Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạch mặt, gia chủ Giang gia

Phiên bản Dịch · 1655 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Không sao? Không thể nào..."

Vương thị nhìn hắn, trên mặt hiện lên biểu tình không thể tin tưởng nổi, không thể nào hiểu được.

Một chén canh bổ hư ích khí với dược hiệu đã được tăng gấp mười lần, dược lực vô cùng kinh khủng, cho dù là người thân thể khỏe mạnh, uống vào cũng không thể chịu đựng nổi. Dinh dưỡng quá thừa, nhẹ thì thất khiếu chảy máu, nặng thì chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ!

"Gì mà không sao?"

Khóe miệng Giang Hàn hơi cong lên, cười như không cười nhìn chằm chằm nàng ta, giọng nói có thâm ý, "Chẳng lẽ sau khi ta uống chén canh này sẽ chết sao?"

"Không thể nào, tuyệt đối không thể nào!"

Vương thị vẫn còn đang tự lẩm bẩm.

Người thường uống chén canh bổ hư ích khí với dược hiệu gấp mười lần, không thể không có chút phản ứng nào.

Không!

Nói đúng hơn là, cho dù võ giả uống cũng phải có chút biến hóa. Dược lực tràn vào cơ thể, tối thiểu cũng phải khiến mặt người đỏ lên mới đúng.

Nhưng Giang Hàn lại phảng phất như mới uống một bát nước lọc!

"Ngươi không phải Giang Hàn!"

Đột nhiên, ánh mắt Vương thị phát lạnh. Nàng ta bỗng nhiên tiến lên trước nửa bước, chưởng phong sắc bén đổ ập xuống, "Ngươi dám cả gan giả mạo tam công tử nhà họ Giang, thực sự là to gan lớn mật! Hôm nay ta sẽ đánh chết ngươi ở đây!"

Đây là... triệt để trở mặt à?

Bất chấp tất cả rồi sao? Dù sao người chết cũng không thể nói, cho dù gia chủ Giang gia có giận hay không, cũng sẽ không vì một đứa con riêng đã chết mà trách cứ đại phu nhân như nàng ta!

Huống chi, nàng ta còn có một cái cớ rất hoàn mỹ. Dù sao đi nữa, đúng là Giang Hàn chính tông không thể chịu nổi chén canh bổ hư ích khí thật.

Nhưng lúc này, hắn lại có thể uống mà không gặp phải chướng ngại gì, hắn không phải là Giang Hàn giả thì còn là cái gì nữa?

Thực sự là nước cờ thật hay!

Giang Hàn cười lạnh một tiếng, không hề sợ hãi.

Ngay cả Đại Lực Ngưu Ma Quyền hắn cũng lười sử dụng, dứt khoát đấm ra một quyền.

"Rầm!"

"Răng rắc..."

Tiếng xương gãy rõ ràng vang lên, Vương thị kêu thảm một tiếng, liên tiếp lui về phía sau. Cánh tay nàng ta tạo thành độ cong không bình thường, hiển nhiên là đã gãy.

"Ngươi, ngươi không phải Giang Hàn!"

Sắc mặt Vương thị trắng bệch. Đột nhiên nàng ta túm lấy Tú Nhi đang khiếp sợ bên cạnh, ném thẳng về phía Giang Hàn, đồng thời còn bay ngược ra, la hét inh ỏi, "Người đâu! Có người sát hại tam công tử, mạo danh thế thân!"

Thình thịch!

Giang Hàn vỗ một chưởng lên trán Tú Nhi, đánh chết nàng ta, sau đó tiện tay ném sang một bên.

Nàng ta không phải thứ tốt gì. Nguyên nhân tiền thân tử vong chính là vì nàng ta đưa chén canh bổ hư ích khí đến, có thể nói nàng ta là tòng phạm. Thêm nữa, mới vừa rồi nàng ta còn cố ý nhắc nhở Vương thị chuyện chén canh thuốc.

Đáng chết!

"Còn muốn đi?"

Giang Hàn đạp lên mặt đất, lực lượng dưới chân bộc phát, trong nháy mắt bay ra, xuất hiện ngay phía trước Vương thị.

Khoảng cách giữa hai người chỉ còn không tới một mét!

"Kinh Đào Chưởng!"

Vương thị quá sợ hãi, vội vàng dùng tay trái còn chưa gãy đánh ra. Chưởng lực mênh mông cuộn trào mãnh liệt, giống hệt như sóng dữ cuồn cuộn cuốn tới.

Chính là chiến kỹ Huyền phẩm hạ cấp...

Trong mắt Giang Hàn thoáng qua một vòng trào phúng.

Hắn không tránh không né, vẫn đấm ra một đấm bình thường như trước.

Oanh!

Trong nháy mắt, sóng biển cuộn trào bị xé nứt, quyền phong hệt như một chiếc búa lớn trực tiếp đánh gãy tay trái của Vương thị. Sau đó, dư thế không giảm, quyền phong tàn nhẫn đánh về phía trước ngực của nàng ta.

Đúng lúc này.

Bỗng nhiên trong lòng Giang Hàn nảy lên, đột ngột ngẩng đầu.

Một bóng người nghiêm nghị mang theo sát ý từ không trung tập sát mà đến. Cũng là Kinh Đào Chưởng, thế nhưng nằm trong tay người này, Kình Đao Chưởng phảng phất như thực sự hóa thành phong ba vạn trượng. Sóng dữ đánh tới tận trời, tầng tầng lớp lớp, chèn ép Giang Hàn!

Đại võ sư!

Con ngươi Giang Hàn co rút lại, không chút do dự: "Đại Lực Ngưu Ma Quyền!"

"Ò ò ò ò ò ò!"

Tiếng trâu rống trầm thấp chấn động mảnh không gian này. Quyền phong màu đen ngưng tụ trên quyền đầu của hắn, hóa thành hai sừng trâu, nhắm thẳng vào bầu trời.

Rầm!

Quyền chưởng chạm nhau.

Giang Hàn chỉ cảm thấy tầng tầng lớp lớp lực lượng truyền đến. Hắn bị chấn đến mức khí huyết cuồn cuộn, liên tiếp lui về phía sau mấy bước mới có thể tản đi lực đạo.

Mà bóng người trên không trung cũng bị chấn đến mức lăng không lộn một vòng, sau đó mới chậm rãi rơi xuống đất.

"Quyền pháp thật cương mãnh!"

Bóng người kia lắc lắc cánh tay hơi run, gắt gao nhìn chằm chằm Giang Hàn, "Ngươi... rốt cuộc ngươi là người phương nào! ?"

"Giang Hàn."

Giang Hàn cười nhạt một tiếng, "Ngươi không nhận ra ta sao?"

Ban nãy trong lúc đụng chạm, mặc dù khí huyết của hắn cuồn cuộn, nhưng chỉ cần điều tức một chút đã không còn trở ngại gì nữa. Có thể thấy được, kinh mạch và máu thịt của mình dũng mãnh tới cỡ nào. Khả năng tẩy tủy phạt cốt của Huyền Băng Phật Liên đúng là kinh khủng thật!

"Không thể nào!"

Người đến chính là cha Giang Hàn, gia chủ Giang gia Giang Biệt Vân.

Hắn ta lạnh lùng nói: "Con ta trời sinh tâm mạch yếu ớt, thân thể gầy yếu, mà huyết khí của ngươi lại tràn đầy như vậy, càng có tu vi Võ sư, có thể trực tiếp đón một chưởng của ta mà không bị tổn thương chút nào... ngươi thật cho rằng mắt ta mù rồi hay sao?"

"Đúng là mắt ngươi mù thật."

Giang Hàn bình thản quét mắt liếc hắn ta một cái, "Không chỉ mắt mù, ngay cả tim cũng mù quáng. Hiện tại thì ngươi xuất hiện, thế nhưng khi đại phu nhân của ngươi dùng canh bổ hư ích khí hại ta, sao ngươi không ra?"

"Canh bổ hư ích khí?"

Sắc mặt Giang Biệt Vân khẽ biến, nhìn về phía Vương thị sau lưng.

"Nói bậy!"

Sắc mặt Vương thị trắng bệch, hai tay đều đã gãy xương, "Ta đã nhìn ra ngươi không bình thường, mới cố ý lấy canh bổ hư ích khí để dò xét thử. Quả nhiên ngươi không phải Giang Hàn chân chính! Rốt cuộc ngươi lẫn vào Giang gia ta là có mưu đồ gì?"

"Mưu đồ?"

Giang Hàn khẽ cười một tiếng, "Giang gia có gì đáng để ta mưu đồ? Chiến kỹ Huyền phẩm hạ cấp, hay là thế lực của Giang gia ở Lưu Tinh thành?"

Sở dĩ hắn trở về nơi này, hoàn toàn là vì một nỗi không cam lòng trong trí nhớ.

Nếu không hóa giải, lòng khó mà thông suốt.

Tuy rằng những chuyện kia không có chút liên quan gì với hắn hiện tại, thế nhưng dù sao đi nữa, hiện tại trí nhớ kia cũng thuộc về hắn, thỉnh thoảng nhớ tới thật đúng là có chút không thoải mái.

Nghe vậy, Giang Biệt Vân cũng yên tĩnh lại.

Đương nhiên hắn ta rõ ràng, quyền pháp mà Giang Hàn mới dùng cao hơn Kinh Đào Chưởng của Giang gia không biết bao nhiêu lần!

Sao hắn có thể ham chiến kỹ Huyền phẩm hạ cấp của Giang gia?

Về phần thế lực của Giang gia ở Lưu Tinh thành... người trẻ tuổi có chiến kỹ cao thâm như thế, chỉ sợ lai lịch không đơn giản. Người ta có thể quan tâm tới thế lực của một gia tộc nho nhỏ trong Lưu Tinh thành sao?

Vương thị dữ tợn như ác quỷ, cất giọng the thé: "Lão gia, lão gia không nên nói nhảm với hắn, lập tức giết..."

"Câm miệng!"

Giang Biệt Vân trừng nàng ta một cái, ánh mắt lạnh như băng, "Đừng cho là ta không biết tâm tư của ngươi, bình thường để mặc ngươi, hiện tại ngươi càng ngày càng quá phận! Dù gì đi nữa Giang Hàn cũng là con trai ta, ngươi thấy ngứa mắt cũng không sao, nhưng sao ngươi phải giết nó làm chi?"

"Lão gia..."

Vương thị ngơ ngác nhìn hắn.

"Dẫn đi."

Giang Biệt Vân lạnh lùng xua tay, lập tức có người đi tới, kéo Vương thị còn đang thất hồn lạc phách đi.

Giang Hàn vô cùng hứng thú nhìn một màn này, ngược lại tình hình có vẻ không giống với tưởng tượng của hắn lắm. Chẳng qua đối với "Giang Hàn" ngày trước, đúng là Giang Biệt Vân không có cảm tình thật, cũng không biết hắn ta đang có ý đồ quỷ quái gì.

Bốn mắt đối diện.

Giang Biệt Vân há miệng, vừa chuẩn bị nói gì đó, bỗng nhiên có người chạy như bay đến, cao giọng nói: "Gia chủ, người của phủ thành chủ đến, bọn họ yêu cầu chúng ta giao tam công tử ra..."

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 448

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.