Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huynh đệ (1)

Phiên bản Dịch · 2059 chữ

Tô Kính nghe Lam Mân nói, lòng thầm lúng túng.

Hắn thành cục đường, đáng tiếc đó là vì Tiêu Dao Hầu. Trong Ngọc Kinh thành quý tộc nào có danh tiếng đều muốn làm sui gia với Tiêu Dao Hầu.

Trừ mười hai Đạo Cung, mười hai nữ quan Đạo Cung là không thể kết hợp với người thân phận như Tô Kính.

Đạo Môn thành lập chính quyền có vài thứ giống như trước kia, hoàng đế sẽ không nghi kỵ Tiêu Dao Hầu. Nhưng nếu Đạo Cung nào thân tới mức liên nhân với Tiêu Dao Hầu thì không tốt. Sau khi liên nhân có thể giao lưu nhiều bí mật tu hành, đây là mối uy hiếp đối với hoàng tộc.

Đừng thấy Khổng Tước Đạo Cung mặt ngoài đứng ra ủng hộ Tiêu Dao Hầu nhưng chỉ là vật chất, lực lượng, bí truyền của Khổng Tước Đạo Cung tuyệt đối không có chút gì rơi vào tay gã.

Liên nhân không chỉ có bấy nhiêu, sẽ dung hợp thuật đạo với nhau thậm chí hình thành gia tộc mới, Đạo Cung mới, sinh ra ảnh hưởng không thể thay đổi cho hoàng tộc.

Tô Kính đang tắm rửa thay đồ thì giọng Khuyển Thập Lang từ bên ngoài vọng vào:

- Thiếu gia, chúng ta trở lại rồi đây!

Hai tiểu yêu giương nanh múa vuốt nhưng bị Đại Tiên Sinh dạy dỗ rồi nên không dám lao thẳng vào phòng của Tô Kính mà đứng yên trong viện. Tô Kính đổi áo gấm mới tinh đi vào viện tử thấy hai tiểu yêu đã thay đồ mới, tinh thần sáng lán gấp trăm lần đứng giữa sân, mặt cười toe toét như hoa cúc nở.

Ưng Dương, Khuyển Thập Lang không mặc đồ quái dị nữa. Khuyển Thập Lang mặc áo gấm màu vàng hạnh ngắn gọn, đai lưng bạc, treo ngọc bội, đi giày xanh nước biển, đầu đội ngân quan điêu khắc tinh xảo khảm một hạt trân châu màu hồng ướt nước.

Cách ăn mặc hơi lòe loẹt chút, trang phục này không phải gia phó mà của môn khách, tướng công mới mặc, tức là ăn nhờ ở đậu, ăn không ngồi rồi chơi bời. Quan trọng nhất là vẻ mặt Khuyển Thập Lang đắc ý không hề nhận ra cách ăn mặc thế này gớm cỡ nào.

Ưng Dương mặc trường bào màu xanh, tóc ngắn cố định bằng vòng đầu màu tím, đi chân trần trông như tán tu.

Cổ Khuyển Thập Lang đeo sợi dây chuyền vàng, cuối dây chuyền đeo miếng thẻ vàng, đó là minh bài thân phận yêu tộc của gã, có thứ này đi trong Ngọc Kinh thành mới không bị luyện khí sĩ giết.

Minh bài nói lên Khuyển Thập Lang là yêu quái nuôi trong nhà.

Minh bài của Ưng Dương rũ sau gáy phía cuối vòng đầu, một minh bài hình vuông.

Tô Kính mỉm cười hỏi:

- Ồn ào cái gì hả Thập Lang?

Tô Kính hiện giờ một thế tử, không cần bày ra dáng vẻ bề trên với hai tiểu yêu đã bị khống chế linh hồn. Sự thật thì luyện khí sĩ yên tâm với yêu vật nhất, vì đối phương và luyện khí sĩ là loại quan hệ sống cùng sống, chết cùng chết.

Ưng Dương lấy một tờ giấy ngắn ghi vài chữ ra:

- Thiếu gia, cái này đưa cho thiếu gia.

[Kính nhi có thể ra ngoài, phủ đệ đủ lớn, tạm thời đừng ra. Thanh Dương cung, có người muốn hại ngươi.] Chỗ ký tên có một cái ấn riêng phù văn quay quanh.

Tô Kính cất tờ giấy ngắn đi, hỏi:

- Ưng Dương, vũ khí của các ngươi . . .?

Ưng Dương nhấc một chân lên:

- Hầu gia đã cho chúng ta rồi, thiếu gia nhìn này.

Tô Kính thế mới thấy trên chân Ưng Dương mang đôi vớ trong suốt, gã vận chuyển yêu lực, móng chân bắn thủng vớ, móng đen sắc bén lấp lóe phù văn màu vàng sậm. Tiếp theo Ưng Dương vung hai tay, đôi cánh đen ngòm giương ra dưới cánh tay, rộng cỡ một trượng.

Khuyển Thập Lang đắc ý lấy đôi búa nhỏ màu hoàng kim từ túi gấm trên lưng ra, búa nhỏ hoàng kim kiểu dáng nụ hoa sen, dài ngắn cỡ cây bút vẽ kích cỡ chữ bính.

Tô Kính cười lớn ba tiếng, phun ra đè nén trong lòng:

- Ha ha ha!

Tô Kính bị cấm túc, tuy hắn vốn không có chỗ nào khác để đi nhưng vẫn thấy ức chế. Giờ Tiêu Dao Hầu dặn hắn không ra khỏi phủ là được, Tô Kính thấy người phấn chấn hơn nhiều.

Tiêu Dao Hầu phủ chiếm diện tích rất lớn, hơn phân nửa là vườn hoa, đi dạo trong vườn hoa tự do còn hơn lúc Tô Kính ở sở nghiên cứu.

Tử Đằng hé môi muốn nói gì nhưng nuốt ngược lại. Bây giờ thiếu gia rất có chủ kiến, nàng lên tiếng chỉ khiến thiếu gia ghét. Cũng đúng, qua cuối năm là ngày ba đầu tháng thiếu gia sẽ làm lễ trưởng thành. lúc không có Ưng Dương, Khuyển Thập Lang thì không sao, nhưng có mặt hai tiểu yêu mà nàng bắt ép thiếu gia làm này làm kia ngay trước mặt thuộc hạ có lẽ thiếu gia sẽ rất giận.

- Tử Đằng, Tử Đằng!

- Có chuyện gì vậy thiếu gia?

- Bày rượu đi, không bị cấm túc nữa thì nên chúc mừng một phen. Trời đã tối không thể đi dạo lung tung. Bạch Anh đi xem hai ca ca của ta ngủ chưa, nếu chưa thì kêu đến cùng nhau uống rượu.

Tô Kính khá thích uống rượu, đến thế giới này độ mạnh cơ thể đối với người Trái Đất là không thể tưởng tượng. Rượu bình thường chỉ có tác dụng duy nhất là khiến Tô Kính hưng phấn hơn, tinh thần phấn khởi hơn, tác dụng phụ sẽ bị tiên thiên chân khí trong người triệt tiêu hết.

Lam Mân đã được gieo hạt giống thần binh nên răm rắp nghe lời Tô Kính, biết hắn sẽ không đi con đường ngày xưa, ngẫu nhiên phóng túng một chút cũng thư giãn thể xác và tinh thần nên nàng không ngăn cản.

Tử Đằng thì gần đây bị Tô Kính vắng vẻ nên không dám giống trước kia. Bạch Anh liếc qua Tử Đằng một cái rồi kéo tay áo Xích Diên, hai tiểu nha hoàn đi nhanh.

Viện lạc năm tiến của Tô Kính không có phòng ăn lớn, không có phòng khách rộng rãi. Lục Hà chỉ huy Ưng Dương, Khuyển Thập Lang dọn bàn ghế ra bày tiệc rượu trong viện lạc ở tiến thứ nhất.

Đã khuya thế này không làm món gì cầu kỳ, chỉ bày các trái cây, ly chén.

Không lâu sau Tô Linh, Tô Kiến được hai nha hoàn mời đến. Hai người chào Tô Kính rồi hắn kéo hai ca ca ngồi xuống ghế.

- Phụ thân rốt cuộc cho ta rời khỏi viện này nhưng ta không vội đi. Nào nào, đêm nay chúng ta không say không về.

Cấm túc không chỉ nhằm vào Tô Kính, trong thời gian thế tử bị cấm túc không được rời khỏi chỗ ở, người khác không được lại đây thăm.

Lúc này trăng sáng nhô lên hướng đông, sao giăng đầy trời. Cây sum xuê trong đình viện, đã là giữa hè, gió mát hiu hiu, hương hoa từ ngoài viện bay vào. Ba huynh đệ cụng ly vừa uống vừa trò chuyện mấy tháng gần đây trong phủ.

Nói một lúc thì Tô Kính hỏi Tô Linh:

- Đại ca, xin hỏi một việc.

- Có chuyện gì?

- Hiện giờ đại ca là Ngự Sử đúng không?

Tô Linh trả lời:

- Chỉ treo cái danh Ngự Sử nhưng thật ra vẫn lệ thuộc Đông quân, tra xét quan viên, không có gì hay.

Nhiều người hâm mộ chức vị của Tô Linh, nhưng tính gã không thích hoạt động âm u âm thầm.

- Chắc đại ca hiểu khá nhiều về quan viên trong kinh?

- Sao tam đệ hỏi cái này? Nếu là việc bình thường thì tam đệ cứ hỏi, nếu liên quan cơ mật Đông quân ta mà nói sẽ bị phụ thân triệt quân hàm tước vị, không làm Ngự Sử nữa.

- Ha ha ha!

Tô Kính uống hớp rượu lớn để men rượu lan tỏa giữa bụng ngực:

- Là vì lễ thành niên mấy tháng nữa, ta nghe nói sẽ có nhiều đại thần đến cầu hôn, không biết nên chọn ai.

Tô Kiến ở một bên nói:

- Cái này có gì khó xử, cứ từ chối hết là xong. Lấy cớ là sắp vào Vũ Lâm quân, cảnh giới chưa đủ phải lo tu hành. Nếu có người buộc đệ xem thì cứ đi xem, coi như đi dạo. Nếu đệ không đồng ý thì hoàng đế cũng không thể buộc hứa hôn.

- Có khi nào phụ thân . . .

- Tam đệ, phụ thân mà quyết định hôn sự cho đệ thì chỉ có hai khả năng. một là lúc trước phụ thân nợ nhân tình nên hứa hẹn, hai là có một nữ nhân cực kỳ thích hợp với đệ, nếu bỏ lỡ thì không có nữa. Bình thường phụ thân sẽ chỉ kiểm soát chuyện này, nếu người đệ thích huyết mạch quá kém thì phụ thân tuyệt đối không đồng ý.

Tô Kính chậm rãi gật đầu, buông xuống nỗi lòng lo âu. Trên thế giới này hắn muốn tìm tình yêu giống ở Trái Đất là không thể nào, đầu tiên Tô Kính không phải người của thế giới này. Nếu Tô Kính yêu ai đó chưa chắc muốn cùng người đó bên nhau, vì thân phận của hắn đủ liên lụy người ta lên Trảm Tiên Đài. BỊ giết trên Trảm Tiên Đài thì linh hồn mãi mãi không siêu sinh, muốn tan biến trong thiên địa cũng không được, sẽ bị thuật đạo xé ra, đau đớn như luân hồi vào địa ngục.

Tô Linh, Tô Kiến thầm thấy lạ, gặp lại đệ đệ này đã thay đổi rất nhiều. Tuy vẫn thấy hắn tùy tính, có lẽ chỉ là ảo giác, ít ra uống đến lúc này Tô Kính toàn nhìn hai người chứ không thèm liếc qua các nha hoàn xinh đẹp.

Bọn họ trò chuyện toàn thứ vụn vặt, tam đệ vốn không kiên nhẫn nghe chuyện như vậy.

Quan trọng nhất là tam đệ bắt đầu quan tâm hôn sự. Nghe hắn nói dường như muốn tự quyết định, không thích bị người khác sắp đặt. Đối với luyện khí sĩ thì đây không tính là yêu cầu quá mức, nhưng Tô Kính lúc trước lười suy nghĩ những chuyện này, cưới ai đều như nhau, nếu không thích thì nạp thêm thiếp.

Tô Linh lớn tuổi, ở trong Đông quân lâu nên khá quen thuộc giai tầng quan liêu Ngọc Kinh thành. Tô Linh làm công tác giống mật thám, gã nắm rõ tình hình gia đình các vị quan.

Nên Tô Linh hỏi:

- Tam đệ muốn nữ nhân như thế nào có thể nói với ta, ta sẽ vòng phạm vi cho đệ, để đệ tự chọn chịu không?

Nữ nhân vừa độ tuổi thành hôn miễn Tô Kính nói ra mẫu người mình thích là Tô Linh sẽ cho ra mười mấy đáp án.

- Không cần, đại ca liệt kê danh sách cho ta là được. Nhà ai có xung đột ích lợi với Tô gia chúng ta thì khi họ cầu hôn cứ lơ đi là được.

Tô Kính thuận miệng nói, vì trên Trái Đất thân phận của hắn nếu muốn kết hôn đầu tiên đối tượng phải vượt qua ải kiểm tra này. Thân phận hiện giờ của Tô Kính cũng xem như quan trọng trong thế giới này, nên hắn thói quen loại bỏ rắc rối ẩn giấu trước.

Tô Linh, Tô Kiến cảm thấy tam đệ chính chắn hơn nhiều. Nếu Tô Kính không hấp thu linh hồn thế tử, nhiều ngày ma hợp, điệu bộ làm giống như đúc thì hai người thậm chí nghi ngờ đệ đệ bị thiên ma nhập xác.

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.