Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muội muội

Phiên bản Dịch · 2049 chữ

Khuyển Thập Lang có thể phát ra tiếng hừ hừ.

Tô Kính quay đầu lườm Khuyển Thập Lang:

- Ta sắp đi trong quân rồi, ngươi và Ưng Dương đều là cánh tay của ta, chẳng lẽ ngươi muốn ta tìm mấy bảo tiêu cho ngươi sao?

Lúc trước Tô Kính đùa đã làm Khuyển Thập Lang lờ mờ nhận ra, nên dù sợ thật nhưng hơn phân nửa là gã giả bộ. Tô Kính nói câu đó là giận thật. Khuyển Thập Lang nuốt ngược lại tiếng hừ.

Gã là con chó trung thành, Tô Kính kêu gã ở chỗ này chịu khổ vậy thì chịu đi.

Tu luyện Binh gia tàn nhẫn nhưng thiếu gia còn lành lặn đứng đây, không thiếu tay thiếu chân.

- Thiếu gia, ta cũng muốn tu hành ở đây, không biết . . .

Tô Kính không bất ngờ khi Ưng Dương chủ động xin ở lại, nhưng mọi việc đều theo ý Lâm Hoành Sơn, hắn không muốn xin xỏ gã.

- Ngươi tự nói với sư phụ đi.

Lâm Hoành Sơn không từ chối:

- Ngươi muốn ở lại thì ở. Tô Kính, chờ ngày lễ thành niên ta sẽ trả hai tiểu yêu lại cho ngươi.

Binh gia có nhiều cách huấn luyện yêu quái, thiên tư của Ưng Dương tốt hơn Khuyển Thập Lang nhiều. Có nhiều cách Lâm Hoành Sơn không dám dùng lên người Tô Kính nhưng có thể áp dụng với Ưng Dương. Sự sống của yêu tộc vốn rất dẻo dai, không làm chết là được.

Lâm Hoành Sơn biết hiện giờ Tô Kính đang ức chế cảnh giới để Trúc Cơ chậm chút. Hơn nữa mất Khổng Tước Mâu đổi lại một cây mâu ngắn đúc bằng trầm hàn thiết, sức sát thương giảm xuống nhiều nên mới muốn bồi dưỡng hai tiểu yêu.

Trong quân đội đế quốc có nữ binh, nhưng hành quân đơn độc, Tô Kính không thể nào đưa nha hoàn vào quân đội của hắn. Chỉ có hai tiểu yêu Ưng Dương, Khuyển Thập Lang là đi theo Tô Kính được. Hai tiểu yêu chỉ mới Tiên Thiên kỳ, biến hình người được là nhờ Tiêu Dao Hầu chứ không phải thực lực của chính họ.

Các tướng lĩnh biên quan bắc vực ai không có thực lực Trúc Cơ kỳ? Huống chi trong Vũ Lâm quân. Nếu Tô Kính cứ như vậy đi vào Vũ Lâm quân thì không ai xem trọng hắn.

Tô Kính từ chỗ Lâm Hoành Sơn trở về, kêu hết nha hoàn vào phòng mình. Tô Kính lấy tám loại binh khí Lâm Hoành Sơn chế tạo trong vòng tay mặc ngọc đưa cho nhóm Tử Đằng luyện hóa.

Tám loại binh khí đều chế tạo bằng thất thải tinh thần kim, có thể dung hợp với thần binh, che giấu dao động nguyên khí bí pháp Binh gia. Tám nha hoàn có thứ này liền luyện hóa ngay trước mặt Tô Kính, không tiếc ăn Xung Nguyên đan chỉ mong nhanh chóng gỉai quyết vấn đề.

May mắn đan độc của Xung Nguyên đan hơi nhẹ, cung cấp cho Tô Kính toàn là hàng cực phẩm nên sẽ không ảnh hưởng tuổi thọ của mấy nha hoàn. Khó khăn đã giải quyết, Tô Kính nhẹ lòng hơn.

Tiểu tư, người hầu, vú già ban đầu đều bị Tiêu Dao Hầu hoặc đuổi hoặc giết, hiện tại chỉ còn lại tám nha hoàn. Bình thường sinh hoạt trong viện tử toàn là các nàng làm việc nhà, có lẽ hắn nên tìm mấy người hầu.

Đang rảnh nên Tô Kính tìm Cúc Nguyệt Sơn hỏi việc này.

Cúc Nguyệt Sơn trả lời:

- Thế tử đừng gấp, chờ sau lễ thành niên Hầu gia sẽ cho thế tử về bản gia Dực châu một chuyến, trong Tô môn có một số tử đệ xuất thân nghèo hèn có thể chọn làm tùy tùng. Đây là quy định cũ, những người này xuất thân trong sạch, có thể yên tâm sử dụng.

Tô Kính nghe vậy đành thôi.

Rời khỏi chỗ Cúc Nguyệt Sơn, Tô Kính đi thăm hai huynh trưởng của mình. Tô Linh bị thương khá nặng nhưng Tiêu Dao Hầu có tìm người chữa thương cho gã, đã có thể hoạt động bình thường. Tô Kiến được chút cơ duyên, sau khi ra khỏi tiểu thế giới địa phủ lực lượng linh hồn tăng trưởng nhiều. Tiêu Dao Hầu cảm giác Tô Kiến có hy vọng đột phá thành tựu Kim Đan nên kêu gã đi, bình thường sẽ tự mình chỉ điểm.

Tô Linh có công việc phải làm, Tô Kiến đi vắng, Tô Kính tìm Nguyên Thùy Vũ thì gã đóng cửa không gặp, đã bị Tiêu Dao Hầu hù sợ.

Tô Kính chưa thể ra phủ, đành tìm Tô Tuyết chơi.

Con cái của Tiêu Dao Hầu sống cách xa nhau, Tô Kính không có ai bên cạnh, dọc đường đi hay gặp người hầu, hắn hỏi thăm đường từng bước đi đến dưới một ngọn núi.

Chỗ ở của Tô Tuyết ở trên núi giả.

Núi giả cao hơn bốn mươi trượng, mặt trước có thác nước nhỏ đổ xuống tụ thành ao, cạnh ao có con đường nhỏ kéo lên núi. Trên đỉnh núi có tòa lầu mái cong, màu đỏ rực. Thác nước chảy ra từ một cái lỗ dưới tiểu lâu.

Tô Kính biết đây là thuật đạo hình thành kỳ quan, không phải khi không lãng phí tài nguyên, trên đỉnh núi giả hình thành nơi tụ tập nguyên khí thích hợp tu luyện thuật đạo thủy hệ.

Như viện tử của Tô Kính, thoạt trông không có gì đặc biệt, đại trận đều chôn dưới lòng đất, tu hành mau hơn mà khó bị tẩu hỏa nhập ma. Nguồn năng lượng trận pháp là linh trì trong Hầu phủ tiết ra nguyên khí, Tiêu Dao Hầu dùng cách đặc biệt lần nữa lợi dụng.

Một lũ long xà chân khí cũ đã hóa thành mắt trái nên Tô Kính nhìn thấu một chút bài bố trong Hầu phủ, càng kính trọng Tiêu Dao Hầu hơn. Không phải vì người này là phụ thân trên trời rớt xuống của mình, chỉ vì nam nhân này bụng dạ kín đáo.

Khiến Tô Kính hơi thắc mắc là nam nhân đầy trí kế này hay xảy ra sai lầm khi đụng phải hắn. Đặc biệt khiến hắn rơi vào tiểu thế giới địa phủ suýt mất mạng dường như là sai lầm không nên có đối với Tiêu Dao Hầu.

Không lẽ tiểu thế giới địa phủ nằm trong tính toán của Tiêu Dao Hầu?

Nên Tô Kính đi dạo trong phủ để chứng minh suy nghĩ của mình. Mỗi đi qua một chỗ là suy nghĩ của Tô Kính được chứng thực một phần, toàn Tiêu Dao Hầu phủ như tường đồng vách sắt.

Nhớ đến vụ Sa Tĩnh Nhân Sửu Đạo Nhân, Tô Kính đổ mồ hôi lạnh.

Có lẽ Tiêu Dao Hầu lợi dụng việc đó để gã lần sau có cơ hội trả thù Thanh Dương cung, sau vụ đó phái Lâm Hoành Sơn giết một Kim Đan của Thanh Dương cung, hoàn toàn trói gã lên chiến xa Hầu phủ.

Trên thế giới này thật sự có loại người tính không bỏ sót sao?

Nếu Tô Kính không phải người xuyên việt, có phụ thân như vậy là chuyện siêu hạnh phúc, còn hắn thì không cách nào trừ bỏ nỗi lòng bất an. Nếu không vì lý do này Tô Kính không muốn ức chế lực lượng của mình chút nào. Ức chế lực lượng vì đặt tốt nền móng, để tâm ý viên dung, đừng vì thắc mắc này dẫn đến tâm ma khi thăng cấp.

Tô Kính đang bước trên đường nhỏ lên núi, trong tiểu lâu trên đỉnh núi, Tô Tuyết đẩy cửa sổ tầng hai ra từ xa chào:

- Sao tam ca đến đây?

Tô Kính cười vẫy tay, bước nhanh hơn đi lên đỉnh núi, vòng qua tiểu lâu, Tô Tuyết đã đi ra cửa tới nghênh tiếp hắn. Một nữ nhân ở bên cạnh Tô Tuyết, cỡ bằng tuổi nàng, mặc đạo y màu tím nhạt, phù văn chuyển động trên đạo y. Mắt trái Tô Kính đau nhói, đó là đạo khí? Thế giới này có nhiều đạo khí, vấn đề là cũng không thiếu cường giả Kim Đan, chia đều xong ít có đạo khí vào tay người dưới cảnh giới Kim Đan.

Nữ nhân mặc đạo y màu tím mỉm cười chào Tô Kính:

- Tam ca.

Tô Kính nhanh chóng lấy ra tin tức trong đầu, nhớ đến đây là muội muội khác của hắn, Tô Mộ. Trong ấn tượng muội muội này rất bình thường, Tô Mộ đứng trước mắt hắn thì hơi thở ngưng tụ ít nhất là Trúc Cơ trung kỳ, vượt qua một ngưỡng cửa sắt. Tô Mộ mặc đạo y là đẳng cấp đạo khí, lẽ ra Tiêu Dao Hầu nên quan tâm nàng rất nhiều, nhưng trong ký ức của hắn không có ấn tượng này.

Khi Tô Mộ kêu tam ca thì trong mắt không có ấm áp quá nhiều, cũng không lạnh lùng, đó là cảm xúc Tô Kính ghét nhất: Hờ hững. Giống như nàng là tiên nữ cao cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh, nhưng không có cảm xúc ngạo mạn gì.

Không ai sẽ thấy kiêu ngạo với con kiến, cũng sẽ không so bì với con bọ ngựn. Tô Kính hiểu rõ hắn sẽ không so toán học với heo, không đá banh với con rùa.

Tô Mộ muốn nghĩ gì là quyền của nàng, Tô Kính có bực bội cũng không lộ ra ngoài mặt, chỉ lạnh nhạt gật đầu.

Tô Kính nói với Tô Tuyết:

- Lần trước hai muội suýt mất mạng, giờ có rảnh nên đến thăm, muội cần gì không?

Tô Tuyết muốn từ chối:

- Sao tam ca nói vậy, muội . . .

Tô Mộ lén giật tay áo Tô Tuyết, hắn thấy hết nhưng giả bộ không biết.

Tô Kính hiểu rằng thực lực của hắn có đến trình độ như Tiêu Dao Hầu cũng không thể ngông nghênh trong thế giới này. Tiêu Dao Hầu Tô Dương còn có Tô gia Dực châu, Nguyên gia Tịnh châu sau lưng, phải đi làm quen Khổng Tước Đạo Cung, cố gắng kiếm nhiều minh hữu chút.

Tô Kính không có nơi nào để tìm minh hữu, minh hữu đáng tin cậy nhất là những huynh đệ tỷ muội.

Nhưng khi thấy Tô Mộ thì Tô Kính dập tắt suy nghĩ này.

Tính cách của Tô Tuyết khó sửa miệng lại, Tô Kính ngắt lời nàng:

- Muội không bằng ta, ta hiểu muội tu hành khó khăn. Tóm lại ta đã đến, có thể đi đi lên uống ly trà không?

Tô Tuyết đỏ mặt nghiêng người mời Tô Kính vào tiểu lâu. Nha hoàn ở bên trong dẫn Tô Kính lên cầu thang, đến tầng một vào một căn phòng yên tĩnh, cửa sổ mở đối diện vách đá ngoài núi giả. Phương xa có mây mù bốc hơi, không nhìn ra cách bao xa. Đây là thuật đạo biến ra, trong Hầu phủ nơi duy nhất có thể quan sát toàn cục là Lãng Uyển Thư Hải.

Ngồi xuống bên cửa sổ, đặt ly lên bàn chân lùn, nha hoàn đưa ngọc bình đến.

Tô Tuyết nói:

- Tam ca, chỗ ta không có trà, chỉ có rượu.

Tô Kính cầm bình ngọc lên tự rót một ly:

- Cũng tốt.

Tô Mộ nhìn Tô Kính vươn tay lộ ra vòng tay mặc ngọc đeo trên cổ tay hắn, chợt cười lạnh hỏi:

- Tam ca, nghe nói việc lần này tam ca làm mất Hoàng Đình Thần Ngọc phụ thân đưa cho?

Tô Kính sửng sốt:

- Đồ vật bên trong vẫn còn.

Tô Mộ nhướng chân mày cong trở nên thẳng tắp như trường kiếm, cười gằn:

- Thứ dễ dàng có được luôn không được người quý trọng.

Mắt phải của Tô Kính hơi xoay tròn, các hình ảnh vừa rồi hiện ra trong thức hải. Tô Mộ đột nhiên lên tiếng châm chọc từ khi nhìn vòng tay mặc ngọc của hắn.

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.