Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rắn Độc Giấu Ở Trong Bụi Cỏ

Tiểu thuyết gốc · 1038 chữ

Bất quá tính cách đặc biệt này của nàng, thật ra trước kia cũng có lúc thể hiện ra, ví dụ như ở trong chiến đấu, lúc nàng chém giết zombie thủy chung đọng lại ở khóe miệng kia một nụ cười nhàn nhạt. . .

“Ở đây. . .” Ngược lại là ở trong lúc này Lê Bống đột nhiên mở miệng. “Dường như. . . Ta đã tới. . . Lại dường như không...”

Xem ra ký ức cũng rất là mơ hồ nha. . . Bất quá văn phòng nha, ở đâu đều là giống nhau, còn thêm ở đây cách Đại Học Sài Thành cũng không xem như quá xa, nói không chừng thật sự Lê Bống đã từng tới cũng nói không chừng.

Có thể̉ chứng kiến Lê Bống chủ động hồi tưởng, trong nội tâm của Thái Hòa vẫn rất vui vẻ đấy. Từ sau khi gặp được Ngô Thanh Vân, Thái Hòa cũng thỉnh thoảng muốn. Lê Bống có thể giống như Ngô Thanh Vân hay không, cũng muốn tìm về toàn bộ ký ức thuộc về mình hay không?

Mặc dù nàng không có vấn đề gì đối với nhận thức của mình, nhưng mà ký ức mơ mơ hồ hồ, đoán chừng làm cho nàng rất để ý nha?

“Vậy sao? Vậy thì thử nhớ lại xem, dù sao zombie ở đây không nhiều lắm.” Thái Hòa yêu thương dùng bàn tay vuốt vuốt tóc Lê Bống, nói ra.

Lê Bống hơi mê mang nhìn qua cao ốc ở xa xa, sau đó gật nhẹ đầu: “Uh… Được rồi...”

Đã Yuna còn không có bất cứ trí nhớ gì, vậy chỉ có thể dựa theo phương hướng chỉ mơ hồ của Ngô Thanh Vân tiếp tục đi phía trước rồi.

Nếu không phải trên đường gặp phải một trạm dừng xe buýt, thấy trên mũi tên chỉ phương hướng xác thực là khu Cư Xá Tự Do, trong nội tâm Thái Hòa thật là hơi bán tín bán nghi đối với ký ức của Ngô Thanh Vân.

Trình độ khôi phục trí nhớ của nàng thậm chí còn kém hơn so với Lê Bống, vừa muốn nói ra một câu, để tìm được từ ngữ biểu đạt phù hợp, cũng phải ngập ngừng nửa phút.

Chiến đấu dọc theo một mạch con đường, gậy bóng chày trong tay nàng gần như dính đầy vết máu. Bị nhuộm trở thành màu nâu đỏ triệt để, trên cây gậy bóng chày cũng bị đập ra đủ loại vết rách và mảnh gỗ vụn, Thái Hòa không khỏi hơi tà ác nghĩ đến, nói không chừng lại dùng trong chốc lát nữa, chắc không có gì khác nhau với Lang Nha Bổng rồi.

Bất quá ngay khi Thái Hòa mơ màng, Ngô Thanh Vân đang đi ở phía trước nhất lại đột nhiên nghiêng dưới chân một cái, vậy mà “Bụp” một phát ngã trên mặt đất.

“Cmn!”

Thái Hòa hết hồn. Vội vàng tiến lên ý định nâng dậy Ngô Thanh Vân, nhưng thời điểm khi hắn sắp vọt tới trước mặt Ngô Thanh Vân, hắn lại thoáng chốc đứng sững lại.

“Đây là cái lề gì thốn. . .”

Ngô Thanh Vân cũng không phải ngã sấp xuống, mà là bị công kích rồi!

Mà công kích nàng chính là thứ ở trước mặt kia. Nó làm cho Thái Hòa lập tức run lên da đầu, trên người bỗng nhiên nổi da gà lên!

Một con rắn đầu to cỡ khoảng cái chén ăn cơm đang quấn quanh ở trên mắt cá chân củaNgô Thanh Vân, hơn nữa nhanh chóng dọc theo cặp chân dài của nàng đang bò dọc lên trên người nàng. Nhưng con rắn này hoàn toàn không giống với bất kỳ con rắn nào mà Thái Hòa từng nhìn thấy.

Cái đầu đỏ thẫm, thậm chí ngay cả con mắt cũng đỏ hồng đấy, đầu tam giác dẹp lép, phồng lên một cái túi lớn, nhìn qua rất quỷ dị. Hơn nữa lúc nhìn chằm chằm vào nó, cho người ta cảm giác chính là tương đối nguy hiểm!

Nó có độc hay không Thái Hòa không biết, nhưng ít ra có thể khẳng định, lá gan của nó rất mập, lực lượng rất lớn!

Bằng không mà nói, nó không dám công kích một con Zombie Lên Cấp, cũng không có khả năng quật ngã Ngô Thanh Vân đơn giản rồi!

“Khè khè!”

Yuna cũng tranh thủ thời gian chạy tới nhìn thoáng qua, sau đó hai mắt hiện hồng kêu lên một tiếng sợ hãi thán phục. Đương nhiên nàng không phải vì cảm giác quỷ dị hoặc là sợ hãi, mà là cảm thấy thú vị.

Phản ứng giống hệt như vậy cũng hiện ra ở trên người Lê Bống, nàng cũng không có bất kỳ tâm lý sợ hãi đối với con rắn này, đương nhiên cũng không có khả năng quan tâm Ngô Thanh Vân đang bị quấn quanh rồi.

Bất quá con rắn này cũng không giống như mãng xà bình thường vậy, trước hết quấn quanh con mồi, nó càng giống như muốn trực tiếp đi cắn cổ Ngô Thanh Vân.

Ở trong các loại rắn có chủng loại nào ưa thích công kích con mồi như vậy hay không, Thái Hòa cũng không rõ ràng lắm, nhưng hành vi của con rắn này lại làm cho Thái Hòa lập tức nghĩ tới zombie.

Trên thực tế Virus Zombie là cải tạo suy nghĩ và bản tính của những con zombie kia một cách triệt để, giống như là ảnh hưởng tầng sâu trong đại não. Nếu bọn nó có cơ hội cắn phần cổ trước, tuyệt đối sẽ không lựa chọn xé rách đối phương. Bất quá khi người sống sót phản kháng càng ngày càng kịch liệt, muốn cắn phần cổ trước, đã rất khó làm được. Bất quá giống như Ngô Thanh Vân trước kia đánh lén Thái Hòa vậy, ở dưới tình huống có điều kiện, bộ phận ưu tiên công kích vẫn là phần cổ.

Con mãng xà màu đỏ này bò lên trên cổ Ngô Thanh Vân chấp nhất như thế, cho người ta cảm giác tương tự với những con zombies kia.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Lượt đọc 1476

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.