Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bàn Tay Vàng

Tiểu thuyết gốc · 1338 chữ

Hà Nội về đêm ngày 9 tháng 9 trên con đường Nguyễn Trãi tấp lập có một cậu sinh viên đang phóng vù vù trên con xe wave tàu, hắn tên là Đỗ Đức một sinh viên năm hai đang trên đường đi về nhà sau một buổi làm thêm dài mệt mỏi.

“Định mệnh buồn ngủ chết mất, ngày mai còn năm tiết trên trường nữa không biết tối nay về làm tiểu luận kịp không để mai còn nộp báo cáo nữa thằng lồi Hải chẳng biết đã gửi tệp bài tập cho mình chưa ngày mai cô mà kiểm tra thì lại ăn cứt”

Vừa than thở trước đống deadline ngày mai, Đức hồn nhiên không tập trung chú ý đến chiếc xe tải đang từ đằng xa phóng tới với vận tốc bàn thờ.

“ĐOÀNGGGGGGG !!!”

Trong một hang động cũ kỹ, tối om, ẩm thấp một thiếu niên đang nằm bất động chợt bừng tỉnh giấc.

“Ưm, ta đang ở nơi nào thế này?”

Lắc lư cái đầu vừa tỉnh lại sau khi chìm vào hôn mê, Đỗ Đức tự hỏi rồi bắt đầu mường tượng lại thảm kịch của mình, đang suy nghĩ miên man trên đường thì đùng một một chiếc xe tải lao tới, khi mở mắt ra thì lại xuất hiện ở đây. Đỗ Đức cảm thấy xung quanh mình rất ẩm ướt, hơn nữa toàn thân đau nhức như muốn tê liệt, gió từ bốn phía thổi qua, tạt vào người hắn khiến hắn không nhịn được mà choáng váng một cái.

Cơn đau điếng từ đại não truyền đến khiến hắn phải kêu lên một tiếng thảm thiết, tim đập như điên thở hổn hển vì sốc hàng loạt những ký ức xa lạ tràn vào não bộ của hắn, khiến hắn nhất thời không kịp phản ứng.

Năm phút sau, cảm giác đau đầu dần suy yếu, hắn lúc này dần ý thức được điều gì đã xảy đến với mình.

“Mình, mình vậy mà không chết, mình xuyên việt rồi, đây là không phải là nằm mơ chứ?”

Đỗ Đức mở to hai mắt chăm chú nhìn bốn phía, theo những tin tức nhận được từ đại não, cùng với việc đã từng xem qua mấy tiểu thuyết xuyên việt, Đỗ Đức khẳng định rằng mình đã xuyên việt rồi. Tình huống này tưởng chừng như không có thật, thậm chí trong trăm triệu hoàn cảnh cũng chưa chắc tìm được một, vậy mà lại xảy ra trên người hắn.

Xác định mình đã xuyên qua hắn bình tĩnh một lúc rồi cảm khái nói: “Thôi vậy, nếu đã tới đây thì cứ thế mà sống đi, kiếp trước ta không nói làm gì bố mẹ mất sớm, không bạn bè gia đình người thân bên cạnh ta đây cố gắng lắm cũng vào một trường đại học nhưng cũng chỉ có thế sợ rằng sau này thành tựu sau này cũng không quá gì nổi bật”.

Hắn không có bất kỳ cảm giác đau khổ hay tiếc nuối gì mà ngược lại hắn cảm thấy mình như được giải thoát.

“Nơi này là chỗ nào, tại sao ta lại xuyên đến chỗ quỷ quái này?” Sau một hồi yên tĩnh hắn bắt đầu đánh giá xunh quanh bốn phía

Dựa theo những hiểu biết của bản thân hắn trong tiểu thuyết, người xuyên qua, không một người nào đạt được thành tựu quá thấp. Nguyên một đám không phải thê thiếp thành đàn thì cũng là bá chủ của thế giới mới, kém cỏi nhất cũng làm phú nhị gia, hẳn là mình cũng không quá xui xẻo.

Cố gắng sắp xếp vô số trí nhớ hỗn loạn Đức bắt đầu nhớ lại chủ nhân cỗ thân thể này là một thiếu niên 16 tuổi cũng tên là Đỗ Đức cùng tên với hắn, chỉ có điều không đẹp trai bằng hắn kiếp trước mà thế giới hắn hiện tại còn được gọi Việt Linh Giới, một thế giới kỳ ảo nơi con người có thể tu luyện, ngự không phi hành, truy cầu trường sinh. Tại thế giới này lấy thực lực vi tôn, con người tôn sùng cường giả và xem thường kẻ yếu, nơi đây không có luật lệ nào ràng buộc đáng nói, tất cả điều tuân theo quy luật tự nhiên kẻ mạnh vĩnh viễn là kẻ đúng, kẻ mạnh là chân lý, kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh bằng không chết.

Tại thế giới này, các thế lực lớn đa phần do quần thể tu chân giả tạo thành, thống nhất phân thành cửu cấp, thấp nhất là nhất cấp và cao nhất là cửu cấp.

Dựa theo trí nhớ của Đỗ Đức, tại tu chân giới, cảnh giới được chia thành 9 cấp bậc như sau: Ngưng khí, Tụ Linh, Hóa Nguyên, Xuất Khiếu, Quy Nhất, Phản Hư, Động Thiên, Pháp Tướng, Độ Kiếp. Mỗi cảnh giới lại chia thành: Sơ kỳ, Trung Kỳ, Hậu Kỳ và Viên Mãn. Mà để tu luyện được thân thể mỗi người phải có một loại linh căn nhất định như Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ,... vì linh căn có khả năng hấp thu thiên địa linh khí tích trữ vào trong đan điền để từ đó đột phá cảnh giới mà những người không có linh căn chỉ có thế làm dan thường hoặc có địa vị rất thấp.

Suy nghĩ đến đây Đỗ Đức liền nhíu mày hắn đã nhớ tại sao thân thể mình lại nằm trong hang động cũ kỹ tối om thế này vì tên Đỗ Đức này thân phận là một nô bộc hạ cấp của Đỗ Gia tại Tây Sơn Thành trong một lần ra ngoài đốn củi cùng một tên nô bộc khác tên Đỗ Dũng bị hắn ám toán dùng gậy đập vào đầu từ phía sau và đánh gãy hai chân rồi bị ném vứt trong rừng chẳng may bị yêu thú phát hiện rồi cắn chết tha đến cái hang tối om này rồi lại bị hắn tiện nghi xuyên qua.

“Đù mịa tên này ăn phải cái gì số đen thế”: Đỗ Đức có chút khóc không ra nước mắt, rốt cuộc nhân phẩm tên này có vấn đề hay không đây?

“Nếu đã xuyên qua ít nhất cũng phải cho ta một cái thân phận gì tốt đẹp hơn chứ mà thôi đã xuyên việt sống lại là một điều may mắn ta không lên đòi hỏi”: Hắn biết trên đời này làm gì có chuyện thập toàn thập mỹ, dù thế nào đi chăng nữa không chết chính là có phúc, gặp đại nạn mà không chết tất sau này sẽ có phúc.

“AHÚ HÚ HÚ HÚ......” Đúng lúc này bất chợt có một tiếng sói hú từ đằng xa vang lên từ phía ngoài hang động

“Xong mình rồi là con yêu lang đã cắn chết rồi tha mình vào cái hang này nó đã quay trở lại”: Hắn có chút tuyệt vọng thầm nghĩ rồi đứng bật dậy chạy sâu vào trong hang.

Yêu Thú Cũng phân chia cảnh giới cấp bậc cao thấp từ Nhất Giai tới Cửu Giai con yêu thú đang đuổi giết Đỗ Đức mặc dù chỉ có cấp bậc nhất giai nhưng cũng đủ để giết Đỗ Đức một kẻ không có tí tu vi nào vô số lần.

“Phải làm sao bây giờ không lẽ vừa xuyên qua lại phải chết tiếp” Đỗ Đức chau mày vừa chạy đại não cấp tốc vận chuyển tìm kiếm giải pháp.

“KENG, thức tỉnh thành công, Tối Cường Tăng Cấp Hệ Thống bắt đầu kích hoạt”

Một âm thanh lạ lẫm có phần máy móc chợt vang lên trong đầu cắt đứt mọi suy nghĩ của Đỗ Đức, trong giây phút đó hô hấp Đỗ Đức lập tức gấp gáp, gương mặt đỏ lên vì vui sướng kích động rồi hét ầm lên:

“BÀN TAY VÀNG CỦA TA ĐẾN RỒI.”

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Từ Việt Linh Giới Bắt Đầu sáng tác bởi Zeed

Truyện Huyền Huyễn: Từ Việt Linh Giới Bắt Đầu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zeed
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.