Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh tới khi nào phục mới thôi

Tiểu thuyết gốc · 1209 chữ

Khi tay trái hắn chạm đến Cửu U Ma tổ hoả thì trái tim nàng cũng chìm xuống.

Nó đau quá. Ai đang cắt từng nhát dao lên tim nàng vậy.

Nàng khóc, nàng kêu tên hắn, nàng trách bản thân đưa hắn vào nguy hiểm, nàng trách bản thân chưa đủ mạnh.

“Tiểu nha đầu, không phải khổ sở như thế, rất nhanh ta sẽ đưa ngươi xuống cùng hắn làm một đôi uyên ương. Khạc khạc khạc”

“Ta giết ngươi”

“Bình tĩnh đi nào, đợi ta ăn xong linh hồn hắn lại tới chơi vơi ngươi”

Nàng lao đến, toàn bộ pháp lực nở rộ. Nàng biết đánh không lại, nàng biết sẽ chết, nhưng nàng quan tâm sao?

“Nhan nhi, lui lại sau, để ta giải quyết nó”

Nàng cách nó còn hai trượng thì một giọng nói khiến nàng ngừng tay giữa không trung. Là hắn, hắn còn sống.

“Tiểu tử khá lắm, đã thoát khỏi khống chế của ta nhưng hiện tại ….”

“Hiện tại làm sao? Sao không nói tiếp đi”

“Khốn kiếp, ngươi đối với ta làm cái gì. Nhanh thả ta ra mau”

“Vừa rồi ngươi mạnh miệng muốn nói ăn ta với Nhan nhi dáng vẻ đâu mất rồi. Lại đây ta cho ngươi ăn nào.”

“Khốn khiếp, khốn kiếp. Sao ngươi có thể hấp thu được năng lượng mặt trái của cảm xúc. Ta không tin. Có giỏi thả ta ra, chúng ta đấu 3000 hiệp”

“Tại sao ta phải thả ngươi ra? Vừa rồi ngươi ngưu lắm mà?”

“Có giỏi thả ta ra, chúng ta đấu công bình như hai nam nhi”

“Lão tử có phải nam nhi không thì không cần ngươi phán xét. Những gì cần của nam nhi thì Nhan nhi giúp ta chứng minh là đủ rồi. Chúng ta tiếp tục”

“Ngươi là tên hỗn đản. Có gan thả ta ra”

Trên tế đàn từ trong hoả diễm truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Cửu U Ma tổ hoả khiến Nam Cung Hồng Nhan cũng phải rung động, càng đỏ mặt khi nghe Diệp Vô Thần nhắc đến mình, thấp giọng làu bàu:

“Tên hỗn đản này thật không biết xấu hổ, ai thèm giúp ngươi chứng minh chứ”

Nói thế nhưng lòng nàng thật vui vẻ như có dòng nước ấm chảy qua.

Một canh giờ trôi qua.

“Ngươi có giỏi thì tiếp tục đánh, lão tử mà lại đi sợ mao đầu tiểu tử nhà ngươi sao”

“Tiếp tục, mạnh lên nào”

“Ngươi chưa ăn cơm sao mà đánh yếu thế. Không phải đêm qua hao hết sức trên người nữ nhân kia rồi đấy chứ”

“Đánh đi, lão tử mà kêu một tiếng thì lão tử làm tôn tử của ngươi”

Hai canh giờ trôi qua.

“Đau quá, đừng đánh nữa. Ta chịu thua”

“Đừng đánh nữa, ta sẽ cho ngươi tất cả ngươi muốn”

“Đừng đánh nữa, sẽ chết người à không sẽ chết hoả đó”

Canh giờ thứ ba trôi qua

“Gia gia, ta sai rồi, ta biết lỗi rồi, người bỏ qua cho ta lần này đi, ta thật sự biết sai rồi”

“Gia gia, bỏ qua cho ta đi, ta không dám nữa đâu”

“Biết lỗi rồi thì lăn lại đây cho lão tử”

Hắn mang theo Cửu U Ma tổ hoả tiến về phía Nam Cung Hồng Nhan. Thấy hắn tiến lại, nàng như cơn gió lướt qua, chạy đến hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, hai chân cũng bám lên người hắn như một con gấu nhỏ.

Hắn cũng tiện tay ném Cửu U Ma tổ hoả trở lại tế đàn cái rầm tạo thành một cái hố to. Cửu U Ma tổ hoả bất mãn nhưng hắn dám nói sao. Nó bị hắn đánh sợ rồi.

Hắn đưa tay vòng qua ôm lấy vòng eo thon thả không chút thịt thừa nào của nàng. Hai đôi môi chạm vào nhau, hai tâm hồn cũng hoà vào nhau. Thật lâu sau cả hai mới thoả mãn tách ra.

Mặt nàng ửng hồng, kiều diễm hệt như một đoá hoa mĩ lệ không gì sánh được. Hắn thì tham lam ngửi mùi hương trên người nàng, mùi hương này khiến hắn say mê, khiến hắn thấy thật bình an. Nàng cũng thế, đầu tựa vào vai hắn không muốn rời đi.

“Lăn lại đây. Nếu ngươi muốn chạy trốn cũng có thể nha”

Cửu U Ma hoả chầm chạm bay đến trước mặt hắn. Nó không trốn sao. Cho nó cũng không dám chạy, nó cảm giác được trên người nó vẫn còn lưu lại ấn kí của Diệp Vô Thần.

Chạy thoát thì không sao, chạy không thoát lại rơi vào tay tên ác ma này hậu quả nó không dám nghĩ.

Diệp Vô Thần nhìn nó tà tà, khẽ cười hỏi:

“Sao ngươi không chạy, biết đâu có thể thoát”

Nó trong tâm ân cần hỏi thăm 18 đời tổ tông nhà Diệp Vô Thần một lượt nhưng bên ngoài mặt vẫn hiện ra nét cười nói:

“Chạy cái gì chứ, người nghĩ ta là ai. Ta thấy đại nhân anh minh thần võ, tuấn tú vô song tương lai sẽ thành tựu nghiệp lớn. Ta quyết định rồi, ta quyết định theo ngài cùng tạo ra nghiệp lớn”

Nghe nó nói như vậy khiến cho Nam Cung Hồng Nhan cũng có chút bật cười. Con hàng này thật sự bị Diệp Vô Thần đánh phục rồi. Nàng cao hứng thay cho hắn .

“Vậy sao? Được rồi, lại đây đi.”

“Từ nay ta giao cho ngươi một nhiệm vụ là kết hợp cùng nàng và bảo vệ nàng, ngươi làm được không.”

Hắn vừa nói vừa chỉ vào Nam Cung Hồng Nhan. Cửu U Ma tổ hoả giật mình, Nam Cung Hồng Nhan cũng ngơ ngác.

Định thần lại nàng lập tức định phản đổi thì một ngón tay đã đưa đến trước môi nàng

“Ta biết nàng nghĩ gì, ta biết ta làm gì. Vậy nên nàng cứ yên tâm đi. Cửu U Ma tổ hoả năng lượng mặt trái đã bị ta hấp thu toàn bộ rồi, còn lại năng lượng linh hồn thuần khiết sẽ có ích có thương thế của nàng. Lần này nghe ta được không, Nhan nhi"

“Vâng”

Nàng biết rằng một khi có cơ hội dung hợp một loại di hoả kể cả trong top 50 của thiên hoả bảng người ta sẽ không màng đến quan hệ huynh đệ, phu thê mà đánh giết nhau để chiếm lấy cơ hội này. Vậy mà hắn nhường nàng, còn dẹp hết đi trướng ngại cản đường dung hợp .

Nàng cũng không cãi láo nữa, từ trên người hắn tụt xuống làm chuẩn bị hấp thu Cửu U Ma tổ hoả. Nàng cố gắng đạt tới trạng thái tốt nhất để không phụ sự kì vọng của hắn .

“Tiểu Cửu, phu nhân của ta có việc gì lão tử bắt ngươi tới hỏi”

Hắn làm mặt hung tợn nhìn về phía Cửu U Ma tổ hoả, nó cũng không sợ, nó cũng biết đây là Diệp Vô Thần quan tâm Nam Cung Hồng Nhan. Không biết khi nào nó mới gặp được người quan tâm nó đây.

Bạn đang đọc Hư vô thần đế sáng tác bởi Ha250801
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ha250801
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.