Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò đùa cảm xúc

Tiểu thuyết gốc · 1651 chữ

Năm phút sau cuộc nói chuyện, mọi người đều có tình trạng không tốt đẹp gì. Tiêu Phong và Tên Kiếm sĩ đưa lưng về phía nhau, trên người họ quần áo rách tả tơi. Gương mặt hai người bầm dập, khắp cơ thể là những vết rách như bị đao kiếm chém qua. Chàng trai sát thủ cách đó chừng 50 mét lại càng thê thảm hơn, tay anh ta không những be bét máu mà còn bị cong vẹo lại, nó đã gãy rồi.

Cô cung thủ vốn ở phía sau nên không bị thương nhưng cũng đã kiệt sức. Cô nàng đã xả không biết bao nhiêu mũi tên vào con quái đá rồi nhưng có vẻ không ăn thua.

NĂM PHÚT!!!

Năm phút là khoảng thời gian họ đánh nhau với con Quái đá.

Con quái đá tuy nằm im trên mặt đất nhưng từ lưng nó liên tục mọc lên tấn công những kẻ trước mặt. Sự ảnh hưởng từ “Trò đùa: Cupid và Satan” không phải nhẹ nhàng gì, do đã quá gấp gáp nên cả bốn người đã rơi vào trạng thái điên cuồng. Họ chỉ liên tục tấn công mà không quan tâm tới thứ gì khác. Tuy là tốc độ của bọn họ nhanh hơn con quái đá rất nhiều nhưng khi lâm vào trạng thái điên cuồng, họ không còn nhiều lí trí để né tránh nữa.

Thứ họ quan tâm lúc đó là hạ gục con quái đá thôi. Người kiệt sức rồi, con quái đá cũng đã mệt nên nó không mọc ra những cây gai để tấn công nữa. Nhân cơ hội đó, cả đám người được thở phào nghỉ ngơi ngay trên lưng con quái đá. Cậu bạn sát thủ thì trực tiếp nằm xuống như đang suy nghĩ điều gì đó. Tiêu Phong hiện giờ đã bình tĩnh hơn nhiều, hắn cảm thấy rất đau đầu. Không phải do bị thương mà đó là sự xáo trộn ý nghĩ vào lúc này, Tiêu Phong giờ đang nghĩ về cách thức mà “trò đùa” hoạt động.

Khi lúc vừa gặp bọn người này, hắn đã rất nổi nóng. Hắn chỉ cảm thấy bất bình một chút thôi nhưng tại sao bản thân lại tức giận như thế. Hắn bắt đầu nghĩ về chuyện một năm trước thì đột nhiên rất buồn. Hắn buồn đến mức muốn vứt bỏ mọi thứ rồi tự tử vậy.

Vội vàng nghĩ đến việc gặp Ngọc Ánh sớm nay, hắn lại vui vẻ lạ thường. Tiêu Phong hiểu ra rằng “Trò đùa này khuếch tán cảm xúc dựa theo ý nghĩ của hắn. Nắm bắt được điều này, anh đã rút ra nhận xét. Nó sẽ khiến Khi ta buồn thì như lụy tình, lâm li bi đát không chịu được, còn khi vui thì khỏi phải nói đến, như trúng số giải độc đắc luôn chứ không đùa.

Tiêu Phong vốn không phải là một người chuyên đi tìm hiểu các thần thoại phương Tây. Thế nhưng, hắn biết đặc điểm chung của hai vị thần kia đều liên quan đến cảm xúc. Vị thần Satan thì hắn đoán là tiêu cực còn Cupid thì mang theo tích cực. Vậy nếu bọn họ nghĩ tiêu cực thì Satan sẽ thắng còn nếu nghĩ về những điều vui vẻ thì ngược lại. Cupid mới là người chiến thắng.

Quả đúng là như vậy, trước đó hắn luôn nghĩ về việc hạ gục con quái đá, sợ sẽ không hoàn thành được nhiệm vụ. Lại nghĩ đến việc hình phạt khi chết đã khiến cảm xúc tiêu cực ngày càng chồng chất trong lòng Tiêu Phong. Vừa phân tích được điều này thì chợt một tiếng cười vang lên phá vỡ dòng suy nghĩ của hắn.

Tiêu Phong liền sánh vai với tên kiếm đi tới cạnh cậu bạn què tay, lúc này thì anh chàng sát thủ của chúng ta đã nhận ra được “trò đùa” của 2 vị thần rồi.

Cậu ta cười như vừa cưới được vợ :

“HAHAHA. Chiến thì chiến!”

“Sao! Nhận ra rồi hả ?” – Tên kiếm sĩ đứng bên cạnh nói với giọng điệu hết sức bình tĩnh.

Đứng trước mặt hai người này, Tiêu Phong cảm giác như có một ngọn lửa cảm xúc đang từ từ được nhen nhóm. Nhưng, hắn lại không thể nắm bắt được điều đó. Nhìn hai người trước mặt, hắn thấy rất vui… có lẽ thế. Vui vì hắn đang chơi game hay vui vì có đồng đội, hắn không biết. Việc giờ hắn muốn làm nhất là cùng họ đánh bại con quái đá kia.

Chiến ý của Tiêu Phong đang đạt tới mức đỉnh điểm và có vẻ 2 tên kia cũng vậy. Chỉ thấy hai người lấy ra bình máu mà uống vào. Tiêu Phong chợt cảm thấy thật bất hạnh, hắn có mỗi một bình máu và đã dùng rồi. Nhưng mà thôi kệ, hắn quyết định hồi mana đã. Thế mà khi vừa mở kho đồ ra, hắn liền thấy một bình máu lớn, hắn nhớ là mình không mua hay đánh quái nhặt được. Mà thôi kệ, lấy ra rồi uống vào, hắn muốn chuẩn bị cho việc trước mắt đã. Chuyện đó nghĩ sau đi.

“Ư ư kimochi.”

“Thoải mái!”

“ Sướng thật...”

Nhận ra bản thân và đồng đội đang rên rỉ sau khi dùng thuốc, hắn chửi thầm hai tên thần chết tiệt. Giờ thì trông cả lũ y hệt cái lũ vừa chơi đồ xong vậy. Lúc này, Tiêu Phong mới sử dụng quan sát :

Quái vật: Đá xám cỡ vừa (Đá xám tinh anh)

Trạng thái: Ma hóa

Ma hóa: Bị một mảnh nhỏ ý chí Satan điều khiển trở nên điên loạn nhưng mạnh mẽ vô cùng. Các chỉ số cơ bản tăng gấp hai. Kỹ năng mới nhận được tùy thuộc vào loại quái vật. Vật chủ bị ma hóa sẽ bị trời đất căm ghét, vây nhốt.

Chỉ số:

HP: 22.100/22.100 MP: 4200/4200

ATK: 200 DEF: 400 SPD: 10

Kỹ năng: ????

Một loạt thông tin hiện lên kèm theo hơn mười điểm yếu tên người nó.

Không nói không rằng, Sát thủ của đội đã lao về phía con quái đá. Những cây gai nhọn chợt mọc ra nhưng vị sát thủ dễ dàng né được bằng một cú lách. Chỉ thấy anh ta có thể dễ dàng dùng dao đâm xuyên lớp vỏ vô cùng cứng cáp kia. Một ánh đỏ lóe lên rồi vụt tắt, con quái thú gầm rú lên một tiếng. Tiêu Phong đoán rằng đó là “quan sát yếu điểm” của nghề nghiệp sát thủ.

Hắn vốn chuẩn bị lao lên thì người đàn ông bên cạnh cũng quay ra cười một tiếng rồi nói :

“Nhìn thằng em năng nổ chưa kìa. Chẳng nhẽ anh em ta kém nó à.”

Tiêu Phong không hề trả lời nhưng ai cũng có thấy chiến ý bừng bừng từ mắt hắn. Hai vị kiếm sĩ liền rút kiếm ra rồi lao về phía trước. Không phải đồng đội qua tác chiến nhưng hai người rất hiểu ý, họ chia ra làm hai hướng khác nhau.

Có vẻ anh Kiếm sĩ này rất tài giỏi bởi vì hắn thấy vị kiếm sĩ kia trượt người xuống một cái đã né được cây gai nhọn, Thanh Kiếm trong tay anh ta được bọc một loại năng lượng màu đỏ đã chém vào một điểm yếu của con quái khiến nó đau đớn gầm lên. “Mặt đất” ba người đang giẫm lên bỗng rung lắc dữ dội.

Tiêu Phong vốn đang chuẩn bị ra tay thì “mặt đất” – con quái đá bỗng dưng thu người lại và đứng lên khiến mọi thứ lảo đảo. Hắn vì muốn giữ thăng bằng nên đã cắm thanh kiếm xuống. Chợt con quái đá tung người lên để hiện ra bản thể khiến Tiêu Phong bật ra, hắn vội vàng dùng sức đâm kiếm nhằm giữ cho bản thân không ngã xuống. Nhưng đời nó không như mơ, hắn không những không đâm được kiếm vào điểm yếu con quái đá mà còn đâm vào chỗ cứng nhất khiến thanh kiếm bật ra. Lúc này thì Tiêu Phong biết mình sắp ăn đầu buI ăn ct rồi.

“Aaaa… Cái đồng cỏ mênh mông con quái đá cắt moi oi oi…” Tiêu Phong hét trong quá trình rơi.

Kết quả là Tiêu Phong của chúng ta ngã từ trên cao xuống tạo thành một cái hố hình người. Không như Tiêu Phong, hai người còn lại kịp phản ứng nên đã bám theo thân hình của con quái đá nên không bị gì. Đợi cho con quái đá ổn định cơ thể thì họ mới từ từ tụt xuống.

Chỉ khổ Tiêu Phong đang bò từ cái hố lên rồi ho sặc sủa. Hắn thực sự rất điên tiết, lượng máu vừa hồi phục đầy đủ xong giờ đây chỉ còn lại con số 20. Cơn nóng giận xông lên đại não, Tiêu Phong muốn lao về phía con quái đá quyết định “Một mất một còn” với nó. May là có tến kiếm sĩ kéo lại không là hắn đi đời nhà ma rồi.

Tiêu Phong mới nhận ra được bản thân đã suýt mất khống chế. Trò khuếch đại cảm xúc kia thật là nguy hiểm. Có vẻ như con quái đá đã thực sự tức giận rồi. Nó gầm lên muốn tiếng rồi đứng lên, có lẽ nó biết nếu còn để bọn Tiêu Phong liên tục tấn công vào các điểm yếu nữa thì chẳng mấy chốc nó sẽ biến thành đống đá nát.

Con quái đá đã quyết định bỏ qua nhiệm vụ mài mòn ý chí của Cupid trên chiếc cung thần mà chắn trước mặt ba người Tiêu Phong.

Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Vô Danh sáng tác bởi vôdanhhữuthực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vôdanhhữuthực
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.