Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngủ Qua Đêm Ở Bên Ngoài

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Tiêu Dũng đem sự tình nói từ đầu tới cuối, "cháu cũng không đứng nhìn mấy người bọn hắn đem vị học tỷ của trường chúng cháu đánh chết chứ, bọn hắn cầm ghế ý định đánh vào đầu nếu không ngăn cản kịp rất có thể sẽ chết người. “

Cảnh sát cau mày nói "Thế nhưng là cậu xuống tay cũng quá độc ác, chúng tôi nhìn video mà vị bạn học kia cung cấp thấy được người đầu tiên cậu ôm quăng, nếu không khống chế tốt sẽ bị thương nặng cậu có biết hay không?"

Tiêu Dũng lắc đầu nói "Sẽ không, cháu kiểm soát được lực lượng của mình cho dù kết quả xấu nhất cũng chính là đầu chảy máu, chấn động não nhẹ, cổ bị chấn thương nhẹ do bị lệch cho nên tuyệt đối sẽ không có vấn đề quá lớn!"

Cảnh sát ". . ."

Tên nhóc này có tay trong đọc trước báo cáo sao?

Hắn vừa mới nhận được tin tức thương thế của đối phương đúng là như vậy.

"Mà người còn lại. . ."

"Hắn lại cầm dao, cháu không thể cho hắn có cơ hội quay lại tấn công người khác,. . cháu dùng cục gạch đánh hắn cũng thuộc về phòng vệ cũng không quá đáng chứ."

Cảnh sát ". . . ."

Thằng nhóc này sao lại có kinh nghiệm như vậy? Mình muốn hỏi cái gì hắn đều biết?

"Cậu trước kia đã có tiền án tiền sự?"

Mặc dù ngay từ đầu đã hỏi vấn đề này, nhưng biểu hiện của Tiêu Dũng đúng là cáo già mà.

Tiêu Dũng chân thành nói "Tuyệt đối không có!"

Chính xác không có nhưng việc hắn bị cảnh sát đưa đi lại không phải lần một lần hai.

Có mấy lần kỳ thật cũng gặp phải một chút phiền toái để cho gia đình phải bỏ thêm tiền để giải quyết. Thế nên Tiêu Dũng lúc động thủ cũng rất có chừng mực!

Thậm chí hắn còn lên mạng xem video để học hỏi kinh nghiệm từ những người đã ra tù.

"Được rồi việc này tạm thời cứ như vậy đi, bạn học đã chờ cậu ở bên ngoài. Cậu bây giờ có thể tạm thời rời đi nhưng điện thoại luôn phải giữ trạng thái mở máy để nếu có vấn đề chúng tôi sẽ tùy thời liên hệ."

Sau khi xem xét, Tiêu Dũng cũng không cấu thành tội phòng vệ quá đáng, dù sao thương thế của đối phương cũng không quá nguy hiểm cho dù là đánh nhau ẩu đả, cũng chính là tạm giam mấy ngày thôi mà lại hành vi của Tiêu Dũng nhìn thế nào cũng là anh dũng xả thân.

Còn đối với Hàn Gia Di, việc tra hỏi muốn đơn giản hơn nhiều cho nên đã sớm xong việc.

Tiêu Dũng ra khỏi khu thẩm vấn liền gặp được Hàn Gia Di, hắn xem đồng hồ đã mười giờ rưỡi!

"Làm sao đây? Trường học khẳng định trở về không được." Tiêu Dũng có chút bất đắc dĩ.

Hàn Gia Di cười nói "Tìm khách sạn thôi chứ còn có thể xử lý thế nào, ngủ một đêm sáng mai lại trở về."

Hai người sóng vai ra khỏi cửa lớn cục cảnh sát.

"Có muốn nói một tiếng với phụ đạo viên hay không?" Tiêu Dũng sờ lên cái cằm.

Hàn Gia Di nghĩ nghĩ nói "Hay là thôi đi? Bị trường học biết nói không chừng lại thành chuyện phiền toái, ở bên ngoài một đêm, mình vừa rồi đã gọi điện thoại cho bạn học cũng dặn dò Hoàng Tỉnh Nhiên để nếu có ai hỏi bọn hắn liền nói hai ta đi nhà xí."

Nghe nàng nói như vậy Tiêu Dũng cũng không còn xoắn xuýt.

Đích xác không để nhà trường biết là kết quả tốt nhất.

Một bên khác trong bệnh viện, Trương Điềm Điềm bọn họ phải làm một loạt các loại kiểm tra để xác định thương thế.

Lập tức làm thủ tục nhập viên bởi vì bị đánh tương đối nghiêm trọng.

Những người kia cũng không giống Tiêu Dũng, xuống tay vô cùng ác độc.

Nằm trên giường bệnh Trương Điềm Điềm nhớ lại thân ảnh kia.

Tại thời điểm nàng sợ hãi nhất tuyệt vọng nhấ chỉ có Tiêu Dũng tới cứu nàng.

Lúc ấy nàng nằm trên mặt đất nhìn thấy được Tiêu Dũng.

Lúc này trong lòng nàng ngũ vị tạp trần, rõ ràng là người mình không muốn lại gần nhất lại thành người duy nhất ra tay cứu mình.

Suy nghĩ miên man Trương Điềm Điềm chậm rãi đã ngủ lúc nào không biết.

Đêm khuya trong trường học bỗng vang lên một trận tiếng còi dồn dập.

Tập hợp khẩn cấp!

Hoạt động theo giờ giấc quân kỷ của quân đội, việc này kỳ thật vẫn là rất bình thường.

Tập trung đội ngũ xong xuôi thì bắt đầu kiểm kê nhân số.

Lúc này phụ đạo viên trường học phát hiện thiếu người!

Hàn Gia Di!

Tiêu Dũng!

Hai người không thấy.

Đương nhiên hai người cũng không phải cùng một lớp học do đó mỗi bên đều có phụ đạo viên riêng phụ trách.

Phụ đạo viên của Hàn Gia Di là nữ nhân chừng bốn mươi tuổi tên là Tống Mai.

"Hàn Gia Di đâu?"

Nàng nhìn bạn học cùng phòng ngủ Hàn Gia Di, quát hỏi.

"Giống như là cùng với bạn từ nhỏ của nàng đi ra ngoài. . ." Hàn Gia Di cũng không nói rõ mọi chuyện cho bạn cùng phòng.

Cho nên tin tức của bọn họ vẫn như cũ dừng lại ở việc hai người ra ngoài ăn cơm.

Nghe được tin tức này Tống Mai quả thực bị chọc giận muốn nổ phổi.

Ngày đầu tiên huấn luyên đã làm trái với nội quy trường học trực tiếp chạy ra bên ngoài, một chút quy củ cũng không có?

"Lý do gì để nàng giờ này vẫn chưa trở về?"

Bạn cùng phòng của Hàn Gia Di nhỏ giọng nói "Không biết. . ."

"Đưa số điện thoại nàng cho tôi!"

Bạn đang đọc Hung Ác Hệ Nam Thần ( Bản Dịch ) của Ngã Nữ Nhi Thái Khả Ái Liễu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BackToDecember
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.