Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu đương vụng trộm

Phiên bản Dịch · 2163 chữ

Tuy Tô Kính vui mừng mình kiếm được một con Ngão Thiết, nhưng có thể cưỡi nó không? Nếu cưỡi chắc trông hắn rất buồn cười.

Hơn nữa dù Ngão Thiết thú trưởng thành đến cảnh giới Kim Đan cũng không thể biến hình người. Dị thú thời đại thái cổ biến hình người đều là cảnh giới như Kim Tiên. Đó là thứ chỉ có trong truyền thuyết, hiện giờ trên thế giới này người mạnh nhất là hoàng đế của đế quốc, cường giả Kim Đan cửu giai, Khương Diễm.

Từ vạn năm nay những người có thể phi thăng thành tiên, sức chiến đấu chưa chắc mạnh bằng vị hoàng đế này, nên đế quốc mới đè đầu mười hai Đạo Cung trở thành chúa tể của thế giới này.

Trên đời đã không tồn tại lực lượng cỡ như Kim Tiên, Ngão Thiết chắc sẽ mãi mãi giữ hình dạng gấu mèo.

Thôi, chỉ cần thứ này hữu dụng mặc kệ nó có biến hóa thành người được không, ít nhất ra trận giết địch cưỡi con có răng nanh không sợ bị người vây công, lúc muốn chạy cho Ngão Thiết thú đụng mạnh một cái là phá mở bao vây. Nhưng muốn nuôi lớn thứ này e rằng rất tốn của.

Chuyện này phải hỏi Đại Quản Gia, trong nội quy Hầu phủ Tô Kính biết không thấy cái gì ghi thế tử nuôi dưỡng yêu thú được phép lấy tài nugyên trong khố phòng ra không.

Chốc lát sau Lam Mân xách cái hòm đến, mở nắp ra tỏa mùi thơm ngát, là một hòm thịt lộc tiên. Lộc tiên là yêu thú cấp thấp được hoàng gia chăn nuôi, không có sức chiến đấu nhưng rất dễ nuôi, tụ thành đàn, dùng để làm thịt cho luyện khí sĩ ăn sẽ không có nhiều cặn bã đọng lại trong người.

Người bình thường nếu ăn sẽ kéo dài tuổi thọ.

Ngão Thiết nhìn Tô Kính trước. Tô Kính thả Ngão Thiết xuống đất, chỉ cái hòm. Ngão Thiết nhào lên nhai ngồm ngoàm. Đám nha hoàn vây quanh Ngão Thiết nhỏ giọng nghiên cứu. Tô Kính không giấu diếm, kể lai lịch của Ngão Thiết.

Ngão Thiết cắn một cái nguyên miếng thịt lộc kèm xương bị cắn nát bấy nuốt cái ực. Hàm rặng cứng này không có dấu hiệu phù văn chớp lóe. Tô Kính mừng rỡ, trong sách nói đúng thật, nếu nuôi lớn Ngão Thiết thú làm tọa kỵ, táp một cái là tọa kỵ của đối phương sẽ mất mạng.

Trong lòng Tô Kính vui vẻ giảm bớt buồn phiền Tô Tuyết mất tích. Chuyện này vốn không phải việc của Tô Kính, điều hắn cần làm là lo tu hành, chờ sau lễ trưởng thành quyết định hôn sự, sinh tôn tử có huyết mạch hợp cách cho Tiêu Dao Hầu.

Tô Kính không muốn kế thừa gia nghiệp của Tiêu Dao Hầu, dù bây giờ hắn đã có khả năng thành tựu Kim Đan.

Càng dây dưa càng không trả sạch nợ được.

Đám nha hoàn dần hết hứng thú, Tô Kính kêu Ngão Thiết ăn no cùng mình ra khỏi viện đi hướng rừng tre. Ngão Thiết ăn bụng tròn trịa lắc lư đến dưới rừng tre. Trong rừng chỉ có hai loại cây tre, một loại là tre vuông màu mặc ngọc, một loại là diêu hồng màu xanh nhạt có chút đỏ sậm.

Hai loại tre đều là tài liệu chế tạo tên lông chim, thuật đạo cấp thấp không thể phá hủy. Phần bằng phẳng sạch sẽ nhất cây tre cắt xuống có thể làm tài liệu chế phù.

Ngão Thiết đến dưới một gốc diêu hồng trúc, ngửi ngửi, giật mạnh lông rồi thò móng vuốt mài móng trên diêu hồng trúc. Chỉ hai, ba phát diêu hồng trúc thô cỡ miệng chén bị móng vuốt nhỏ của Ngão Thiết cào nát lắc lư ngã xuống.

Ngão Thiết sợ hết hồn xoay người trốn, Tô Kính cười phá lên đuổi theo sau nó.

Xem ra Ngão Thiết không ăn lá tre, ít nhất không hứng thú với hai loại này. Không biết Ngão Thiết có thích ăn Thanh Ngọc duẩn không? Tô Kính không muốn quanh năm cho Ngão Thiết thú ăn thịt, loại yêu thú này nếu ăn thịt thì loại thịt sẽ rất mắc, tiền phàm nhân tính bằng hoàng kim

Tuy Thanh Ngọc duẩn cũng không rẻ nhưng bớt tiền hơn thịt nuôi yêu thú, vì thứ mọc dưới đất có thể lưu trữ lâu dài. Nếu Ngão Thiết chịu ăn Thanh Ngọc duẩn thì trong vòng tay của Tô Kính có chỗ dùng rồi.

Ngão Thiết còn nhỏ lại bị phong ấn không biết bao nhiêu năm, nguyên khí trong người hầu như tiêu hao sạch, ăn một bữa cơm no không đủ, nó chạy một đoạn đường đã thở hồng hộc. Ngão Thiết ngừng lại ngoái đầu nhìn Tô Kính đi theo.

Tô Kính không vội vã, hắn chậm rãi bước lên trước. Ngão Thiết bất mãn nhỏ giọng gầm gừ, chờ Tô Kính đến gần nó mới đi tiếp. Tô Kính không vội quay về, để Ngão Thiết đi trước dẫn đường, hắn theo sau không chút mục đích. Đi gần một canh giờ đến bên cạnh vườn hoa Hầu phủ.

Ngão Thiết ngửa đầu hít ngửi, nó nhìn cánh cửa nhỏ dưới bức tường cao.

Tô Kính ngạc nhiên, thứ này biết nhận cửa? Không đúng, cánh cửa là điểm yếu duy nhất của bức tường cao, con này muốn vào. Nếu Ngão Thiết thật sự muốn vào thì cửa gỗ không thể ngăn được móng vuốt của nó, Ngão Thiết đang chờ Tô Kính đồng ý.

Trí tuệ không thấp, không thể biến hình người cũng không sao.

Khóa của Hầu phủ là loại phù khóa luyện chế bằng thuật đạo, có quyền hạn đẳng cấp. Tô Kính có chìa khóa, hắn lấy chìa khóa ra khỏi vòng tay đi lên mở khóa. Ngão Thiết hớn hở kêu mấy tiếng lao vào cửa.

Ngão Thiết nhỏ hơn chó con nhưng dáng vẻ xông lên làm Tô Kính nhìn rất thích. Vườn hoa Hầu phủ to lớn, phong cảnh được thiết kế nghiêm khắc, không chỉ xem mát mắt còn liên hợp với đại trận nguyên Hầu phủ. Nơi đây gieo trồng hoa cỏ có giá trị lớn.

Nếu có ngày nào Tiêu Dao Hầu bị kẹt tiền, chặt vài gốc cây ra ngoài bán có thể cho mọi người sống qua mười ngày, nửa tháng. Đi qua cửa hông đầu tiên gặp một viện nhỏ, bốn phía có phòng ốc, đối diện cánh cửa nhỏ có một cánh cửa lớn hơn nữa. Căn nhà trong viện nhỏ dùng để đặt công cụ, ví dụ thợ làm vườn gồm mấy chục người, còn có người hầu trợ thủ, quanh vườn hoa có nhiều căn nhà giống vậy.

Đi qua vườn nhỏ là một núi nhỏ thấp bé, chỉ cao vài chục trượng. Trên núi giả tạc thềm đá, Ngão Thiết thú ngoái đầu. Tô Kính bước lên núi giả trước, trông thấy một hồ nước, lá sen nổi trên mặt hồ, mùi hương phất vào mũi.

Tô Kính nhìn bờ bên kia, cạnh hồ nước, dưới ánh trăng có đôi nam nữ thanh niên dựa vào nhau đứng cạnh gốc liễu rũ. Một thanh đoản kiếm đặt trên ghế trước lan can ngắc khúc cạnh hồ nước.

Tô Kính cau mày, nam nhân mặc trang phục rõ ràng không phải là người hầu, cũng không phải người trong Hầu phủ.

Nữ nhân đứng hướng hồ nước, từ xa thấy trên đỉnh núi giả. Tô Kính nhìn xuống, trang phục trên người là kiểu nha hoàn trong Hầu phủ.

Tô Kính không ra tiếng, bốn mắt nhìn nhau, nha hoàn đẩy nam nhân trong ngực mình. Nam nhân muốn ôm nữa nhưng nha hoàn nói nhỏ có người, gã vội vàng chạy hướng khác.

Tô Kính vốn không muốn xen vào chuyện này, nhưng nam nhân ngoái đầu hung tợn trừng Tô Kính đứng trên đỉnh núi. Nam nhân không thấy Tô Kính ở khoảng cách xa, hắn thì xem rõ biểu tình của gã.

Người ngoài phủ dù là công tử quý tộc ngủ lại trong phủ cũng sẽ không vào vườn hoa này, huống chi dan díu với nha hoàn Hầu phủ, bị người nhìn thấy sinh lòng độc ác, thật đáng chết.

Tô Kính chỉ hướng nam nhân ra hiệu đứng yên đừng nhúc nhích. Nam nhân cười lạnh xoay người đi. Tô Kính nhìn khoảng cách, xa ngoài ba mươi trượng, có bắn thủy lôi cũng không trúng.

Trong vòng tay có cung tên dùng trong huấn luyện nhưng chỉ là trang bị bình thường, nam nhân kia có công phu và thuật đạo, có bắn tên cũng không ích gì. Tô Kính muốn kêu người nhưng thế tử ra mặt bắt gian thật nhàm chán.

Nghĩ đến đây Tô Kính tích súc thanh âm thành sợi chỉ xuyên qua hồ nước vang bên tai nam nhân.

- Không muốn ta kêu lên thì đứng yên đừng nhúc nhích!

Tô Kính dù sao là cảnh giới Tiên Thiên, làm chiêu này nhẹ nhàng như chơi. Nam nhân cứng người lại, bị Tô Kính chọt trúng chỗ đau, gã sợ hắn la lên thì bị mất mặt.

Tô Kính xuống núi giả, mang theo Ngão Thiết vòng qua hồ nước đi tới dưới liễu rũ.

Nam nhân thấy eo Tô Kính treo ngọc giác, lòng kinh hoàng vội vái:

- Không biết công tử ở, vừa rồi tiểu nhân vô lễ, xin công tử thứ tội.

Tô Kính định trừng trị nghiêm khắc, nghe nam nhân này đổi giọng trở nên thấp hèn thì hết hứng.

Tô Kính hỏi:

- Ngươi là ai? Có biết đêm xông vườn hoa không chết cũng bị lột da không?

Khuôn mặt nam nhân ra dáng ngay thẳng, nếu Tô Kính không từ xa thấy ánh mắt độc ác của gã thì đã bị lời nói của gã lừa bịp.

Nam nhân dập đầu nói:

- Tiểu nhân tên Cố Xuân Phong, là điệt nhi của Nhị Quản Gia, làm việc trong Bình An Hầu phủ. Hôm nay được cho phép đến vườn hoa bắt chút độc huỳnh về luyện chế chút đồ. Mới rồi nha hoàn kia là người yêu của tiểu nhân, định cưới về nhưng thúc thúc chưa lên tiếng làm mai, trong một chốc tiểu nhân không kiềm được dục niệm . . .

Tô Kính cười khẩy nói:

- Cố Quân Sơn có mặt mũi lớn thật.

Cố Xuân Phong liên tục dập đầu, gã biết thúc thúc cũng không chèn ép nổi người trước mắt.

- Đêm nay ngươi ra ngoài, đừng lảng vãng trong vườn hoa. Nha hoàn kia tên là gì, ta làm chủ ngày mai đưa cho ngươi thành thân.

Tô Kính không cần biết Cố Xuân Phong nói thật hay giả, tóm lại không thể giữ nha hoàn đó ở trong phủ nữa.

Cố Xuân Phong sửng sốt, Tô Kính làm vậy là ngày mai sẽ vạch trần lời nói dối của gã. Cố Xuân Phong nằm sấp dưới đất không dám ngẩng đầu lên, mặt liên tục thay đổi nhiều sắc màu, một chốc hung tợn một chốc ủ rũ, tuyệt vọng muốn chết. Cố Xuân Phong không có can đảm xuống tay với Tô Kính, nếu là người hầu phát hiện chuyện của gã thì không sao, nhưng Tô Kính là ai? Nhi tử của Tiêu Dao Hầu. Đây là đâu? Tiêu Dao Hầu phủ. Tô Kính kêu một tiếng tối đa chỉ hai phút sẽ có mấy trăm người đến đánh nát gã ra.

Cố Xuân Phong dập đầu trúng cục đá dưới đất, dập đầu kêu thùng thùng, gã sợ thật:

- Tiểu nhân không dám mơ xa, xin thiếu gia tha mạng!

Tô Kính cười nói:

- Ngươi ở trong phủ đại lão gia thì ta không có quyền lực xử lý, có tha ngươi hay không do bá phụ quyết định, ngươi nói đúng không?

Mặt Cố Xuân Phong xám xịt. Nếu Tô Kính muốn xử gã ngay bây giờ, dù Cố Xuân Phong làm sai thì Bình An Hầu cũng sẽ vì mặt mũi Nhị Quản Gia mà xin Tiêu Dao Hầu. Nhưng Tô Kính muốn đưa gã về, nói rõ ràng ngay trước mặt Bình An Hầu, e rằng gã sẽ bị đánh chết.

Tô Kính cúi đầu nhìn nô tài dưới chân, thầm nghĩ có câu nói rất đúng, lòng dâm to gan bằng trời. Nô tài này nổi máu dê không sợ quy định Hầu phủ, nhưng nếu hắn giết Cố Xuân Phong thì khó ăn nói với Nhị Quản Gia. Dù gì Cố Quân Sơn đi theo Tiêu Dao Hầu ra sống vào chết.

Tô Kính hơi khó xử không biết giải quyết Cố Xuân Phong thế nào.

Bạn đang đọc Hồng Liên Bảo Giám [Bản Dịch] của Deathstate
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.