Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thánh nhân trời sinh

Phiên bản Dịch · 1368 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Dựa vào cái gì?"

Bỗng nhiên, trong đám người truyền đến một giọng nói phẫn uất không cam lòng, "Rõ ràng nàng là người không có tư chất gì, dựa vào cái gì mà nàng có thể lưu lại? Tuy rằng tư chất của ta rất kém, nhưng ít nhiều gì cũng không kém người không có tư chất gì như nàng!"

Đây phảng phất như một mồi dẫn lửa.

Người vì thiếu tư chất mà phải xuống núi sôi nổi nhìn sang.

"Tuy rằng ta chỉ có tư chất Đinh đẳng hạ phẩm, nhưng dù như thế nào đi nữa, cũng tốt hơn người không có tư chất, đúng không?"

"Kiếm Tông luôn nổi tiếng công bình! Cho nên, ta không thông qua khảo nghiệm, không có nửa câu oán hận, dứt khoát xuống núi! Bọn ta không cầu gì khác, chỉ cầu có thể được giải thích!"

"Không sai, bọn ta muốn biết vì sao!"

Đám người bị loại bỏ liên tục mở miệng.

Không trung, lỗ tai nam tử chân đạp phi kiếm giật giật, hắn ta đưa mắt nhìn Giang Y Y, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi.

Ngay sau đó.

Hắn ta vận khí lên tiếng, trong nháy mắt giọng nói che lấp tất cả mọi người vang lên: "Yên tĩnh lại! Ta vốn không muốn đả kích tự tin của các ngươi, nhưng nếu các ngươi đã muốn câu trả lời, ta đây sẽ cho các ngươi đáp án!"

Quét!

Một vệt sáng từ trong đại điện Thiên Kiếm Sơn bay ra, hóa thành một viên đá kỳ lạ, rơi vào trong tay hắn ta.

"Mọi người đều biết, tư chất võ đạo chia làm tứ đẳng Giáp, Ất, Bính, Đinh! Nhưng thật ra, ở trên Giáp đẳng còn có tư chất cao hơn, gọi là 'Thánh đẳng'. Mà người có được tư chất cỡ này, sẽ trở thành 'thánh nhân trời sinh'!"

Trong quảng trường hoàn toàn tĩnh mịch.

Tất cả mọi người lộ vẻ mờ mịt, hiển nhiên bọn họ chưa từng nghe nói tới cái gọi là "Thánh đẳng".

"Các ngươi bịa ra à?"

Một giọng nói vang lên trong đám người, "Vì sao chúng ta chưa từng nghe nói tới tư chất này? Đi cửa sau chính là đi cửa sau, còn cố ý bịa ra một tư chất Thánh đẳng như vậy làm gì? Các ngươi cho rằng chúng ta đều là người ngu sao?"

Sắc mặt nam tử chân đạp phi kiếm phát lạnh.

XÍU...UU!!

Một đạo kiếm quang xuyên qua đám người, trong nháy mắt xuyên thủng thân thể người mới vừa nói chuyện kia.

Nam tử kia lạnh lùng nói: "Người không biết không sợ! Các ngươi có nghi ngờ, chúng ta có thể giải thích cho các ngươi! Thế nhưng không nên lấy sự vô tri của các ngươi thành lý do để các ngươi có thể càn rỡ!"

Mọi người nhất thời im lặng, không ai dám nói lung tung nữa.

Tư chất Thánh đẳng?

Giang Hàn cau mày, trong trí nhớ của hắn không có đẳng cấp tư chất này, không biết nó là thật hay giả.

"Cô gái nhỏ."

Lúc này, nam tử chân đạp phi kiếm chậm rãi rơi xuống từ trên không. Hắn ta đứng trước mặt Giang Y Y, mỉm cười nói: "Đến đây, đặt tay lên viên đá này, nhắm hai mắt lại, thả lỏng tâm linh."

Giang Y Y nhìn nhìn Giang Hàn bên cạnh.

"Ừm."

Giang Hàn khẽ gật đầu.

Nhận được lời đồng ý, lúc này Giang Y Y mới đặt bàn tay nhỏ của mình lên trên viên đá kỳ lạ kia, nhắm hai mắt lại.

Ánh mắt tất cả mọi người sáng rực nhìn chằm chằm nơi này.

Một lát sau.

Viên đá kỳ lạ vẫn là đá kỳ lạ như cũ, không có một chút biến hóa nào.

Sắc mặt của nam tử chân đạp phi kiếm dần dần trở nên quái dị, hắn ta ho nhẹ một tiếng, trông như không có chuyện gì nhìn về phía các trưởng lão trên đài cao.

"Lẽ nào đá hư rồi?"

Ông lão tiên phong đạo cốt chau mày.

"Này..."

Một trưởng lão bên cạnh suy nghĩ một chút, sau đó truyền âm cho nam tử chân đạp phi kiếm: "Để tiểu gia hỏa tư chất Ất đẳng thử xem."

Nghe vậy, nam tử đạp phi kiếm đưa viên đá kỳ lạ cho Giang Hàn. Trong nháy mắt khi Giang Hàn đặt tay lên viên đá, viên đá kỳ lạ lập tức toát ra ánh sáng màu bạc trắng chói lóa, vẫn là tư chất Ất đẳng!

Trắc Nghiệm thạch không hỏng!

Nói như vậy, vấn đề chỉ có thể xuất hiện trên người cô gái nhỏ...

"Nàng thật sự không có tư chất gì sao?"

"Điều này sao có thể chứ? Người không tư chất sao có thể leo lên Thiên Kiếm Sơn, còn leo lên nhẹ nhõm như vậy, thật không hợp đạo lý!"

"Vấn đề nằm ở chỗ nào?"

Tất cả trưởng lão cau mày, nghĩ mãi mà không rõ vì sao.

Lúc này, vẻ mặt của nam tử chân đạp phi kiếm càng thêm lúng túng. Ban nãy chính hắn ta phát ngôn bừa bãi, nói rằng sẽ cho đám người bị đào thải này một lời giải thích. Nhưng kết quả kiểm tra đo lường lại hung tợn tát hắn ta một bạt tai, đau rát!

Đúng lúc này.

Cổ sư tỷ vẫn hờ hững từ đầu đến cuối mở miệng, nói: "Nếu nàng đã không có tư chất, vậy thì xuống núi đi! Như vậy cũng có thể cho những người không thể thông qua khảo nghiệm một câu trả lời, Kiếm Tông ta nói lời giữ lời."

Lời vừa nói ra, ánh mắt các trường lão khác nhìn về phía ả đều trở nên quái dị.

"Cổ sư tỷ."

Ông lão tiên phong đạo cốt chậm rãi nói, "Kết luận mau như vậy có phải có chút không ổn không? Nếu nàng có thể leo lên Thiên Kiếm Sơn, đương nhiên phải có điểm bất phàm, đợi khi chúng ta điều tra rõ ràng rồi lại rồi quyết định cũng không muộn."

Mấy trưởng lão khác sôi nổi gật đầu.

Bọn họ cảm thấy hơi kỳ quái, dường như Cổ sư tỷ phá lệ quan tâm tới tiểu cô nương kia!

"Quy củ chính là quy củ."

Mặt Cổ sư tỷ không thay đổi, hơi lườm bọn hắn, "Phàm là người có tư chất không đạt tới yêu cầu, đều phải xuống núi! Lẽ nào các ngươi không đặt luật thép của tông môn vào mắt sao?"

Mọi người hơi biến sắc.

Đây chính là chụp mũ lên đỉnh đầu, ai cũng không thể chịu nổi!

"Chờ đã!"

Trên quảng trường, Giang Hàn tiến lên trước một bước, cất cao giọng nói, "Theo vãn bối biết, hàng năm Kiếm Tông sẽ phát ra 10 miếng kiếm lệnh, người có duyên sẽ có được. Có đúng hay không?"

"Đúng là có chuyện như thế."

Một trưởng lão gật đầu nói, "Chẳng qua kiếm lệnh năm nay đã thu về hết rồi... A, không đúng, dường như còn một miếng kiếm lệnh lưu lạc ở bên ngoài." Hắn ta nhìn Giang Hàn, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, "Ở trong tay ngươi?"

"Không sai."

Giang Hàn lấy kiếm lệnh ra, "Bản thân ta đã thông qua kiểm nghiệm, kiếm lệnh này cho em gái ta, không có vấn đề gì chứ?"

Bốn phía lập tức an tĩnh lại.

Kiếm lệnh!

Hàng năm Kiếm Tông phát ra ngoài mười miếng kiếm lệnh, hơn nữa đây còn là thứ phát ra tùy duyên, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất kỳ trường hợp "đi cửa sau" nào.

Yên lặng ngắn ngủi.

Cổ sư tỷ kia bỗng nhiên tươi cười, nói: "Thì ra là ngươi có kiếm lệnh trong tay. Nếu như thế, đương nhiên không cần kiểm nghiệm gì cả. Ta không biết rõ tình huống đã kết luận, là ta không đúng."

"Nha đầu kia cứ bái nhập làm môn hạ của ta đi, mấy vị sư đệ không có ý kiến gì chứ?"

Bạn đang đọc Huyền Huyễn: Ta Có Thể Nhìn Thấy Hồi Báo (dịch) của Vô Ngôn Dĩ Đối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 361

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.