Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 74

Phiên bản Dịch · 628 chữ

Lương Kiều đã sớm thu dọn xong hai gian phòng, thay đệm chăn cùng ga giường mới, phòng ngủ của mình thì để mẹ cùng Trâu Dung Dung ở, cô cùng bà nội cùng nhau ngủ ở gian phòng của Quan Hành.

Ăn cơm trưa xong mẹ cùng bà nội trở đi vào ngủ trưa, Lương Kiều nói vài lời với bà nội, chờ bà nội ngủ mới đi ra.

Quan Hành cùng Trâu Dung Dung còn ở trong phòng khách, một người ôm máy tính một người cầm di động, tán gẫu câu được câu không.

Lương Kiều vừa ra tới, Trâu Dung Dung lập tức đứng lên đặt máy tính qua một bên: "Trời ơi cuối cùng chị cũng đi ra!" Giọng nói của cô như thể cuối cùng cũng được giải thoát, vừa đi vừa chỉ Quan Hành oán hận nói với Lương Kiều, "Ấy cứ hỏi em học tập như thế nào, thật phiền mà!"

Vẻ mặt Quan Hành vô tội khoanh tay, nói chuyện phiếm cùng cô em vợ, anh còn có thể hỏi cái gì, hỏi cô có yêu đương không? Chắc cô cũng không muốn nói đi.

"Được rồi được rồi." Lương Kiều vỗ vỗ đầu cô, "Đi nghỉ ngơi một chút đi."

Trâu Dung Dung hầm hừ trở về phòng.

Trong phòng khách chỉ còn hai người bọn họ, Quan Hành nhìn cô, chậm rãi vươn tay, muốn ôm ôm. Lương Kiều đạp dép đi tới, ngồi xuống bên cạnh anh, tựa ở trên người anh.

"Dung Dung học tập rất tốt, tự con bé có chừng mực, anh đừng để tâm đến nó. Thời kì phản nghịch của nó còn chưa qua, tật xấu nhiều, không thích người khác hỏi việc học tập của nó."

Quan Hành ừ một tiếng, "Anh đây không phải là không có chuyện để nói nên mới nói nhảm sao."

"Có mệt hay không?" Lương Kiều sờ sờ mặt anh, "Bận việc từ sớm tinh mơ, mệt không, có muốn ngủ một lát hay không?"

Quan Hành ôm eo cô, lắc đầu, "Không phiền, cũng không mệt. Anh chỉ muốn đợi với em."

"Ừ..."

"Em có mệt hay không?" Anh buông Lương Kiều ra, vỗ vỗ bắp đùi mình, "Nằm ở đây đi."

Lương Kiều cong cong mắt cười rộ lên với anh, sau đó cởi giày ra gác chân lên, gối lên chân anh nằm xuống. Cô nhắm mắt lại, móng vuốt vươn ra gãi gãi. Quan Hành duỗi tay cầm, cô ôm tay anh, kéo xuống hôn một cái trước, sau đó dán ở trên trán, nhẹ nhàng chà xát.

Quan Hành mỉm cười: "Giống như con mèo."

Lương Kiều đột nhiên trở mình, đối mặt với anh: "Bên nhà anh thì sao đây? Chờ mẹ em cùng bà nội trở về, có phải em cũng phải đến nhà anh thăm hỏi một chút hay không?"

Quan Hành trầm mặc một lát, hỏi ngược lại cô: "Em muốn qua không?"

"Xem anh." Lương Kiều nói, "Người nhà anh, đương nhiên là xem ý tứ của anh."

Quan Hành vuốt vuốt một lọn tóc của cô, thật lâu mới nói: "Chờ một chút đi..."

Lương Kiều rũ mắt xuống: "À."

"Tức giận?" Quan Hành chọc chọc khuôn mặt cô, hỏi.

"Không có."

Quan Hành thở dài rất nhẹ, thấp giọng nói: "Bên chỗ mẹ anh... Có chút khó trị, anh sợ bà sẽ làm khó em. Chờ anh câu thông với bà trước, sẽ dẫn em đi gặp bọn họ, được không? Anh không muốn làm cho em ở nhà của anh chịu một chút ủy khuất nào..."

"Vâng." Lương Kiều nhẹ nhàng gật đầu, "Em hiểu rõ."

"Vậy không được phép tức giận nha. Tin tưởng anh, anh sẽ thu phục được."

Bạn đang đọc Hướng Dẫn Trêu Chọc Đàn Ông của Nhất Tự Mi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.