Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Toàn Không Phải Dạng Vừa

Tiểu thuyết gốc · 1061 chữ

Tuy nói người sống sót trong trường học đều là tán loạn ở khắp nơi đấy, nhưng ở tính theo số lượng, khẳng định cũng là người sống sót ở giải đất trung tâm chiếm ưu thế.

Bất quá cái phòng y tế này cũng không thích hợp dùng để xem như điểm dừng chân ẩn nấp, bởi vì ra ra vào vào phải muốn gánh chịu nguy hiểm cực lớn, hơi không lưu ý sẽ đưa tới zombie ở gần sân bóng rỗ.

Cho nên người sống sót trong mảnh khu vực này nhất định có rất nhiều, nhưng tuyệt đối sẽ không chọn phòng y tế làm cứ điểm!

“Hai người bọn họ là ta vừa mới phát hiện ở lầu ba đấy.” Thái Hòa nói xong, lại bổ sung một câu, “Bọn hắn tới trước hơn so với chúng ta, dược phẩm cũng đều trên tay bọn họ.”

Lâm Á Hân kinh ngạc liếc nhìn bọn hắn, dường như cảm thấy chỉ dựa vào hai người bọn họ, vậy mà có lá gan chạy đến tìm dược phẩm, vấn đề này lộ ra có hơi khó tin. Nàng có thể nhìn ra, thậm chí hai người này ngay cả vũ khí cũng không có. . .

Người sống sót bình thường rất khó quyết định nhấc lên nguy hiểm lớn như vậy, lại không phải là vì đồ ăn. Hơn nữa nhìn bộ dạng hai người bọn họ, cũng không giống là nhu cầu cấp bách dược phẩm cứu trị.

Nhưng sau khi suy nghĩ, cái gì nàng cũng không nói ra. Bất quá ánh mắt nàng nhìn về phía Thái Hòa lại trở nên có hơi bắt đầu vi diệu..., dường như đang chờ mong Thái Hòa sẽ xử lý chuyện này như thế nào.

Tuy rằng mục đích Thái Hòa đến đại học Sài Thành đến cùng không phải là vì đạt được những dược phẩn này, nhưng đã có sẵn thứ tốt bày ở trước mắt, chỉ sợ bất kỳ một cái người sống sót nào đều sẽ không dễ dàng buông tha loại cơ hội này.

Hơn nữa thời điểm từ lúc Thái Hòa đồng ý tiễn đưa nàng đến phòng y tế, hắn cũng đã hiểu rõ thấy, chính mình là ý định thuận tiện sưu tập một ít dược phẩm đấy. Cho dù Thái Hòa không có nói rõ, nhưng Lâm Á Hân cũng đoán được, nhất định hắn sẽ ở đại học Sài Thành dừng lại một thời gian ngắn. Đã như vầy, túi dự trữ kia đương nhiên là phải càng đầy đủ càng tốt rồi.

Theo nàng nghĩ, Thái Hòa đối với những dược phẩm này là tình thế bắt buộc đấy, nhưng cũng không biết hắn sẽ dùng phương pháp gì để có thể lấy được.

Lúc đầu nàng với đám người Thái Hòa cũng chỉ là quan hệ hợp tác, giữa hai bên chưa nói tới có hiểu rõ ràng. Tuy rằng Li Minh Hô cũng không phải Thái Hòa giết chết, nhưng trong nội tâm Lâm Á Hân lúc ấy đối với Thái Hòa cũng có hơi kiêng kị mơ hồ đấy. Sau này Thái Hòa hai lần giúp nàng xử lý miệng vết thương, khúc mắc trong nội tâm nàng mới biến mất một ít. Trên thực tế, hiện giờ nàng cũng không xác định rõ ràng lắm thái độ của chính mình với Thái Hòa đến tột cùng như thế nào, một chút cảm kích, xen lẫn một chút cảm giác kiêng kị nói không rõ không rõ?

Đều là dị năng giả, nàng có thể cảm giác được rõ ràng, dường như sau khi mỗi lần trải qua chiến đấu, Thái Hòa cho người ta cảm giác lại càng mạnh hơn một chút.

Mà hai cô gái sắc nước hương trời ở bên cạnh hắn, cũng không phải là dạng vừa đâu. . . Mà là dạng cô nàng lực điền đấy.

“Thế nào, các ngươi nên nghĩ kỹ nha? Đến cùng ý định trao đổi như thế nào?” Thái Hòa vừa nói, vừa vẫy vẫy tay với hai người bọn họ, ra hiệu bọn hắn đi vào.

Thấy Nguyễn Văn Chung đứng ở trước mặt bất động, Trương Phi Thoàn phía sau lập tức đẩy hắn một cái, nói ra: “Đi thôi, sợ cái gì.”

Tao sợ con em ngươi đó! Đây chẳng phải là tao đang ngại chính mình quá thối, sợ hun lấy người bệnh hay sao! Mày cho rằng mỗi người đều không có tính tự giác giống như mày hay sao đây!

Trong nội tâm Nguyễn Văn Chung thầm mắng không thôi, nhưng cũng đã bị Trương Phi Thoàn đẩy vào trong phòng, đành phải kiên trì đi về phía Thái Hòa. Bất quá hắn biết rõ chính mình hôi không nói nổi, cho nên khi khoảng cách giường bệnh còn khoảng 2~3m thì ngừng lại.

Dù vậy, không khí trong phòng bệnh lại lập tức trở nên bắt đầu đục ngầu...xuống. Cũng may hai nữ zombie đối với loại mùi vị này cũng không quan tâm.

Mà Lâm Á Hân và Thái Hòa tuy rằng là hai người là nhân loại bình thường, nhưng đều xem như người sống sót nếm qua đau khổ, chút trình độ ấy cũng không coi vào đâu.

Câu nói kia của Trương Phi Thoàn cũng không có cố gắng giảm thấp âm lượng, người trong nhà đều nghe được rõ ràng rành mạch.

Trên mặt Lâm Á Hân lập tức lộ ra một chút vẻ mặt buồn cười, không hề nao núng nhìn về phía Thái Hòa.

“Các ngươi yên tâm đi, ta nói rồi sẽ không ra tay cướp đồ của các ngươi, chỉ là trao đổi với các ngươi.” Thái Hòa bất đắc dĩ thở dài, nói ra.

Nguyễn Văn Chung gật nhẹ đầu, nói ra: “Chuyện này ta biết rõ, nếu không ngươi không cần phải trước cho chúng ta thời gian cân nhắc, vừa rồi có thể giải quyết hết chúng ta tại chỗ. Vậy thì đại ca, ngươi nói thẳng đi, ngươi muốn bao nhiêu dược phẩm?”

Lúc hắn nói chuyện, ánh mắt đã quét thoáng một cái ở trên người Lâm Á Hân và Lê Bống, nhưng trong nháy mắt khi tiếp xúc với ánh mắt Lê Bống, hắn lập tức từ đáy lòng cảm thấy rùng cả mình.

Bạn đang đọc Huấn Luyện Viên Zombies sáng tác bởi 朱羊印白
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 1989

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.