Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Liên tục đột phá, quan sát Côn Bằng!

Phiên bản Dịch · 1490 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Thiên Kiếm Sơn cũng có thể trở thành Võ hồn sao?

Khóe mắt Giang Hàn hơi nảy lên, giới thiệu về nó rất đơn giản, nhưng lại có thể khiến lòng người rung động.

Nghi là Cổ Đế lạc đến tận đây!

Đừng nói là kiếm Địa phẩm, cho dù là kiếm Thiên phẩm, chỉ sợ cũng kém nó!

"Chính là nó."

Gần như không do dự quá nhiều, Giang Hàn đã có quyết định.

Thật ra Thiên Kiếm Sơn có thể coi là một thanh kiếm, chẳng qua nó là kiếm gãy, lại thêm nhiều đời đệ tử Kiếm Tông tu hành ở đây, từ lâu, kiếm ý của nó đã nặng đến mức người thường khó có thể tưởng tượng được!

Giang Hàn khoanh chân ngồi xuống, lẳng lặng quan sát Thiên Kiếm Sơn.

Khí tức trên người hắn càng ngày càng mạnh mẽ, khí huyết như rồng, linh khí bàng bạc từ bốn phương tám hướng cuốn tới, điên cuồng dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của hắn. Thanh thế lớn tới mức hoàn toàn không giống như người đang đột phá cảnh giới Võ hồn!

Lập tức.

Ánh mắt đám đệ tử đi ngang qua bị hắn hấp dẫn.

"Đây là... Giang Hàn?"

"Này! Không nên gọi thẳng tên huý của hắn. Hiện tại hắn đã là phong chủ cửu phong, là sư thúc của chúng ta! Nghe nói một vị đệ tử thân truyền của phong chủ thất phong, vì đắc tội với hắn mà bị hắn chém giết tại chỗ!"

"Thiệt hay giả? Tại sao ta chưa từng nghe nói tới chuyện này..."

"Ta cũng chỉ nghe loáng thoáng từ một đệ tử của ngọn núi thứ bảy. Có người nói lúc đó phong chủ thất phong rất giận dữ, nhưng không biết vì sao nàng lại có thể dằn xuống, không ngờ lại không tìm Giang sư thúc gây sự."

"Nói như vậy, tính theo cảnh giới của Giang sư thúc, hiện tại hẳn là hắn đang đột phá Võ hồn, nhưng vì sao lại tạo ra thanh thế lớn như thế? Người không biết còn tưởng rằng sắp có một Võ vương sinh ra đây..."

Chúng đệ tử đứng xa xa nghị luận ầm ĩ.

Đúng lúc này.

Khí tức của Giang Hàn đang tăng vọt bỗng nhiên hơi ngừng lại, sau đó phảng phất như nước chảy đá mòn, ầm ầm phá vỡ vách ngăn cảnh giới!

Xoẹt!

Kiếm quang bén nhọn hiện lên sau lưng hắn, chúng đệ tử sôi nổi nhìn tới.

"Không biết Giang sư thúc quan sát thanh kiếm nào..."

Trong kiếm trủng có chôn rất nhiều cổ kiếm, mà các đệ tử có thể quan sát tất cả cổ kiếm Địa phẩm trong kiếm trủng. Về phần các đệ tử có thể thành công hay không, đây lại là một chuyện khác.

Đột nhiên.

Một hư ảnh mơ mơ hồ hồ xuất hiện sau lưng Giang Hàn. Nó cao vút nguy nga, kiếm ý tràn ngập nồng đậm không gì sánh được. Mới vừa xuất hiện, nó đã ép đám đệ tử đang quan sát chung quanh phải buồn bực một trận.

"Hình như là một ngọn núi?"

"Vì sao ta cảm thấy nó có chút quen thuộc..."

"ĐM, con mẹ nó đây là Thiên Kiếm Sơn, có thể không quen thuộc sao? !"

Tất cả mọi người khiếp sợ.

Theo suy đoán của bọn họ, chắc chắn Giang Hàn đang quan sát một cây cổ kiếm không tầm thường, tối thiểu cũng phải đạt tới Địa phẩm. Nhưng bọn họ không ngờ rằng, thứ Giang Hàn quan sát lại là Thiên Kiếm Sơn bọn họ có thể nhìn thấy mỗi ngày!

Đây hoàn toàn đã vượt khỏi sức tưởng tượng của bọn họ.

"Thiên Kiếm Sơn cũng có thể trở thành Võ hồn sao? Hình như ta đã phát hiện ra thế giới mới..."

"Giang sư thúc là tư chất Ất đẳng, quan sát Thiên Kiếm Sơn làm Võ hồn còn có thể hiểu được. Ngươi một tên tư chất Đinh đẳng thượng phẩm, lấy mạng để quan sát sao?"

"Chẳng lẽ lão tử muốn mơ cũng không được à?"

Sau lưng Giang Hàn, hư ảnh Thiên Kiếm Sơn càng ngày càng hoàn chỉnh.

Mọi người thấy nó, cứ như đã thấy được một thanh kiếm gãy đáng sợ không gì sánh được. Đây tuyệt đối là hành động khai sáng khơi dòng cho Kiếm Tông, bởi vì từ xưa tới nay chưa từng có người nào có thể quan sát Thiên Kiếm Sơn làm Võ hồn!

Xoẹt!

Trên mấy ngọn núi phụ cận đều có kiếm quang sáng chói phóng lên trời.

"Đây là... Thiên Kiếm Sơn?"

Ông lão tiên phong đạo cốt lưng đeo cổ kiếm màu đỏ thẫm, ngơ ngác nhìn hư ảnh cao ngất kia. Nếu là người không biết, chợt nhìn thấy, còn tưởng rằng Kiếm Tông lại xuất hiện một tòa Thiên Kiếm Sơn khác!

"Thiên Kiếm Sơn cũng có thể trở thành Võ hồn sao?"

Lục phong, mây đen bao phủ, một bóng người hùng tráng hiện lên trong ánh chớp: "Đáng tiếc Võ hồn của ta đã định hình từ lâu, nếu không ta cũng phải thử xem ta có thể làm được hay không."

Trên Thiên Kiếm Sơn.

Tông chủ Kiếm Tông Lý Mộ Bạch chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm hư ảnh kia, lông mi hoa râm run rẩy, thì thào nói nhỏ: "Hai huynh muội đều biến thái như nhau! Cũng không biết đây là cơ duyên cho Kiếm Tông, hay là..."

...

"Thành!"

Sau lưng Giang Hàn, hư ảnh Thiên Kiếm Sơn đã triệt để thành hình. Nó mang theo khí tức nguy nga bàng bạc, giống hệt như một thanh tàn kiếm tràn ngập nồng nặc kiếm ý.

Giờ khắc này, hắn đã có thể tính là võ tu bước vào cảnh giới Võ hồn chân chính.

Nhất tinh Võ hồn!

"Dứt khoát cô đọng Võ hồn thứ hai luôn đi."

Sau lưng Giang Hàn, hư ảnh Thiên Kiếm Sơn chậm rãi biến mất không thấy gì nữa. Thoắt một cái, hắn thi triển Phù Quang Kiếm Ảnh, thân pháp mang tính tiêu chí của Kiếm Tông, hóa thành một đạo kiếm quang sáng chói lướt về phía ngọn núi thứ chín.

Võ hồn thứ hai, hắn đã có quyết định.

Côn!

Côn chính là một trong các bá chủ thời thái cổ, mạnh mẽ vô cùng. Thời kỳ cường thịnh nhất, ngay cả chân long cũng bị nó đè lên đầu. Lấy nó làm Võ hồn, tuyệt đối sẽ không kém Thiên Kiếm Sơn này một chút nào!

Trở lại ngọn núi thứ chín.

Giang Hàn đi tới bên bờ ao, nhìn chằm chằm ấu Côn lười biếng trôi lơ lửng mặt nước phơi nắng, trong đầu hiện ra một dòng tin tức.

【 Ấu Côn, thái cổ thần thú còn nhỏ, có thể cắn nuốt vạn vật. Sau khi quan sát, có thể đạt được hồi báo: Võ hồn —— Côn Bằng! 】

Côn Bằng?

Ánh mắt Giang Hàn chợt lóe.

Hắn vốn tưởng rằng hắn chỉ có thể thu hoạch Võ hồn Côn, không nghĩ tới bản thân lại có thể đốt cháy giai đoạn, vậy mà lại có thể trực tiếp nhận được Võ hồn Côn Bằng. Đây đúng là một kinh hỉ ngoài ý muốn!

Khoanh chân ngồi xuống.

Giang Hàn nhìn chằm chằm ấu Côn lười biếng, thôi động Bất Diệt Kinh, lại bắt đầu cắn nuốt linh khí bốn phía.

"Oanh!"

Võ hồn Thiên Kiếm Sơn dẫn đầu nổi lên.

Theo sát phía sau, hư ảnh một đầu cá lớn cũng chậm rãi xuất hiện bên cạnh hư ảnh Thiên Kiếm Sơn. Mặc dù nó không khổng lồ như Thiên Kiếm Sơn, nhưng vẫn có hình thể khiến kẻ khác rung động, hiệu quả thị giác quá kinh người.

"Đây là... lại đột phá sao?"

"Vì sao Võ hồn của Giang sư thúc lại toàn có hình thù kỳ quái vậy? Đầu tiên là Thiên Kiếm Sơn, tốt xấu gì cũng có thể miễn cưỡng tính là một thanh kiếm, bây giờ lại là một con cá lớn!"

"Khoan hãy nói, thoạt nhìn con cá này rất có khí phách."

Đột nhiên.

Cá lớn bắt đầu từ từ phát sinh biến hóa. Dưới ánh mắt đờ đẫn của mọi người, không ngờ Võ hồn cá lớn lại biến thành một con chim lớn. Nó dang hai cánh, mâu quang sắc bén, phảng phất như muốn giương cánh đánh tới tận chín tầng trời!

Thiên Kiếm Sơn.

Lý Mộ Bạch nhìn chằm chằm hư ảnh chim lớn, lẩm bẩm nói: "Là cá nhưng lại là đại bàng... Trong tất cả sinh linh trên thế gian, chỉ có một loại đã bị chôn vùi trong dòng thời gian từ lâu, mới có năng lực đặc biệt như vậy —— "

"Côn Bằng!"

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 408

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.