Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật Xin Lỗi, Mình Không Nên Giúp Cậu Điền Hồ Sơ

Phiên bản Dịch · 1073 chữ

Trương Điềm Điềm chỉ cảm thấy giống như mình bị mãnh thú tiếp cận!

Người trước mắt này muốn đánh mình!

Đây là phán đoán mà Trương Điềm Điềm ngay lập tức đưa ra.

Nàng không tự chủ được muốn quay người chạy đi, cũng may nàng kịp thời phản ứng lại! Đây là nơi tiếp đãi sinh viên mới!

Đối phương không có khả năng đánh mình, xung quanh còn có nhiều người như thế này.

Mà Tiêu Dũng lúc này lộ ra một nụ cười mà hắn tự nhận là hiền hòa.

Chỉ là trong mắt người ngoài hắn không chỉ đang nhếch môi mà còn trợn lên một đôi mắt hung lệ không thấy nửa điểm ý cười, ngược lại càng thêm hung ác.

"Chào chị! Em là sinh viên mới của trường, em đến để báo danh!" Tiêu Dũng nói.

Trương Điềm Điềm nhìn thấy cái nụ cười này liền tranh thủ thời gian cúi đầu không dám đối mặt lần thứ hai!

Lấy ra một tờ bảng biểu sau đó nhỏ giọng nói "Bạn..bạn học đem giấy chứng minh thân phận của cậu cùng giấy báo trúng tuyển lấy ra để mình lập danh sách. . ."

Trương Điềm Điềm muốn làm thật nhanh chóng để giảm bớt thời gian tiếp xúc.

Dưới cái nhìn của nàng nam sinh này thật là đáng sợ.

Nội tâm Tiêu Dũng lúc này vô cùng thất lạc.

"Lại thất bại!" Hắn cảm nhận được sự sợ hãi của nàng, tâm trạng sa sút lấy ra giấy chứng minh thân phận cùng giấy thông báo trúng tuyển.

Đưa tới trước mặt Trương Điềm Điềm nói "chị để chính em tự mình điền hồ sơ là được ."

"Không cần. . . để mình. ." Trương Điềm Điềm cúi đầu nhìn xem trước mặt chứng minh thân phận.

Từ trên giấy tờ xem . . . Vẫn cho người ta thấy cảm giác rất hung nhưng mà không có khủng bố như người thật bên ngoài!

Vị học đệ này tướng mạo đúng là thật hung mãnh.

Nhất là khi cười lên cùng với tên biến thái xuất hiện trên TV giống như hai giọt nước!

Đáng sợ là đáng sợ tuy nhiên Trương Điềm Điềm cũng dần dần bình tĩnh, chỉ là theo bản năng vẫn như cũ không muốn cùng Tiêu Dũng giao lưu quá nhiều.

Mà Tiêu Dũng thì bắt đầu nghĩ lại.

Mình tại sao lại dọa nàng sợ rồi? Là nụ cười của mình không đủ nhẹ nhàng ôn nhu?

Không có khả năng! Mình đã luyện tập cả kỳ nghỉ hè, đển cả mẹ mình đều nói ta cười dễ nhìn!

Khẳng định là Hung Lệ Chi Nhãn của chó hệ thống đã phá hủy thành quả luyện tập mấy tháng trời.

Nhất định là như vậy!

Càng nghĩ Tiêu Dũng càng tức giận.

Biểu tình cũng trở nên thật hung hăng.

Trương Điềm Điềm đang điền hồ sơ định ngẩng đầu liếc trộm Tiêu Dũng một chút

Con người có đôi khi chính là như vậy, trên người dù có vết thương nhưng thỉnh thoảng phải nghĩ biện pháp hoạt động một chút dù là biết rõ sẽ đau.

Trương Điềm Điềm cũng là như thế, mặc dù rất không muốn cùng Tiêu Dũng giao lưu nhưng lại nhịn không được tò mò liếc liếc, nam sinh này như thế nào lại hung như vậy?

Thế là lại ngẩng đầu nhìn thêm một chút lại vừa vặn thấy mặt mũi Tiêu Dũng tràn đầy hung ác!

Tiêu Dũng bình thường bày ra bộ mặt không biểu tình cũng tốt, cười cũng tốt, mặc dù người ở bên ngoài nhìn qua có chút hung ác thế nhưng mà cuối cùng bản chất đó vẫn là vẻ mặt bình thường.

Nhưng lúc này Tiêu Dũng một khi thật sự tức giận liền biểu hiện ra sự hung ác là một cấp bậc hoàn toàn khác.

Trong nháy mắt thấy được vẻ mặt của Tiêu Dũng, đáy lòng Trương Điềm Điềm chỉ hiện ra một suy nghĩ!

"Không được! Mình làm cho hắn tức giận rồi! Làm sao đây? Hắn sẽ không đánh mình chứ?"

"Thật xin lỗi!" Trương Điềm Điềm bỗng nhiên đứng lên, trực tiếp cúi đầu!

Lớn tiếng nói "Bạn học Tiêu Dũng, mình không nên giúp cậu điền hồ sơ, thật xin lỗi! Chính cậu tự viết đi! Có chỗ nào không hiểu mình nhất định giải đáp thật tốt!"

Theo như suy luận của Trương Điềm Điềm thì hai người gặp nhau cùng nói chuyện cũng không nhiều nên việc duy nhất có thể chọc giận nam nhân trước mắt này chính là mình giúp hắn điền hồ sơ!

Tiêu Dũng "? ? ?"

Hắn mặt mũi tràn đầy mờ mịt, mà vào lúc này ánh mắt từ bốn phía đồng thời nhìn lại!

"Chị à, không có chuyện gì, em không có tức giận chị tranh thủ thời gian điền nhanh là được." Tiêu Dũng vội vàng nói.

Mặc dù hắn cũng không biết Trương Điềm Điềm bởi vì sao lại cùng mình nói xin lỗi nhưng mình cũng đâu phải vì chuyện này mà tức giận.

Nghe xong lời nói này, bộ não Trương Điềm Điềm đã hiểu rõ mọi chuyện, thì ra là chê ta viết quá chậm!

Nàng không nói hai lời tranh thủ thời gian ngồi xuống, bàn tay nhanh chóng hoạt động.

Vẻ mặt mọi người xung quanh đều trở nên kỳ quái, ở chuyên ngành bên cạnh một sinh viên mới hỏi:

"Chị có thể giúp đỡ em điền giấy tờ được không?"

Cô gái "Không thể!"

Cùng lúc đó trong thâm tâm vị nữ sinh này lại thầm thở phào một hơi, may mà nam sinh kia không phải chuyên ngành chúng ta. . .

Bên này vừa viết xong Trương Điềm Điềm nói tiếp "mình đã điền xong xuôi, đợt này còn phải mua đồng phục huấn luyện quân đội, cậu mặc cỡ bao nhiêu?"

"180-88."

Tiêu Dũng nói.

Thân thể của hắn vẫn là hơi hơi gầy. Thật ra chiều cao cũng không đến một mét tám, chỉ là một mét bảy tám nhưng là do kích cỡ đồng phục, nếu nói 1m78 như vậy mặc sẽ bị chật.

Mà vào lúc này bên trên diễn đàn sinh viên xuất hiện một topic mới được đăng lên ngay lập tức đã nóng.

"Kẻ hung ác đầu tiên của trường đã xuất hiện!"

Bạn đang đọc Hung Ác Hệ Nam Thần ( Bản Dịch ) của Ngã Nữ Nhi Thái Khả Ái Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BackToDecember
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.