Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hầu phủ bá đạo

Phiên bản Dịch · 2127 chữ

Đùng!

Lại một tiếng sấm, lần này thì Tô Kính không nằm yên được nữa, vì thanh âm này cách Hầu phủ không xa. Cường giả Kim Đan kỳ công kích chẳng những không giết được mục tiêu càng để nó chạy trốn, tốc độ di chuyển khá kinh khủng, chớp mắt đã độn xa vài dặm.

Đám nha hoàn ở phòng ngoài đều bò dậy mặc đồ.

Lam Mân mở cửa phòng ngủ Tô Kính ra, thò đầu vào hỏi:

- Thiếu gia, có muốn khởi động trận pháp không?

Nguyên Tiêu Dao Hầu phủ có trận pháp bảo vệ, mỗi nơi quan trọng có trận pháp riêng để tự do kích hoạt. Theo lý thuyết Hầu phủ có nguyên đại trận bảo vệ thì không cần cẩn thận như vậy.

Nhưng Tô Kính nói:

- Mở ra.

Tử Đằng cũng đến, nàng và Lam Mân lấy cái chìa khóa ra cắm vào mặt đất hai bên giường Tô Kính, các vầng sáng xanh đan chéo nhau dâng lên bao phủ viện lạc hình thành tấm lưới rậm rạp.

Đùng ầm ầm!

Tô Kính đã nghe ra không phải một người ra tay mà có ít nhất ba luyện khí sĩ cùng công kích, tiếng động đã đến bên trên Tiêu Dao Hầu phủ.

Tô Kính rủa thầm:

- Thế này hơi quá đáng!

Yêu quái gì mà to gan không dọc theo Ngọc Kinh thành chạy ra ngoài ngược lại vượt qua nửa thành thị đến Tiêu Dao Hầu phủ? Đi con đường này không lẽ muốn tấn công hoàng cung? Đúng là tự tìm chết, trong hoàng cung không nói đến hoàng đế, còn có hai luyện khí sĩ Kim Đan bát trọng đã là lực lượng mạnh nhất thiên hạ này

Trong Tiêu Dao Hầu phủ có một tiếng gầm, Tô Kính nghe ra là giọng của Đại Quản Gia.

Tô Kính mang theo nhóm nha hoàn bước nhanh ra phòng ngoài, đẩy mở cửa ngước nhìn trời. Bầu trời hửng sáng bị một bóng ma siêu khổng lồ che khuất, trên bóng ma lấp lóe tia điện màu vàng, không biết là yêu vật gì.

Sau tiếng rống của Đại Quản Gia, hai lỗ tai Tô Kính nghe thanh âm quái dị như mấy chục vạn bánh răng kim loại ken két xoay. Dù ở Trái Đất Tô Kính nghiên cứu chế tạo một số máy móc đặc biệt cũng chưa từng nghe tiếng động máy móc khổng lồ chuyển động thế này.

Tô Kính thấy chính giữa Hầu phủ bắn lên mấy ngàn vạn ánh sáng vàng đụng mạnh vào bụng bóng ma. Ánh sáng vàng và bóng ma ảnh hưởng tầm nhìn của Tô Kính, may mà trong ký ức hấp thu có nội dung lực lượng phòng ngự của Tiêu Dao Hầu phủ.

Chính giữa Hầu phủ gần Lãng Uyển Thư Hải có Tiêu Dao Hầu bài bố Tinh La Vẫn Tiên Nỗ, một lần bắn ra ba ngàn sáu trăm phù tiễn. Tô Kính không rõ sức sát thương thế nào nhưng bóng ma bị ba ngàn sáu trăm phù tiễn bắn trúng thì rơi xuống, khói đen bao trùm người nó nhanh chóng tan biến.

Tô Kính thấy đó là một con yêu vật dài hơn bốn trăm trượng, tính theo phép tính của Trái Đất thì hình thể hơn một công lý. Yêu vật có đôi cánh thịt đầy vảy, miệng bẹp rậm rạp răng nhọn hoắc, trên cái đầu cỡ hơn trăm con mắt.

Tinh La Vẫn Tiên Nỗ bị thương nặng yêu vật, nó há mồm phun ra khói đen xuống đất, khói đen ngưng tụ dính đặc như dầu lửa phát ra tiếng quỷ khóc thần gào.

Trong Lãng Uyển Thư Hải, khuôn mặt Tiêu Dao Hầu tức giận tay liên tục điểm, mỗi lần ngón tay điểm sẽ có một cấm chế thiên cương hình thành trước mặt gã, cuối cùng nối liền thành một phù lục đường mây. Rắc một tiếng hình thành một băng tinh sáu mặt màu xanh biếc nháy mắt biến mất.

Khi băng tinh lại xuất hiện vừa lúc ngay trên đầu yêu vật đánh phá luồng khí của nó. Khói đen rơi xuống vầng sáng đại trận bên ngoài Hầu phủ phát ra tiếng két két chớp mắt xuyên thủng đại trận.

Đại trận Hầu phủ không dành cho phòng ngự cường giả siêu đẳng công kích, Tiêu Dao Hầu không có tài nguyên cỡ đó để lãng phí. Nhưng cường giả Kim Đan bình thường muốn chớp mắt xuyên thủng đại trận là điều không thể, yêu vật này đơn thuần dựa vào thần thông thiên phú làm được.

Khói đen có thuộc tính đốt cháy kỳ lạ, yêu vật kia rõ ràng là sinh vật biển, khói đen đó có thể nhanh chóng đốt hết tất cả trong nước.

Một cái bóng mờ bay lên trời, là Đại Quản Gia, gã không nhằm hướng yêu thú mà mục tiêu là ba luyện khí sĩ lao tới.

Đại Quản Gia cực kỳ nghiêm khắc quát:

- Dừng lại, nơi này là Tiêu Dao Hầu phủ!

Đại Quản Gia không chỉ nói miệng, có hai luồng sáng vàng xoay tròn sau đầu gã tùy thời phát động một kích trí mệnh. Trên mặt đất Hầu phủ dưới chân Đại Quản Gia lại vang tiếng bánh răng xoay nhanh ken két, chực chờ phát ra Tinh La Vẫn Tiên Nỗ lần hai.

Luyện khí sĩ rượt bắt yêu vật kia sửng sốt, gã vốn định giả vờ tức giận nhưng không muốn nếm thử Tinh La Vẫn Tiên Nỗ chút nào.

Tiêu Dao Hầu hiện là cảnh giới Kim Đan lục trọng, đang trong giai đoạn không kiềm chế cảm xúc được. Lỡ Tiêu Dao Hầu kích động phát ra công kích thì bọn họ chết uổng, dùng mạng sống của mình kéo dài thời gian Tiêu Dao Hầu thăng cấp sao? Bị nhũn não mới làm chuyện đó. Bọn họ cũng là luyện khí sĩ Kim Đan kỳ, làm sao nỡ bỏ mạng sống của mình được.

Vì vậy Đại Quản Gia quát nạt, ba luyện khí sĩ liền ngừng, chỉ kém một bước là họ bay vào khu vực trên bầu trời Tiêu Dao Hầu phủ.

Ba người mặc kiểu quý tộc, đầu đội kim quan, người mặc áo lụa đỏ, eo đeo đai ngọc, tử mãng quấn người. Bề ngoài bốn mươi mấy tuổi, chắc là Kim Đan khá yếu trong hoàng tộc.

Yêu vật kia trúng Tinh La Vẫn Tiên Nỗ màn không chết vì sức sống vốn mạnh hơn nhân loại gấp trăm ngàn lần. Bọn họ không có lá gan đó, bị ba, năm mươi phù tiễn bắn trúng đủ đi bán muối.

Luyện khí sĩ thủ lĩnh chắp tay hướng Đại Quản Gia:

- Xin hỏi . . .

Gã đã thấy hai luồng sáng vàng sau đầu Đại Quản Gia là thứ chỉ kiếm tu thật sự mới có, phi kiếm bản mệnh.

Trong ánh sáng vàng nhấp nháy mơ hồ thấy phù văn phức tạp chuyển động, ít nhất có hơn ba mươi cấm chế thiên cương đan chéo bên trong. Sức sát thương của thứ này khá khủng bố, pháp bảo hộ thân của bọn họ chỉ như cửa sổ giấy.

- Đừng nói nhiều, các ngươi cố ý xua yêu vật đến đây, Hầu gia sẽ bẩm báo chuyện này với bệ hạ. Nếu các ngươi không muốn chết ngay bây giờ thì ngoan ngoãn trở lại suy nghĩ làm sao giải thích với bệ hạ đi.

Ba luyện khí sĩ biến sắc mặt nhưng không dám đánh cược một keo. Họ không ngờ Tiêu Dao Hầu phản ứng kịch liệt như vậy, họ nhận được ít lợi từ Thanh Dương cung mới làm việc chẳng ngờ gặp kết cục này.

Băng tinh màu lam đóng băng cái đầu to của yêu vật rồi đập mạnh xuống, băng tinh xuyên thủng đầu yêu vật. Người yêu vật cứng ngắc, một phù văn trắng tinh bay lên khỏi mặt đất đánh vào người yêu vật. Yêu vật nhanh chóng rút nhỏ, giây lát nó bị thu vào một bình bát màu tím vàng. Đây là vật thu yêu của phật môn, xuất hiện trong Hầu phủ cũng không lạ vì Tô gia Dực châu bỏ công rất nhiều trong việc xua đuổi phạt môn, cướp được nhiều bảo bối phật môn.

Nếu không nhờ phật khí chuyên môn thu yêu vật thì yêu vật dài một công ly rớt xuống, Hầu phủ dù có đại trận bảo vệ cũng sẽ bị phá hỏng nhiều kiến trúc, Tiêu Dao Hầu mất hết mặt mũi.

Dưới đất, Nhị Quản Gia điều khiển bình bát tím vàng đã mệt ngồi bệch dưới đất. Bình bát tím vàng đập trúng chân Nhị Quản Gia, gã đau đớn mặt thịt mỡ chảy mồ hôi bóng lưỡng, bộ dạng rất chật vật.

Nghe nói bình bát này nặng ngàn cân, hơi bị khuếch đại nhưng cũng cỡ bảy, tám trăm cân, không thì thân thể Kim Đan kỳ của Nhị Quản Gia xem như khá mạnh vậy mà cảm giác xương chân sắp bị đập nát.

Luyện khí sĩ hoàng tộc thủ lĩnh thấy người Tiêu Dao Hầu phủ chớp mắt trấn áp bắt giữ yêu vật thì rất giật mình. Lần này họ đạp trúng đinh sắt rồi, chỉ nghe nói bên cạnh Tiêu Dao Hầu có vô số mãnh tướng, bây giờ nhìn quả nhiên không phải thổi phồng.

Một luyện khí sĩ khác nói với Đại Quản Gia:

- Nếu Hầu phủ đã thu phục yêu vật thì xin giao cho ta để mang về xử lý.

Đại Quản Gia gật đầu, hỏi:

- Nói xong?

- A, xong rồi.

Hai ánh sáng vàng sau đầu Đại Quản Gia va chạm phát ra tiếng rồng ngâm:

- Vậy ngươi mau biến đi, càng xa càng tốt!

Luyện khí sĩ tức giận người run bần bật, muốn đánh nhưng không dám:

- Ngươi . . .!

Chợt mấy chục người bay ra từ Hầu phủ.

- Đại Tiên Sinh, Hầu gia mời tiên sinh đi qua.

Người dẫn đầu bay lên trời cao đến gần Đại Quản Gia nói:

- Giao nơi này cho ta.

Người này bề ngoài cỡ năm, sáu mươi tuổi, hơi già, mặc kiểu văn sinh, eo giắt trường kiếm, phù văn hình mây lấp lánh dưới chân, hiển nhiên nhờ đôi giày mới bay dễ vậy. Lão không phải luyện khí sĩ Kim Đan kỳ nhưng có thể điều khiển pháp khí tuyệt phẩm tùy ý như vậy thì cũng cỡ đỉnh Trúc Cơ. Người này để chòm râu ngắn, trên mặt có nếp nhăn, sợ rằng cả đời không hy vọng Kim Đan, thọ nguyên sắp đến cuối.

Đại Quản Gia nhìn người này, nhẹ gật đầu, mắt quét qua ba luyện khí sĩ hoàng tộc rồi lao xuống Hầu phủ.

Ba luyện khí sĩ hoàng gia cảm giác rát mặt như dao cắt. Một luyện khí sĩ yếu không kiềm được sờ mặt thử xem tay có máu không.

Trước khi Đại Quản Gia đi thị uy bằng kiếm mắt làm ba luyện khí sĩ Kim Đan kỳ khi đối mặt tu sĩ Trúc Cơ Hầu phủ ngoan ngoãn chờ, không dám coi thường lỗ mãng.

- Ba vị chân nhân, ta chỉ là một môn khách dưới tay Hầu gia, Hầu gia kêu ta nói mấy câu với các vị. Thứ nhất, bệ hạ không thích người như các vị dính líu nhiều với Đạo Cung, việc này các người làm sai rồi. Thứ hai, về yêu vật kia, nếu Thanh Dương cung có gan thì kêu đạo chủ của họ tự mình đến đòi, không liên quan gì các vị. Thứ ba, ói ra ích lợi Thanh Dương cung đã cho, Hầu gia sẽ cầu tình giúp cho ba tên ngu các vị trước mặt bệ hạ.

Môn khách nói xong lao xuống, mấy chục cận vệ Hầu phủ ở bên dưới tiếp ứng, ánh sáng đại trận Hầu phủ đã biến mất.

Tiêu Dao Hầu không nỡ mở đại trận đó quá lâu, có tiền cũng không thể tiêu phí như vậy. Mở ra đại trận một là phòng ngự yêu vật kia có pháp thuật công kích quy mô lớn, hai là phòng ngừa có người âm thầm lẻn vào. Giờ giải quyết xong vụ việc, lật ngửa bài với ba luyện khí sĩ rồi thì không cần kéo dài đại trận lãng phí tài nguyên nữa.

Ba luyện khí sĩ Kim Đan kỳ bị một luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ dưới tay Tiêu Dao Hầu nhục nhã, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, cảm giác mình Kim Đan lục trọng rồi vẫn khó kiềm nén tức giận.

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.