Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết cuộc

Tiểu thuyết gốc · 2045 chữ

Cuối cùng cũng đến đoạn "hành động" rồi đây!

Con quái đá đã trở lại thành hình dạng "quả bóng có chân". Nó giơ hai chân trước lên, làm như đó là hai thanh kiếm, vạch chém trong không khí. Nó vô cùng tức giận. Mấy con ruồi này thật sự quá đáng ghét rồi, lại dám chọc phá, không cho nó hoàn thành được nhiệm vụ của mình.

Thậm chí, còn đánh nó bị thương!

Phải biết sát thương của "chảy máu" là theo % máu tối đa. Nó hiện tại chính xác là có 22.100 máu, mà chỉ thoáng qua 5s, lại chỉ còn còn khoảng 18.000 máu. Nó đường đường là "Đá đại ca", còn ghê gớm hơn "Sói đại ca", được Satan đại vương ban cho sức mạnh. Trong mắt nó, đám người ở Tân Thủ Đảo phải sợ hãi nó mới đúng chứ!

Mấy con ruồi chết tiệt này! Để anh mày biến chúng mày thành thịt bằm nấu canh!

Quái đá tấn công trước! Nó hùng hục lao tới!

Đám người Minh Huy cười nhạt, trò này quá cũ rồi! Ba người không sợ hãi, cũng cùng lúc xông lên. Minh Huy nhìn qua hơi giật mình. Vô Danh lại là người đầu tiên lao tới, tốc độ không thua kém gì anh. Phải biết anh có hơn 20 điểm tốc độ, đây là anh đã phải "cày cuốc" và may mắn mở ra khá nhiều thành tựu rồi! Tên ngớ ngẩn này vậy mà cũng nhanh như thế?

Mà gã lại còn là kiếm sĩ chứ không phải sát thủ!

Minh Huy cười. Mặc kệ gã này là thế nào! Càng mạnh càng tốt. Miễn là không quay ra "đồ sát" anh là được.

So sánh với hai người, Thành Trung lộ ra là người "chậm chạp", yếu đuối nhất! Nhưng đừng có nhìn thế mà xem thường! Anh ta có kỹ năng chiến đấu thuộc hàng thượng thừa! Đừng nói trong game, ngay cả ngoài thực tế, biết bao nhiêu tội phạm, gián điệp có tốc độ hơn hẳn anh ta, kết quả không phải là bị anh ta gô cổ hoặc giết chết hay sao?

Minh Huy giảm tốc độ một chút, để Vô Danh thành người đầu tiên va chạm với con quái đá.

Ờ, ông máu trâu, ông nhanh, ông đang ăn ớt với con quái đá vụ hất ngã. Ông không đánh trước thì ai đánh trước?

Thanh kiếm trên tay Vô Danh được bao bọc một lớp năng lượng rực rỡ. Gã dĩ nhiên không chọi cứng với con quái rồi. Nó húc cái là mất màu như chơi! Khi xông tới khá gần con quái đá, gã đột nhiên ngã xuống, mượn lực quán tính trượt dài dưới mặt đất. Đôi mắt đen nhanh chóng xác định vị trí cần tấn công!

Đây rồi! Đâm!

Thanh kiếm chuẩn xác đâm vào giữa cổ họng con quái đá. Hiện giờ đây chính là điểm yếu duy nhất của nó!

Quái đá bị đau, nó dừng lại, cúi đầu hung hăng tìm Vô Danh.

Vô Danh cười khinh thường. Cái con cùi bắp này, tìm thế nào được gã? Tiếp sau đó, gã sẽ "trượt đất" ra thẳng đằng sau của con quái, như Minh Huy đã từng chiến đấu với Đá xám nhỏ tý xíu vậy.

Chỉ tiếc rằng....

Gã hết đà! Dừng lại ở ngay bên dưới con quái đá! Gã quên mất rằng dám Đá xám nhỏ tý xíu đúng là nhỏ tý xíu, còn con này thì nó to gấp bao nhiêu lần a?

Đệch! Thôi chết mẹ rồi. Quả này mà con quái thực hiện vài động tác "chống đẩy" là Vô Danh kiếm sĩ sẽ trở thành Thịt băm kiếm sĩ mất!

- Anh em cứu tôi! - Lần đầu tiên Vô Danh mở mồm cầu cứu đồng đội!

Không cần đợi gã kêu cứu, Minh Huy đã thừa cơ lúc con quái cúi đầu tìm Vô Danh mà áp sát tới. Dao Găm tân thủ chuẩn xác đâm vào trong cổ họng của con quái.

Con quái khó chịu, vung "tay phải" khua khua "con ruồi" Minh Huy. Nhưng nó chỉ có 10 chỉ số tốc độ mà thôi! Minh Huy thì sao? Sát thủ nổi danh với tốc độ cơ mà! Anh vừa cho con quái một dao, liền lập tức dùng chân đạp vào người nó, mượn đà cho cả người bay ra ngoài. Con quái đá ngửa mặt lên, đang định ra tay thì lượt công kích thứ ba lại tiến tới!

Thành Trung!

Lại nói Thành Trung không phải là chậm tới mức lề mề như vậy. Chỉ là vừa rồi, đột nhiên anh nhớ lại câu nói của người dạy võ thuật cổ truyền cho anh 18 năm về trước:

- Tụ khí, ngưng thần, kiếm khí phi!

Trước giờ, Thành Trung chưa bao giờ nghĩ về điều này. Làm gì có cái gì mà kiếm khí? Hơn nữa, thời đại vũ khí nóng lên ngôi. Ông cầm cây kiếm quơ quơ, người ta lại không cho ông một viên kẹo đồng vào đầu à? Lúc đó thì ông trở thành cục thịt be bét máu dưới đất, đối thủ của ông sẽ nhổ một bãi nước bọt và khiêu khích: "Dậy múa đi. Sao không múa nữa?"

Nhưng bây giờ, nhờ hiệu ứng buff kỳ quặc của trò chơi, đầu óc Thành Trung suy nghĩ lại trở nên minh mẫn vô cùng. Anh bỗng nhiên hiểu được một góc câu nói ấy. Giữ lực lại, phát ra từ từ, thì gọi là "tụ khí". Đầu óc tỉnh táo, bình tĩnh, tập trung chiến đấu, quan sát cử động và phán đoán cử động của đối thủ thì gọi là "ngưng thần". "Kiếm khí phi" không phải là bắn ra kiếm khí ầm ầm như phim chưởng mà là kết quả của việc "tụ khí, ngưng thần", xuất kiếm nhanh, chuẩn xác, khiến người ta cảm giác như kiếm khí phóng ra vậy!

Người ta gọi là "Thăng hoa trong chiến đấu"!

Thành Trung rút kiếm, chém tới con quái đá, không để cho nó trở tay! Một chém ngang tầm mắt con quái đá.

Con quái đá lao đầu về phía trước! Nó giở món "Thiết đầu công" ra!

Thành Trung vội lách người sang bên cạnh. Kiếm trong tay lại đâm vào con mắt của nó.

Con quái bị đau, điên cuồng gầm lên một tiếng. Nó "đứng lên", rồi dùng cả cơ thể vạng mạnh xuống.

- Móa! Anh đẹp giai ơi em còn ở dưới này!

Vô Danh nằm co rúm dưới bụng con quái mếu máo. Đệch mợ đồng đội thế đấy. Cứu không cứu còn dọa gã chết khiếp. Đấy là lí do gã chơi theo lối solo. Chỉ bản thân mình mới đáng tin nhất!

Lại nói, con quái đá sau khi đập trượt, nó há miệng, phun ra đám dây leo!

Thành Trung như đã biết trước, anh nhảy chồm tới, leo lên đầu nó. Trước đó, nó dùng dây leo tấn công anh và Minh Huy, thừa cơ phun ra độc. Phải nói là rât ghê gớm! Nhưng Thành Trung phát hiện, khi con quái dùng chiêu này thì nó không thể dùng chiêu khác cho tới khi dây leo rút trở về!

Thành Trung nhanh chóng đã đứng ở "giữa trán" của con quái đá. Kiếm của anh thì chặn miệng không cho nó khép miệng vào.

Con quái đá nhất thời như bị... "hóa đá". Nó giương con ngươi, tức giận nhìn về phía Thành Trung trên đầu mình. Ờ, nói đơn giản là nó đang làm trò "mắt lác" ấy!

Thành Trung hô lớn:

- Nhanh lên!

Minh Huy vô cùng hiểu ý, lập tức lao tới. Vô Danh nằm dưới bụng con quái đá phát động chiêu cuối "Tinh thần kiếm sĩ". Tốc độ của gã lập tức tăng thêm rất nhiều. Gã thoát ra ngoài, hợp sức với Minh Huy. Cả hai người có gì dùng nấy, xả toàn bộ vào cổ họng con quái đá.

Phải nói chất lượng của mấy món vũ khí trong trò chơi này xịn vô cùng. Chỉ cần nhìn đám người Minh Huy đánh nhau với quái đá, không biết va chạm mạnh bao nhiêu lần mà không gãy. Nay Thành Trung lại trực tiếp nhét kiếm vào mồm con quái đá, vậy mà cũng chống đỡ được một khoảng thời gian!

Nhưng xịn mấy cũng có giới hạn! Cổ họng bị Minh Huy và Vô Danh đánh phá liên tục. Hiệu ứng "Chảy máu" liên tục kéo máu của nó. Chưa hết, sát thương của Vô Danh cũng không hề nhỏ. Con quái đá phát ra tiếng gầm giận dữ. Nó nghiến răng, nghiền nát thanh kiếm của Thành Trung, dùng hết sức bình sinh mà đập mạnh mặt đất phía trước.

Ba người lập tức bị đánh văng ra. Lượng máu mất hơn một nửa!

Con quái vật càng thê thảm hơn nữa. Nó bị bốn lần hiệu ứng "Chảy máu", lượng sát thương đốt liên tục! Nó oán hận nhìn ba người nhưng không hề động đậy! Cả người nó phát ra ánh sáng màu đỏ.

Cả ba người nhanh chóng lui lại.

Đúng lúc này dị biến phát sinh! Con quái đá đột nhiên gầm rú đau đớn, thậm chí còn hơn nhiều biểu hiện lúc nó bị tấn công. Từ trong miệng nó, một làn khói máu đen xông ra ngoài. Cơ thể nó phập phồng, to nhỏ bất thường, rất giống dấu hiệu phát nổ!

- Lui nữa! - Minh Huy hét lớn một tiếng. Ba người nhanh chóng chạy đi!

Bùm!

Con quái đá phát nổ. Như một quả bộc phá. Sóng lửa lan ra xung quanh thiêu cháy mọi thứ.

Đám người Minh Huy đã kịp thời trốn vào một hang đá. Hơi nóng lao vào vẫn để họ cảm thấy rát cả người.

Qua mấy phút sau, sóng lửa mới tiêu tan. Ba người vội vàng chạy ra ngoài. Chỗ mà con quái đá vừa đứng hình thành một cái hố rất sâu, xung quanh là những vết cháy xém. Cảnh tượng đã hoang tàn nay lại càng thêm bi đát.

- Gì kia?

Thành Trung tinh mắt, phát hiện ra một hòn đá màu đỏ rực.

- Đó là "Ý chí của Satan", thứ cung cấp sức mạnh cho con quái và cũng là thứ ma hóa nó. Vừa rồi nó muốn mượn thêm sức mạnh từ hòn đá này, kết quả là cơ thể nó không chịu được, trả giá bằng chính tính mạng của mình! Nếu không các cậu còn lâu mới có cửa thắng!

Ờ. Đánh nhau chẳng giúp được gì. Giờ tàn cuộc còn ra mỉa mai. Nếu không phải là cháu gái trưởng làng và là một NPC, chắc chắn Linh An sẽ bị ba tên thần dâm này hành hạ trả thù!

Phi phi. Suy nghĩ trong sáng, suy nghĩ trong sáng!

- Các cậu cũng đừng có ý đồ gì với viên đá này. Nhìn con quái chưa? Tôi nghĩ cơ thể các cậu không cứng cáp, mạnh mẽ bằng con quái đâu. Cái giá khi giao kèo với Satan đắt lắm đấy.

Móa! Không có phần thưởng gì à? Minh Huy thầm phỉ nhổ. Bắt cả đám vất vả, cuối cùng chẳng được cái gì ngoài một cục đá vô dụng!

Ba người ngồi bệt xuống đất. Dù miêu tả đánh nhau rất nhẹ nhàng, nhưng họ đã phải hoạt động cường độ rất cao. Mặc dù đã dùng thuốc nhưng cảm giác căng thẳng nào có biến mất dễ như thế được?

Ba người nhìn nhau cười ha hả.

- Tên nhân vật cậu là Vô Danh hả. Khá lắm. Có muốn nhập bọn với chúng tôi không? - Minh Huy mở lời mời.

- Không cần. Tôi chơi solo quen rồi. Chúng ta kết bạn là được rồi. Cậu tên gì? - Vô Danh hiếm thấy lộ ra nụ cười.

- Tôi là Hắc Y Nhân. Bạn bè quen biết gọi tôi là "Áo đen" được rồi. Đây là Trung hotboy. Còn cô gái này.....

Khoan khoan. Có gì sai sai thì phải. Bây giờ Minh Huy mới phát hiện ra vấn đề!

Diệu Huyền đâu?

Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Hắc Y Nhân sáng tác bởi Huydamvan1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huydamvan1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.