Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12: LX tan rã-bức tường B sụp đổ

1790 chữ

Chương 12: LX tan rã-bức tường B sụp đổ

-Ta sẽ làm vua của mảnh đất này.

Tôi đã quá bành trướng, cách mạng vẫn đang còn dài....

Kiếp trước đọc qua nhiều cuốn huyễn huyễn, đồng nhân thì toàn miêu tả nhân vật chính là long ngạo thiên, hám gái, đầy cái xấu....song dạo gần này, thì nhân vật chính ấy đã không còn thấy nữa mà thay vào đó toàn là nhân vật ra vẻ thông minh, sống theo lý trí, tỏ vẻ là người nguy hiểm và ưa thích trang bức đánh mặt(anh đây không có điểm yếu). Những độc giả đọc xong truyện này thường chửi thậm tệ nhân vật trước mà thích thú xem nhân vật sau(dạo đây xem chán rồi).

Song độc giả chỉ xem giải trí thôi nên không nhận ra sự khác biệt rất lớn, chỉ có ta duyệt từng cuốn mới nhận ra. Đó là độ dày của truyện hay quá trình xuyên qua của các nhân vật có hệ thống. Nhân vật trước thì toàn trên năm trăm chương, nhân vật chính xuyên qua nhiều thế giới. Còn nhân vật sau thì cao lắm là hơn ba trăm chương hay chỉ xuyên qua một hai map là hết.(mấy bạn có nhận đồng với mình không nè?).

Tuy lúc đó ta cho tác giả chẳng muốn viết nữa, song khi xuyên qua dị giới thì ta không cho là vậy, bởi vì ta cũng mắc phải vấn đề này.(Các bạn nghĩ là sao? Xem có trùng với đáp án của mình không nè?)(Bật mí ở chương sau nhé).

--------------

Trong một buổi học:

-...

-Tiếp theo, chúng ta sẽ cùng phân tích xem tại sao đế chế Văn Lang hùng mạnh lại sụp đổ sau 18 đời?

-Tùng!

-Tùng!

-Tùng!

Tuy rất muốn kể thêm cho các em nhiều câu truyện lịch sử hơn nữa và truyền dạy hết kiến thức nhiều thêm nữa, mà thầy đã cất công đêm hôm làm giáo án. Song, khi nhìn thấy các em không tập trung nghe giảng, mặt ngủ gà , ngủ gật, không hăng say phát biểu, không bày tỏ ý kiến của mình....

-Hây,..Lịch sử sẽ không thấy hay, khi các em không nhập tâm vào câu chuyện và hòa mình vào nhân vật ấy.

----------

Đã qua vài tuần sau ngày nhập học, mọi thứ diễn ra rất bình thường. Kiếp trước, mọi người đều rất chán đi học(trừ học sinh giỏi ra), tìm mọi cớ sinh nghỉ. Song nếu hỏi rằng mình thích quay lại thời quá khứ nào nhất. Thì đa số câu trả lời là thời còn ngồi trên ghế nhà trường. Một thời đẹp nhất.

Thầy của chúng tôi là một người đàn ông trung niên với thân hình đầy đặn, nét mặt hiền lành. Song ẩn dấu qua vẻ mặt hiền lành, nhân hậu ấy là một vẻ mặt nghiêm túc đến đáng sợ. Nếu có em nào mắc lỗi thì sẽ bị phạt bằng những trò đùa đầy tinh quái. Như đứng trước mặt mọi người nói(Tôi là thằng ...) hay bắt hốt phân trâu, tắm cho voi,.... Có lúc tôi bắt gặp một gương mặt khác của thầy- đầy nịnh nọt lúc gặp ông tôi(Bạn xem Táo chưa, vẻ mặt đó đấy).

Đương nhiên trong một lớp học sẽ xuất hiện học sinh giỏi và cũng đương nhiên sẽ có học sinh kém rồi. Đúng vậy, trong lớp tôi dẫn đầu lớp học là bốn người-Bộ tứ siêu đẳng, bộ bốn người này dẫn đầu và vứt bỏ mọi người đằng sau, họ là thiên tài làng Đại Việt.(Tại sao là làng Đại Việt ư vì hồi lúc thành lập chỉ có mấy ngôi nhà mà giờ đây là một ngôi thành hùng vĩ).

Xếp hàng thứ tư trong bộ tứ siêu đẳng là tên Mùi. Đúng như hàm ý trong cái tên, gã này mặt đầy hèn mọn trông là muốn ăn đòn(giống cái mặt Borsalino-Kizaru). Song không thể trông mặt mà bắt hình rong được, tên này to cao đen hôi,...Người gần mét tám đứng giữa bầy năm tuổi đủ thấy khác loài ở đây. Đủ tuyệt vọng hơn là da thằng này cứng vãi, dao sắt chém vào chỉ đề lại vết màu trắng. Với câu cửa miệng:

-Anh đây bất động ở đây. Các chú làm gì được anh.

Với gương mặt đủ hèn nhìn là thấy tức song không ai dám trêu tên này cả. Tại sao mạnh như vậy mà xếp thứ tư? Đương nhiên, tên này to con nhưng di chuyển chậm chạp(so với ai).

Tên thứ ba là Ngọ. Tên này mắc bệnh thích sạch sẽ, ngày nào cũng thấy gã tắm mấy lần, ăn mặc các kiểu. Công nhận tên này có ánh mắt thời trang phết, đủ ngầu(chẳng giống mấy ông anh của làng này toàn mặc khố thôi). Tên này có tốc độ cực kì khủng song chẳng dùng cho chính đạo mà toàn dở trò lưu manh đi trêu gái, với câu bên miệng:

-Lại đây mà bắt anh nè.

Song kể từ một việc đó, lão ta đã trở nên đàng hoàng hơn. Công nhận đủ xui khi gã trêu chọc tên thứ hai.(Ha ha, mới tí tuổi mà gái với...)

Tên thứ hai là cô gái duy nhất trong bộ tứ siêu đẳng. Cô ấy rất nổi tiếng trong lớp với vẻ mặt xinh đẹp song lúc nào cũng tỏa ra hơi lạnh như tảng băng ngàn năm không tan và chớ có đến gần. Cô ta đứng ở vị trí thứ hai bởi sự bộc phát kinh khủng trong đòn tấn công và lúc nào cũng vào chỗ yếu hại nên lúc nào đấu thử trong lớp khi gặp cô ta phải nhận thua ngay nếu không muốn bị vô bệnh viện(có gì sai sai). Cô ta là người cực kì nguy hiểm đương nhiên càng nguy hiểm hơn nếu bị cô ta để mắt đến và người được cô ta nhìn trúng hiện nay là tên thứ nhất.(Orochimaru nữ hóa).

Tên thứ nhất không phải là ta nha. Tên này là Thìn. Người mạnh nhất trong bộ tứ siêu đẳng, có sở hữu sức mạnh của ba người vào một thân, nên không thấy rõ điểm yếu và được ngợi khen là thiên tài trăm năm của làng. Tên này là một tên ngạo kiều và thờ phụng chân lý: "Sức mạnh chí thượng"

-Việc gì một quả đấm không giải quyết được, vậy thì hai, ba,... đấm.(Giống Uchiha Madara )

Còn ta nha, xếp thứ mấy ư? Vì thấm nhuần ba phương châm một tư tưởng thống nhất và rất thận trọng trước khi tu luyện mà ta đứng ở gần cuối lớp(không ở cuối xe nha). Vị trí này không cao, không thấp, không quá nổi bật và sẽ không ai phát hiện ra anh. Ha ha ha!

Thường ngày sau khi đi học về thì tôi phải ghé qua phòng làm việc của bà bà để uống thuốc. Tôi mắc bệnh gì ư?. Không, là do hồi nhỏ tôi ngủ nhiều mọi người lo tôi mắc bệnh gì...mà bà tôi là Y thánh nha(bô lão mà lại). Sau ba tuổi đã khỏe mạnh hơn song vẫn uống thuốc như thường. Chả biết bị bệnh gì mà bà bà cứ khám toàn thân, châm châm đủ đường,... làm tôi cứ tưởng ở trong phòng thí nghiệm vậy.

Cuối cùng cũng thoát khỏi trại này.

-Anh giai, có mang quà cho em không đó?

Hây, là cô em gái tôi đây mà. Hồi nhỏ thì trông đáng yêu mà sao càng lớn càng thấy đáng ghét(Yêu thì ghét thôi). Khi còn lúc ba tuổi thì con bé đã sở hữu thiên phú hơn người- quái lực vô song nhưng vì không khống chế được nên thường hay phá hư đồ đạc trong nhà. Hây khổ nỗi, lúc đó chỉ có hai chúng tôi và lúc bị mẹ phạt thì con bé tỏ vẻ vô tội, vì là anh hai nên tôi luôn nhận mình phạm lỗi.(anh em như thể tay chân, là anh cả là phải gương mẫu)(con út thì thường mọi người yêu quý hơn). Lúc đó tưởng anh em thêm thuận hòa, ai ngờ còn bé này đủ xấu thích trêu ngươi tôi(như mẹ nấu món cá tôi thích thì con bé sẽ ăn hết chỉ để lại xương thừa, canh cặn cho tôi,...). Song dù nó luôn làm những điều đáng ghét thì tôi vẫn chấp nhận như một sự thật đương nhiên mà chẳng biết tại sao.

Gia đình tôi là gia đình của công việc. Ông nội nhà tôi, sáng tinh mơ đã đi làm và về lúc trời đã khuya, dù ông ấy là già làng(người chức cao nhất). Bà nội tôi là thầy y, tôi lúc nào cũng thấy bà bận tím mặt trong phòng thuốc cả ngày, dù bà ấy không tắm rửa thì cũng chẳng sao, vì lúc nào cũng có mùi thảo dược thơm tỏa ra từ người bà ấy. Còn bố tôi thì đi mô ấy, không có nhà thường xuyên, chậm thì hai, ba ngày lâu thì tháng mới về. Người bình thường nhất trong gia đình là mẹ tôi, bà ấy làm nội trợ thôi, song gần đây bà làm gì mà bí bí mật mật trong phòng ấy.(đừng nghĩ xấu xa gì nha)

À hôm nay là ngày bố tôi về nhà, song ông ấy có vẻ buồn thì phải. Ông ấy đi ra khỏi nhà, trên tay cầm bầu rượu đi trước bờ sông cách khá xa nhà. Làm sao tôi biết ư? Ông ấy có vẻ mặt khác với thường ngày nên tôi đi theo sau. Ông ấy vừa uống rượu vừa chửi đời.(Chí phèo) Nghe đại khái là hồi nhỏ được mọi người mong mỏi và được toàn thôn kì vọng, ông ấy luôn phấn đấu, làm việc không biết mệt mỏi, không có giây phút nghỉ ngơi,... Ông ấy không muốn con mình phải gánh vác áp lực như ông ấy...

-Tôi đã quá vô tâm ư....

-Cái thôn này, nơi mọi người nhắc đi nhắc lại như nhớ để không bao giờ quên về ý chí phục hưng đất nước, phục hưng dân tộc, tìm về Tổ tiên vinh quang mà tôi lại gọi nó là "Việt chi ý chi" như một trò đùa vui....

-Khi gia đình, mọi người kì vọng thì tôi chỉ được vị trí gần hạng bét...

-Vì tôi không muốn ư...

-Vì ba phương châm một tư tưởng thống nhất ư...

-Hừ trò đùa cách mạng khi....

-Tôi chỉ đang chạy trốn thôi...

-Trọng trách quá nặng nề liệu tôi có xứng...

-Kiếp trước tôi chỉ là.....

-...

Bạn đang đọc Hồng Trần Luyện Tâm Pháp của Chiếu Tâm Đại Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BietTaoLaAi
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.