Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết luyện (1)

Tiểu thuyết gốc · 1030 chữ

“Vô Thần, ngươi đã quyết định tu luyện Tu La thần công thì ngươi phải trải qua tôi luyện trong máu tươi, ngươi phải là kẻ bước ra sau cùng, phải là kẻ sống sót sau tất cả. Hôm nay nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt, ngày mai ta mang ngươi đến địa điểm tôi luyện”

“Sư phụ, ngày mai ngươi có thể theo ta tới gặp nương ta không, như vậy sẽ khiến nàng yên tâm về ta hơn”

Nàng khẽ chau nhàu, nàng thật sự lười để ý mấy con kiến nhỏ, trong mắt nàng địa tiên, thiên tiên yếu ớt đến mức không chịu nổi. Nhưng nàng nhìn ra sự khẩn cầu trong mắt hắn, cuối cùng nàng miễn cưỡng gật đầu, cũng chẳng nhìn hắn nữa mà bước đến quan tài nằm vào đó rồi biến mất chỉ để lại một câu:

“Tốt, mai ta cùng ngươi đi và giúp các nàng tu luyện luôn một lần”

Diệp Vô Thần vui mừng khôn xiết, hắn mong trời sáng thật nhanh, hắn muốn thấy nương hắn có thể tu luyện và trở nên xinh đẹp trẻ trung như trước kia – hắn không biết trước kia nương hắn đã từng là đệ nhất mĩ nhân của Nguyên Linh thành, là nữ thần của bao nhiêu chàng trai khi đó và Diệp Thanh Lan – cha hắn đã đau khổ bao nhiêu mới có thể cưới được nàng, hắn không đành lòng nhìn thời gian mang đi nương hắn, nàng đã vì hắn chịu quá nhiều khổ cực, hắn muốn nàng trẻ lại, hắn muốn nương hắn có thể ở bên hắn lâu hơn. Hắn cũng biết ngày mai sẽ là ngày mở đầu của hành trình trở thành cường giả của hắn. Hắn ngủ mà trên khoé miệng vẫn đọng lại nụ cười, có lẽ đây là giấc ngủ ngon nhất, bình yên nhất từ khi rời đi Diệp gia.

Nắng ban mai chiếu rọi làm hắn tỉnh giấc, mở cửa phòng hít thở không khí trong lành, tâm trạng hắn rất tốt. Nàng cũng bước ra, vẫn chiếc váy màu đỏ như máu, vẫn khuôn mặt đẹp như thiên thần, ánh mắt đẹp trong suốt như hồ nước mà lại lạnh như một lưỡi đao. Nàng không xuất hiện cùng chiếc quan tài. Nàng nhìn hắn, khẽ nói:

“Đi thôi”

Nói rồi bước đi luôn, hắn lật đật chạy theo nàng tới căn phòng nương hắn. Nương hắn đang dạy muội hắn thêu quần áo và các bức tranh trong phòng, thấy Nam Cung Hồng Nhan bước vào cả hai giật mình đứng dậy sau đó cũng ngây ngốc khi nhìn vào khuôn mặt tuyệt mĩ của nàng. Lúc này, Diệp Vô Thần bước vào thấy hai người như thế nên khẽ gọi:

“Nương, Linh Hi”

Một lời khiến cho Lâm thị và Linh Hi bừng tỉnh, nàng nhìn hắn với ánh mắt dò hỏi. Hắn tiến lên giới thiệu:

“Nương, nàng là người hôm trước cứu ta thoát chết và giúp ta có thể tu luyện, hiện tại nàng là sư phụ ta, nàng kêu Nam Cung Hồng Nhan”

“Thần nhi, ngươi… ngươi nói … nói ngươi có thể tu luyện, nàng… nàng là sư phụ ngươi”

“Đúng vậy, nương. Hôm nay ta nhờ nàng giúp các ngươi cũng có thể tu luyện. Nương, ngươi thấy thế nào”

“Ta và Linh Hi có thể tu luyện sao?”

“Đúng vậy nha, người phải vui lên đi chứ”

Lâm thị không nói nhưng từng giọt nước mắt đang trào ra từ khoé mắt nàng. Nàng vui mừng. Nàng kích động. Rốt cuộc nàng có thể tu luyện lại.

Diệp Vô Thần có lẽ cũng không biết, nàng – Lâm Thiên Tuyết cũng không phải phàm nhân, nàng từng là thiên tài chói mắt nhất của Lâm gia, bại tướng dưới tay nàng bao gồm cả Diệp Thanh Lan. Nhưng trời cao đố kị anh tài, khi nàng 18 tuổi, cũng là lúc nàng bước chân vào cánh cửa Thiên tiên, nhưng phút cuối cùng đột phá, nàng bị tẩu hoả nhập ma khiến toàn thân tu vi mất hết, chỉ còn giữ lại được tính mạng. Địa vị trong gia tộc của nàng thẳng tắp rơi xuống đáy cùng, bị ghẻ lạnh và xa lánh rồi cuối cùng nàng bị ép gả cho Diệp Thanh Lan với quan hệ thông gia.

“Ngươi đã từng tẩu hoả nhập ma mất hết tu vi phải không”

Tiếng Nam Cung Hồng Nhan đã kéo nàng về thực tại, nàng giật mình sau đó kính cẩn nói

“Vâng, thưa tiền bối”

“Ngươi thật may mắn khi tu luyện loại công pháp tàn phá đó mà không chết. Được rồi, hiện tại ta giúp ngươi khôi phục lại thân thể còn cho ngươi một bộ công pháp phù hợp với ngươi, cố gắng tu luyện tốt. Hiện tại ta giúp ngươi chữa trị thân thể”

Nói rồi nàng đặt tay lên đầu Lâm thị, từng luồng chân khí màu máu tràn ngập cơ thể giúp nàng chữa trị thân thể. Thời gian chậm chạp trôi qua, nửa canh giờ đã giúp Lâm thị thể chất khôi phục như cũ. Các tạp chất cũng được theo đó ép ra ngoài, tạo thành một lớp vỏ màu đen bên ngoài cơ thể nàng, nhưng nàng vẫn không để ý , nàng đang chăm chú chuẩn bị tiếp nhận đạo công pháp Nam Cung Hồng Nhan chuẩn bị truyền thụ:

“Đây là Thiên hồng đạo pháp, là một trong bát đại công pháp tuyệt đỉnh của Tu La giáo ta. Hi vọng ngươi không bôi nhọ thanh danh của nó. Ngoài ra, ngươi cũng phải hết sức phò trợ, phụ tá Diệp Vô Thần khôi phục Tu La giáo. Ngươi có thể làm được chứ.”

“Ta sẽ cố gắng hết sức phụ tá hắn dù có thể đánh đổi bằng cả tánh mạng này. Thần nhi là con trai ta, dù ngươi không nói ta cũng sẽ dâng hiến hết tất cả cho hắn.”

“Hãy nhớ lấy lời ngươi nói. Nếu ngươi không thực hiện hoặc làm trái thì ta sẽ đích thân giết ngươi”

Bạn đang đọc Hư vô thần đế sáng tác bởi Ha250801
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ha250801
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.