Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 31

Phiên bản Dịch · 932 chữ

truyện là anh

"Lại đây." Quan Hành vỗ ghế sô pha cười đến vẻ mặt phơi phới, cực kỳ giống đại thúc dụ dỗ nữ sinh vị thành niên.

Đến cuối cùng vẫn chỉ là chính mình không để ý mà tới đây trước, biết rõ anh ta không có ý tốt, muốn cự tuyệt lại ngại ngùng không nói ra miệng. Lương Kiều đứng do dự trước mắt Quan Hành một lát, vẫn ngoan ngoãn đi qua đến, cách một đoạn khoảng cách an toàn với anh mới ngồi xuống.

Trong lòng còn lặng lẽ nghĩ lại, người này ngấp nghé cô đã lâu rồi, nếu như hôm nay anh ta nhân cơ hội uy hiếp muốn sàm sỡ, cô đến cùng là đánh, là đánh, vẫn là đánh chứ?

Đang cảnh giác, đuôi mắt phát hiện Quan Hành tự nhiên lại xê dịch cái mông chủ động ngồi xa hơn một chút. Lương Kiều kinh ngạc lướt nhìn qua, chỉ thấy anh kéo ra một khoảng cách, hai chân lại đặt về trên ghế sofa, đồng thời thân thể nghiêng một cái ngã xuống, đầu vừa vặn gối lên trên chân cô.

Lương Kiều rũ mắt, thấy anh đang tìm tư thế thoải mái nằm xuống, còn dùng chân kẹp lấy cái gối ôm, ôm vào trong ngực.

Anh nhắm mắt lại vẻ mặt thoải mái, Lương Kiều nhìn chằm chằm anh, không hiểu sao tâm tình lại có chút phức tạp: "Làm gì vậy?"

"Ngủ một lát." Quan Hành nhỏ giọng nói, trong tiếng nói mang theo chút lười biếng giống con mèo.

Đây chính là anh ta muốn đền bù tổn thất?

Đơn giản như thế?

Trong nhà mở máy sưởi, anh chỉ mặc một cái áo hơi mỏng, cũng không có cảm thấy lạnh. Ngược lại Lương Kiều, trên người còn mặc áo măng tô chưa kịp cởi, ngồi ở đây thân thể lại có chút căng thẳng, qua một lát đã đổ một tầng mồ hôi mỏng.

Ngồi yên một hồi, người trên đùi vẫn không nhúc nhích hô hấp đều đều, Lương Kiều thử kêu một tiếng: "Này... Đang ngủ?"

Không phản ứng chút nào.

Có lẽ ngủ thật. Lương Kiều thở nhẹ ra một hơi.

Trán anh cùng đùi cô kề nhau nên thấy nóng hầm hập, nghĩ đến vừa rồi Khúc San San nói anh nóng rần lên, Lương Kiều đưa tay, cẩn thận dán lên trán anh - - có chút nóng.

Lương Kiều chậm rãi động cơ thể, rón rén cởi áo khoác ngoài ra, dừng một chút, giũ ra đắp lên lên người anh.

Như thế này dễ bị cảm lạnh, nếu mà nóng rần lên nghiêm trọng hơn thì mình sẽ gặp phiền toái, trong lòng Lương Kiều tự nói với mình.

Người máy ong ong kêu sắp lại gần, Lương Kiều cúi người nhặt nó lên, tắt đi.

Không có âm thanh ong ong, bên trong phòng rộng rãi lập tức an tĩnh lại. Lương Kiều dựa vào sau ghế sofa, cầm di động chơi, chán đến chết. Không đầy một lát liền tiện tay đặt điện thoại xuống bên cạnh, cánh tay chống lên tay vị của ghế, đỡ lấy đầu nhắm mắt lại.

Lương Kiều bị một tiếng "ọt ọt - -" rõ ràng đánh thức, mở mắt ra mới phát hiện chẳng biết lúc mình nào đã nằm trên tay vịn, ngoài cửa sổ sắc trời đã trầm xuống, trong phòng không có bật đèn, một mảnh mờ tối.

Vô thức liếc nhìn trên đùi, áo khoác ngoài của cô vẫn còn đắp trên người Quan Hành, chỉ là tư thế tay dài chân dài duỗi ra lúc đầu đã đổi thành giống như trẻ con cuộn mình, toàn thân chỉ có nửa cái đầu cùng hai cái chân to lộ ra bên ngoài.

Lương Kiều ngồi thẳng thân thể, chậm rãi duỗi người.. mẹ nó, thắt lưng thật đau, chân thật tê.

Lương Kiều trở tay bóp hai cái ở bên hông hết sức nhẹ nhàng, hai chân đã tê rần không còn cảm giác.

Đột nhiên cái đầu trên đùi động động, Lương Kiều khẽ nghiêng người động tác bóp eo dừng lại, cúi đầu xuống.

Chỉ thấy người đàn ông đang cuộn trong áo khoác ngoài màu xanh lá nhắm mắt trở mình, trong miệng lầu bầu câu gì đó, đồng thời hai cánh tay nóng hầm hập vươn ra từ bên trong áo khoác, ôm lấy eo cô.

Lương Kiều trầm mặc nhìn anh, rất lâu sau mới khe khẽ thở dài, "Đừng giả bộ nữa, đứng lên đi, tôi tê chân."

Quan Hành vẫn không có phản ứng. Lương Kiều cứ nhìn anh như vậy, cũng không động.

Một lát sau, anh khẽ ngẩng đầu nhìn cô, con mắt đen bóng, rõ ràng đã tỉnh ngủ một thời gian.

Tay Quan Hành còn vòng quanh eo cô, đầu cũng áp vào đó, dường như không có khoảng cách, nhiệt độ nóng hầm hập, còn có trong khoảng cách này không thể tránh được việc cảm nhận được khí tức trên người đàn ông, muốn xem nhẹ cũng không được.

Lương Kiều rủ con mắt xuống, Quan Hành ngẩng đầu, hai người lấy góc độ này yên lặng nhìn nhau, không có ai mở miệng nói chuyện nữa.

Một hồi lâu, Quan Hành mới thu hồi ánh mắt, đầu cúi thấp, cái trán rắn chắc dán lên eo cô.

Cùng lúc đó chỉ nghe thấy trong bụng kêu "ọt ọt - -" vang động, mặt Quan Hành dán ngay lên eo

Bạn đang đọc Hướng Dẫn Trêu Chọc Đàn Ông của Nhất Tự Mi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênHạĐệNhấtYêuCơTôĐắcKỷ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.