Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

May mắn về của cải

Phiên bản Dịch · 2396 chữ

Lương Lập Đông trong trò chơi đã tám năm, hơn nữa còn là một trong số những cao thủ mạnh nhất trong trò chơi, tuy hắn không cảm thấy mình lợi hại đến đâu nhưng trên thực tế tên của hắn thường xuyên xuất hiện trong những bài viết hướng dẫn tân thủ. Làm ví dụ tiêu biểu cũng có mà làm ví dụ để tránh sai lầm cũng có, tỷ như lần hắn bị người chơi dùng Thuật Tiên Đoán bẫy chết. Thân là lãnh chúa trong trò chơi, hắn có thể dùng thế lực của bản thân thu thập rất nhiều tài nguyên, trong đó mô hình cấu tạo ma pháp đã thu thập được hơn 80%. Phần lớn mô hình cấu tạo ma pháp trong trò chơi hắn đều đã từng gặp, thế nhưng năm mô hình này, hắn lại chưa từng thấy bao giờ.

Nếu nói trong năm tấm mô hình này có một hai tấm hắn chưa từng gặp, đây là chuyện rất bình thường, nhưng cả năm đều chưa từng, như vậy lại rất thú vị. Lương Lập Đông tính ra đây là một mô hình cấu tạo ma pháp rất đặc thù, hơn nữa không phải loại người đời biết tới.

Ngón tay Lương Lập Đông khẽ lướt qua một tấm mô hình, nhanh chóng tìm ra tiếp điểm trong đó, sau đó thuận đường phân tích xuống, tiếp đó kẹp lại ở tiếp điểm thứ hai của mô hình ma pháp, đây là là loại tiếp điểm mô hình hắn chưa từng thấy, tạm thời không nhận ra nó có tác dụng gì, từ cấu tạo tổng thể của mô hình có thể thấy hẳn là ma pháp hệ hoả, có điều nguyên lý khởi động ma pháp rất quái lạ, hắn xem không hiểu.

Lương Lập Đông lại thử phân tích những mô hình cấu tạo ma pháp khác, nhưng tình huống đều giống hệt như vậy, khi gặp tiếp điểm thứ hai đều không thể phân tích tiếp. Rất rõ ràng, đây là một loại mô hình ma pháp huyết thống đặc thù, chỉ có huyết mạch đặc biệt mới có thể học tập.

Có liên quan tới lửa… Lương Lập Đông theo bản năng liếc mắt nhìn Kayle, dũng sĩ truyền thuyết Kate Reed dùng một loại ma pháp huyết thống thuộc tính hoả. Cậu nhóc này thật sự có liên hệ máu mủ với Kate? Đương nhiên đây chỉ là suy đoán mà thôi, trong Đại lục Flange, không ít nhân vật huyền thoại có huyết thống ma pháp hệ hoả, dẫu sao ma pháp hệ hoả được công nhận là ma pháp có lực sát thương mạnh nhất.

Thu lại ngón tay từ trên phiến đá, Lương Lập Đông quay đầu lại hỏi: “Ngoại trừ hai người còn ai biết tới trụ sở bí mật này không?”

“Chỉ hai người chúng tôi thôi nên mới là trụ sở bí mật.” Kayle nhún vai: “Giờ thêm mục sư các hạ nữa.”

“Vậy thì tốt, sau này đừng nói với ai nơi này có hình vẽ quái lạ, hiểu không?” Lương Lập Đông lộ vẻ nghiêm túc.

Kayle không hiểu.

Belin tò mò hỏi: “Vì sao?”

“Đây là mô hình cấu tạo ma pháp, hơn nữa còn là loại rất đặc biệt.“ Lương Lập Đông vung tay, tắt quả cầu ánh sáng giữa không trung, hang núi lập tức tối tăm trở lại: “Trong năm bức vẽ, ma pháp thấp nhất cũng là cấp 3, bức vẽ cấu tạo cao cấp nhất theo ta tính lên tới cấp sáu, chỉ tính trong hiệp hội phép thuật đã trị giá 320 đồng vàng. Các con chắc cũng hiểu 320 đồng vàng lớn thế nào, thêm vào bốn bức vẽ cấu tạo ma pháp, tấm đá cổ này trị giá hơn 500 đồng vàng, nếu đem ra treo thưởng cũng đủ thuê người đồ sát cả thôn hơn mười lần.”

Belin sợ tới mức không dám nói lời nào, không biết là bị 500 đồng vàng doạ sợ hay bị chuyện tàn sát mà Lương Lập Đông nói hù doạ.

Trên trán Kayle cũng đổ mồ hôi lanh: “Mục sư các hạ, ngài đang doạ chúng tôi ư?”

“Thi thoảng ta cũng nói đùa, nhưng khi gặp việc quan trọng ta luôn rất nghiêm túc.” Khoé miệng Lương Lập Đông nhếch lên một nụ cười lạnh: “Ha ha, cho nên phải nói rằng các con rất may mắn mới gặp được ta. Những người chơi… Không, những tín đồ như chúng ta sẽ không vì vài trăm đồng vàng mà giết người, nếu gặp phải những người khác… Cái này ta không dám đảm bảo đâu.”

Lương Lập Đông nói thật, người chơi dẫu sao cũng là nhân loại trong thời hoà bình, hơn nữa những ai chơi trò chơi giả lập thường đều cơm áo không lo, làm việc gì cũng có giới hạn của bản thân. Lấy vị dụ, giả như có người chơi để ý tới ma pháp trên phiến đá này, cùng lắm là cướp đá bỏ chạy, bình thường sẽ không cố ý tới giết NPC, dẫu sao NPC chết sẽ không thể phục sinh, giết họ dẫu sao cũng có cảm giác tội lỗi.

Nhưng những NPC khác lại không như vậy, bọn họ khi cướp bóc đồng bào thường sẽ ra tay giết người. Trong tám năm chơi game, Lương Lập Đông không dưới 100 lần gặp NPC ra tay tàn sát đồng loại vì của cải hoặc vì trang bị ma pháp. Bọn chúng làm vậy đều vì không lộ manh mối, hơn nữa đây không phải nội dung tình tiết trò chơi mà là tình huống bình thường trên thế giới này.

Vì thế Đại lục Flange mới được gọi là trò chơi giả lập chân thật nhất.

Thiếu nam thiếu nữ cùng rùng mình, lại cùng lắc đầu, rồi đồng thời nói: “Mục sư các hạ, chúng tôi (con) sẽ không bao giờ nói chuyện này ra.”

“Các con không cần nói với ta… Dẫu sao khi có chuyện không phải là với ta.” Lương Lập Đông dáng vẻ thờ ơ, hắn thấy đôi thanh mai trúc mã này sắc mặt như chết cha chết mẹ, không đành lòng lại nói tiếp: “Hai người các con ra ngoài lấy chút bùn đất, bôi lên phiến đá này, bôi càng dày càng tốt. Sau này cho dù có ai vô tình lạc vào cũng không phát hiện được ở đây có gì lạ.”

“Để tôi đi lấy.” Kayle quả thật rất sợ, nói xong lập tức ra khỏi động, Belin theo sát phía sau.

Lương Lập Đông lắc đầu, kéo một cái ghế nhỏ trong hang ngồi xuống, tuy mấy cái ghế này tay nghề không ra sao nhưng ngồi tạm vẫn khá ổn. Có điều hắn cũng rất hâm mộ hai đứa trẻ, trong ‘trụ sở’ này còn có vài đồ đạc để sinh hoạt, một góc động còn vài tấm ván gỗ phủ đầy tro bụi, dường như định dùng làm giường nhưng không làm được.

Hắn chưa từng làm những chuyện con trẻ như vậy, đừng nói thế kỷ 22 đâu đâu cũng nhà lầu xi măng, cho dù tìm một nơi trống trải không người cũng rất khó, hơn nữa từ tiểu học trở đi đã có bài tập rất nặng nề, rồi các lớp bổ túc, thường thời gian nghỉ đã ít chứ đừng nói làm căn cứ bí mật gì.

Lương Lập Đông hoài cảm tuổi ấu thơ ‘bi thảm’ của bản thân, đột nhiên lại hơi nhướn mày, hắn phát hiện một điểm không đúng. Trong hang chất đầy những ván gỗ đầy những tro bụi, rõ ràng đã lâu không ai động vào. Vừa rồi Kayle cũng nói đã mấy năm rồi cậu không đến đây, thế nhưng cái ghế Lương Lập Đông đang ngồi lại khá sạch, tay hắn phủi phủi trên gế vài cái… Không có bụi!

Cậu bé cô bé từ ngoài chạy vào, đầu đầy mồ hôi, chạy vào rất gấp, trên tay đều nâng một tảng bùn lớn. Lương Lập Đông ngồi bên cạnh, ngón tay di nhẹ trên bàn gỗ, nhìn hai người vội vội vàng vàng bôi bôi trét trét lên phiến đá, mãi tới tận khi không còn nhận ra phiến đá mới thôi.

Kayle nhìn phiến đá đã bị cậu và Belin nguỵ trang thành vách động, đang định thở phào, lúc này giọng nói của Belin lại nhẹ nhàng vang lên phía sau: “Kayle, lúc nãy con nói mấy năm rồi con chưa từng tới đây đúng không?”

Kayle gật đầu trả lời: “Đúng vậy, từ khi mười một tuổi tôi bắt đầu tập kiếm, không có thời gian tới đây nữa.”

“Nhưng nơi này rất sạch sẽ!” Lương Lập Đông chỉ mặt bàn: “Sạch đến quá mức. Chứng tỏ có người thường tới đây.”

Thân thể Kayle chấn động, cậu khá thông minh nên lập tức hiểu điều này nghĩa là gì, quay đầu lại gấp gáp hỏi: “Belin, có phải em thường tới đây quét dọn không?”

Belin lắc đầu!

“Vậy rốt cuộc là ai?” Kayle bắt đầu nôn nóng, cậu thường vào thành, kiến thức rộng hơn Belin nhiều; cậu hiểu rõ khi tin tức về phiến đá trị giá hơn 500 đồng vàng truyền ra sẽ gây náo động và hậu quả ra sao. Vừa rồi mục sư các hạ cũng đã nói việc này không khéo sẽ gây hoạ chết cả thôn.

“Cũng đừng quá nóng lòng.” Lương Lập Đông an ủi: “Lúc nãy chúng ta vào phiến đá đã mọc đầy rêu xanh, có lẽ người kia đã đến nhưng không biết ở đây có phiến đá, cho dù biết ở đây có phiến đá nhưng cũng không biết nó dùng làm gì. Người này thường tới đây quét dọn chúng tỏ là người trong thôn mà thôi, người trong thôn không mấy ai biết chữ, chắc hẳn cũng không hiểu ma pháp, có lẽ người này thấy đây chỉ là một tảng đá kỳ lạ mà thôi. Hai người các con không cần lo. Giờ việc các con cần là quên nơi này đi, sau này đừng tới đây nữa, cố gắng rũ bỏ mọi quan hệ, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì cũng không liên luỵ tới các con.”

Cậu bé cô bé nghe lời an ủi này cùng thở phào nhẹ nhõm.

Lương Lập Đông bề ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn thầm lo lắng. Trong trò chơi hắn đã gặp rất nhiều chuyện chém chém giết giết, ngươi lừa ta gạt chỉ vì lợi ích. Đừng nói của cải lớn như 500 đồng vàng, cho dù chỉ 5 đồng vàng cũng có thể khiên một làng NPC vung đao vung kiếm đánh một làng NPC khác. Chỉ là chiến trận như vậy trong mắt người chơi quả thật nực cười.

Khi chuyện này chưa sáng tỏ, hắn cũng không yên tâm, có điều việc này không khó điều tra, nếu đối phương thi thoảng lại tới đây, vậy chỉ càn ôm cây đợi thỏ là rõ người tới là ai.

Ba người ra khỏi hang núi, trải qua chuyện này, tâm trạng Kayle và Belin đều không được tốt, Lương Lập Đông mỉm cười nói: “Đúng rồi, chúng ta lên núi hái chút rau dưa. Tối ta làm ít đồ cho các con ăn.”

“Mục sư các hạ còn biết nấu ăn ư?” Belin kinh ngạc hỏi.

Lương Lập Đông mỉm cười: “Có gì lạ đâu, nếu không biết nấu, sao ta còn chủ động đi đường rừng đường núi.”

Kayle nói: “Chúng ta không có cung săn, không có dụng cụ bố trí cạm bẫy, rất khó đánh bắt được con mồi. Trên núi này có nhiều thỏ nhất, chúng đều rất nhát gan, chỉ cần nghe thấy chút âm thanh sẽ chạy trốn. Bọn chúng còn rất nhanh, người thường không đuổi kịp đâu. Ngoài ra còn vài loài chim, tuy nói ăn cũng không tệ nhưng không có cung cũng không bắt được.”

Theo tình huống bình thường, Kayle nói rất có lý, có điều Lương Lập Đông lại vỗ vỗ vai hắn, khá đắc ý cười nói: “Con đừng quên ta là người dùng phép, tuy thực lực giờ rất yếu nhưng muốn bắt ít thỏ cũng không phải là khó.”

“Dùng ma pháp bắt thỏ? Thế thì đúng là dùng dao mổ trâu giết gà.” Kayle không cam lòng lên tiếng, hắn bước theo Lương Lập Đông và Kayle, cùng lên núi.

Giờ đã là buổi chiều, ánh nắng trên núi rất nóng, Kayle và Belin bắt đầu đổ mồ hôi, mà trên người Lương Lập Đông ngay chút ánh nước cũng không thấy. Tới giữa sườn núi, Lương Lập Đông thở một hơi, chỉ vào rừng cây cách đó không xa: “Đi vào trong là chỗ có nhiều thỏ nhất rồi, Phù, mục sư các hạ, thể lực của ngài tốt quá, không thấy mệt chút nào, thậm chí không thấy đổ mồ hôi.”

“Dẫu sao ta cũng là tín đồ của nữ thần Ác Kim, không có chút bản lãnh làm sao truyền bá chân lý của người được.” Lương Lập Đông nhún vai, tiếp tục dùng thân phận tín đồ che giấu bản thân, có điều lúc này ánh mắt hắn đột nhiên nhìn về phía bắc cách đó không xa.

Lúc này trong tầm mắt hắn đột nhiên hiện lên thông báo của hệ thống “May mắn về của cải” giáng lâm, mời người chơi tới địa điểm chỉ định nhặt tiền tài. Sau đó trên không trung xuất hiện một cột sáng vàng tinh tế, chỉ thẳng về một điểm cách đó không xa.

Đây là thiên phú “May mắn về của cải” trong truyền thuyết? Lương Lập Đông ngạc nhiên, trên diễn đần hắn đã sớm nghe những người chơi cùng nghề nghiệp nói “May mắn về của cải” là thần kỹ, đặc biệt hữu dụng trong thời gian đầu game, nếu số may, Thần duệ quý tộc không cần phải chú tâm đi kiếm tiền, chỉ cần cày cấp là được; tới cuối game, cho dù có lãnh địa, có lượng lớn tiền tài thu nhập, kỹ năng này cũng chẳng hề kém cạnh.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.