Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo khí

Phiên bản Dịch · 2015 chữ

Đại Tiên Sinh mỉm cười. thế tử chỉ là luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ, trong người còn chút vết thương ngầm nên bị đạo khí dao động tâm chí cũng là phản ứng bình thường. Đại Tiên Sinh đặt dây chuyền vào tay Tô Kính, hắn cảm giác cả người ấm áp hẳn ra.

Pháp bảo, pháp khí, đạo khí, tiên khí, nếu muốn phân chia kỹ cấp bậc bốn trang bị thì có thể chia làm mấy đẳng cấp nhỏ tạp phẩm, hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, tuyệt phẩm.

Dây chuyền làm bằng Hoàng Đình Thần Ngọc xem như đạo khí tạp phẩm.

Đừng thấy thứ này xếp chót trong đạo khí nhưng đó là vì đẳng cấp quy tắc đại đạo ẩn chứa bên trong không cao, tính thực dụng thì không thấp. Đại Tiên Sinh đặc biệt làm cho Tô Kính, ảo diệu trong đó cần hắn từ từ quen thuộc.

Đại Tiên Sinh hỏi dò:

- Thiếu gia có cần ta luyện hóa giúp không?

Đại Tiên Sinh phát hiện Tô Kính hơi lạ nên muốn tự mình kiểm tra thân thể của hắn, vừa lúc có lý do này. Tô Kính có thể khống chế tiên thiên chân khí quá ít, luyện hóa một món đạo khí tạp phẩm sẽ phải mất ba đến năm tháng.

Tô Kính cười nói:

- Không vội vàng, ta còn có hơn ba năm, vừa lúc từ từ quen thuộc cái này.

Đại Tiên Sinh cười cười không nói gì nữa, đứng dậy từ biệt.

Tô Kính kêu Tử Đằng tiễn Đại Tiên Sinh đi, hắn nắm dây chuyền trở về phòng ngủ cẩn thận tra xét.

Dây chuyền làm bằng tơ kim loại màu đỏ và đen bện thành, vì màu tối, cảm giác kim loại không rõ ràng, trông giống dây da bình thường hơn. Bên dưới treo Hoàng Đình Thần Ngọc màu xanh biếc như ẩn như hiện.

Tô Kính dùng thần thức điều tra sơ kim loại đỏ và vàng, nhận ra nó là tinh thần kim. Thứ này quý giá còn hơn Hoàng Đình Thần Ngọc nhưng giờ nó làm sợi dây treo một khối ngọc thạch, làm nền, hạt ngọc mà bị phủ bụi.

Tô Kính tìm kiếm trong ký ức chợt mở miệng hỏi:

- Tử Đằng, còn bao nhiêu Xung Nguyên đan?

Vẻ mặt Tử Đằng không muốn nói:

- Thiếu gia, dược đó ăn nhiều không tốt, hơn nữa . . .

Tô Kính nhíu mày bực bội ngắt lời Tử Đằng:

- Là vì nhanh chóng luyện hóa thứ này.

Nếu mỗi ngày mỗi việc đều bị Tử Đằng khuyên nhủ thì cuộc sống mất vui.

Tử Đằng xụ mặt xuống, quay đầu nói với thiếu nữ mặc váy trắng:

- Bạch Anh, đi lấy hết Xung Nguyên đan lại đây, nếu ít hơn một trăm viên thì đi nói với Nhị Quản Gia một tiếng.

Bạch Anh vội vàng đi. Tô Kính cảm giác mình hằn học với Tử Đằng hơi kỳ, nhưng nghe nàng răn dạy thì càng tệ, trong một chốc hắn không biết nên nói cái gì.

Tử Đằng thấy Tô Kính bực bội thì đành cười nói:

- Là thiếu gia tự nói với ta thứ này không có tác dụng gì lớn với thiếu gia nên đều giữ ở chỗ ta.

Tô Kính thầm nghĩ: Ta còn chưa tiêu hóa đoạn ký ức này, thế tử nói quá nhiều lời với các người, ta xem như vô dụng nên bỏ qua hết. Xem ra phép quy nạp khoa học không hoàn toàn linh nghiệm, sau này có thời gian cần lợi dụng nhiều hơn.

- Tử Đằng, thứ này là vật giữ mạng phụ thân cho ta, tuy ở trong phủ không có nguy hiểm nhưng ta dù gì đi theo Lâm Hoành Sơn tập võ, đao thương không có mắt.

Tử Đằng nghe Tô Kính nói vậy mới vui hơn chút, xem ra thiếu gia cũng rất cảnh giác với Lâm Hoành Sơn. Không hiểu tại sao Đại Tiên Sinh để một võ phủ vào ở, phu nhân cũng không hỏi tới.

Tô Kính giải thích thêm:

- Đây là đạo khí, nếu không dùng Xung Nguyên đan thì cho một trăm ngày ta cũng không luyện hóa được.

Tử Đằng thế mới hiểu thiếu gia không phải muốn Xung Nguyên đan tu luyện mà là luyện hóa dây chuyền này.

Không lâu sau Bạch Anh lấy một hộp gấm đến giao cho Tử Đằng. Tử Đằng mở nắp hộp ra nhìn, bên trong có hàng đống viên thuốc, gồm chín mươi hai viên.

Tô Kính cầm lấy nhìn, nói:

- Vậy cũng đủ rồi, Bạch Anh từng tìm Nhị Quản Gia nữa.

Tử Đằng, Bạch Anh lộ nét mặt vui mừng. Đây là Xung Nguyên đan cuối cùng của họ, nghe ý thiếu gia thì ăn xong đống này sẽ không đi khố phòng lĩnh nữa.

Thứ này có hiệu quả giúp tạm tăng lực lượng luyện khí sĩ hoặc tăng tốc độ tu hành, nhưng trước kia Tô Kính ăn qua quá nhiều, hiệu quả đã không rõ ràng. Hơn nữa đan dược nào trừ tiên đan ra còn lại thứ khác ăn vào đều sẽ tích lũy độc tố trong thân thể.

Tích lũy độc tố nhiều sẽ giảm thấp thọ nguyên của luyện khí sĩ, thiếu gia vốn không thể Trúc Cơ, tối đa chỉ sống một trăm tám mươi tuổi, nếu bị đan độc xâm nhiễm thì sợ là không sống đến cuối đời được.

Tô Kính vốn không định lên mặt chủ tớ với Tử Đằng, hắn đến từ Trái Đất, khi còn sống là một đại nhân vật nên không thích có người quản thúc mình.

Thế giới này này có chế độ triều đình, pháp tắc tiên đạo cần Tô Kính phải tuân theo, giống như trên Trái Đất có pháp luật, hình thái xã hội riêng. Nhưng người bên cạnh rảnh rỗi tự quyết định ngươi làm cái gì thì Tô Kính rất khó chịu. nhưng nhìn vẻ mặt Tử Đằng buồn buồn nên hắn giải thích mấy câu.

Xung Nguyên đan vào tay, Tô Kính kêu nhóm nha hoàn đi phòng bên ngoài nghỉ ngơi, khi nào cần sẽ kêu bọn họ vào. Tô Kính dọn cái giường gỗ lớn ra, dưới cửa sổ có một nền đất mài bằng ngọc xanh, hắn ngồi xuống cầm một viên Xung Nguyên đan, vận chuyển chân khí, khoang miệng thơm ngát hòa tan theo nước bọt chảy xuống cổ họng.

Tất cả đều thật quen thuộc như Tô Kính đã làm trăm ngàn lần rồi. Dược tính Xung Nguyên đan bùng nổ lao thẳng vào khí hải đan điền, đổi lại người khác thì một viên đan dược đủ giữ dược lực từ hai tháng trở lên. Khí hải đan điền của Tô Xung Kính như ổ gà đầy đường, viên Xung Nguyên đan này chỉ dùng nửa ngày đã mất dược hiệu.

Dây chuyền được luyện hóa xong còn chưa đặt tên, Tô Kính không rảnh đặt tên, hắn thừa dịp dược tính của Xung Nguyên đan còn mãnh liệt tranh thủ vận chuyển chân khí điều tra kết cấu trong Hoàng Đình Thần Ngọc.

Bề ngoài Hoàng Đình Thần Ngọc là hình dạng lá cây, bên trong vuông vức, một phù lục màu vàng hình lập phương. Phù lục sáu mặt, mỗi mặt có ba mươi sáu phù văn hợp thành cấm chế thiên cương, có cơ sở này mới tính là đạo khí được.

Nếu chỉ có thể tổ thành phù văn địa sát thì đó là pháp khí, thiên cương địa sát giao hòa là tiên khí.

Không có thủ đoạn này thì thứ luyện chế ra chỉ tính là pháp bảo.

Lục Đạo Thần Giám tự xưng là tiên khí nhưng Tô Ảnh đưa những phù văn vào linh hồn Tô Kính, tuy hắn có thể niệm ra nhưng không hiểu gì hết chứ đừng nói biết ý nghĩa của các phù văn.

Đạo khí này tuy là loại tạp phẩm nhưng Tô Kính hoàn toàn nắm giữ nó.

Luyện khí sĩ Tiên Thiên kỳ bình thường có một món pháp khí ra dáng đã không tồi.

Tô Kính bắt đầu kiên nhẫn luyện hóa cấm chế thiên cương thứ nhất. Cấm chế thiên cương là ba mươi sáu phù văn cơ sở tổ thành, hình thành quy tắc thiên đạo. Ba mươi sáu phù văn nếu bị Tô Kính luyện hóa hết thì hắn sẽ nắm giữ một loại năng lực trong Hoàng Đình Thần Ngọc.

Cảnh giới của Tô Kính còn chưa đủ trình độ giải nghĩa ba mươi sáu phù văn, hắn không biết sau khi ba mươi sáu phù văn tổ thành một cấm chế thiên cương sẽ được đến lực lượng quy tắc gì. Tô Kính chỉ làm theo từng bước dùng chân khí của bản thân luyện hóa ba mươi sáu phù văn này.

Tô Kính cảm giác thú vị, giống như mọt sách, ghi nhớ nội dung trong sách nhưng muốn hoàn toàn hiểu ý nghĩa nội dung thì cần sau này từ từ cố gắng tiêu hóa hấp thu.

Xem ra tu tiên và học tri thức khoa học đều giống nhau, có thể từ từ tiến dần hoặc có thể nuốt cả quả táo.

Cái gọi là thiên đạo, quy tắc xét cho cùng là bản chất vũ trụ.

Nghĩ đến đây Tô Kính cảm giác nhẹ nhàng rất nhiều, gieo Ngũ Luân Chân Bảo trong người nhưng hắn chưa học được cách luyện hóa, tạm thời không ứng dụng được, Hoàng Đình Thần Ngọc là thứ có thể trực tiếp chuyển hóa thành sức mạnh của bản thân.

Chân khí trong người Tô Kính cùng với dược tính Xung Nguyên đan tiêu hao mà chảy ồ ạt trong kinh mạch, giải phóng những phù văn được hắn bản năng luyện hóa đẩy vào thức hải.

Gương cổ thanh đồng sáu mặt lặng lẽ hiện ra hút các phù văn, mặt sau tấm gương hình thành các minh văn lồi lõm.

Điều này tăng tốc độ luyện hóa của Tô Kính, vốn cho rằng ba mươi sáu phù văn cần qua mười sáu, mười bảy ngày mới xong. Nhưng sau khi gương cổ thanh đồng hấp thu phù văn thì Tô Kính không cần tăng mạnh luyện hóa đã trực tiếp nắm giữ phù văn đó. Ba mươi sáu phù văn bị hút vào mặt sau một tấm gương cổ thanh đồng, gương phát ra tiếng va chạm vang dội.

Thanh âm này giống như Tô Kính từng chữ một niệm các phù văn, khi niệm xong ba mươi sáu phù văn thì bùm một tiếng tụ thành một hóa thành một phù văn cấm chế thiên cương.

Linh hồn Tô Kính lặng lẽ niệm ra âm tiết phù văn thiên cương, hắn mở ra một không gian trong Hoàng Đình Thần Ngọc.

Trong Hoàng Đình Thần Ngọc có sáu cấm chế thiên cương, cái thứ nhất là cấm chế không gian, tức là từ nay Tô Kính có một trang bị không gian.

Tiêu Dao Hầu đưa trang bị không gian cho hắn làm cái gì?

Vừa nghĩ sơ Tô Kính liền hiểu, quy tắc không gian hình thành cấm chế thiên cương kích cỡ chưa đủ hai thước, so với trang bị không gian thật sự thì kích cỡ này quá nhỏ hẹp, nhưng Tô Kính mở ra không gian này hầu như không tốn chút công sức.

Bản thân Hoàng Đình Thần Ngọc có thuộc tính không gian nhưng muốn chế tạo ra ra không gian tiêu hao ít như vậy thì thủ đoạn vô cùng kỳ diệu. Trong không gian có ít nhất một nửa vị trí đã bị lấp đầy, toàn bộ là phù giấy màu vàng nhạt.

Tô Kính lấy một tờ giấy ra đặt trong tay, thấy không có phù văn nào trên giấy, nói đúng hơn là phù văn ban đầu đã biến mất, đây là phế phù. Trong không gian xếp mấy chục vạn tấm phế phù!

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.