Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhà Hàng Tây (2)

Phiên bản Dịch · 1203 chữ

Trang thám trưởng không nghĩ tới bản thân buổi chiều mới vừa thăng chức, buổi tối lại không người nào dám tới rủi ro!

Cmn! Hắn đậu xe thể thao Mecedes ở cửa nhà hàng, vừa vặn gặp ông Tây đang quay xe Mazda lại.

Bởi vì gã Tây da trắng chuyển xe quá nhanh, gầm xe đột nhiên vang lên một đạo dị hưởng, hai chiếc xe khẩn cấp dừng sát, gã Tây da trắng lái Mazda còn kém chút đập đến vỡ đèn xe Mẹc của hắn.

Sau đó, hai bên lập tức mở cửa xe, xuống xe kiểm nghiệm tình trạng xe ra sao.

Sau khi mỗi người riêng mình đảo quanh một vòng, mới phát hiện hai chiếc xe thật ra không có còn chưa va chạm.

Dưới bánh xe truyền tới hướng khác, chỉ là cán lên một lon cocacola mà thôi.

Mọi chuyện vốn nên vào lúc này lấy hai bên lễ phép xin lỗi lẫn nhau kết thúc, nhưng mà tên Tây da trắng mặc lấy tây trang, lại không có lấy ra phong độ vốn có, ngược lại cùng hắn mắt lớn trừng mắt nhỏ, kêu hắn thường tiền! Thậm chí dùng một đôi mắt chó ngắm loạn ở A Mỹ trên người!

Trước khi ra cửa hai người cũng là cố ý thay đổi qua cách ăn mặc, A Mỹ diện một bộ váy đỏ giày cao gót đỏ, xinh đẹp phấp phới, trang thám trưởng âu phục, phong độ nhẹ nhàng.

Trai xinh gái đẹp ăn mặc như vậy trên đường, nhìn qua chính là nhân vật có thân phận, thật không biết ông Tây này tư cách gì dám lớn giọng với hắn.

Người Hoa thông thường trông thấy mấy ông Tây sẽ sợ, nói không chừng gọi cảnh sát giao thông đến, cảnh sát giao thông đều sẽ để người Hoa bồi thường tiền cho ông Tây.

Thật ngại quá, hôm nay xem như ông Tây này xúi quẩy, Trang thám trưởng dấy lên cảm giác tự hào dân tộc trong xương, muốn vượt qua ông Tây không có chút nội tình văn minh nào hơn mười con đường.

Hắn không chỉ không có xin lỗi, bồi thường tiền, mà càng chủ động vung lên góc áo, đem bên hông súng cảnh sát lộ ra, thành công để ông Tây da trắng ngậm miệng lại.

Tên Tây da trắng này hiển nhiên cũng chỉ là một người quản lý thông thường của công ty đầu tư bên ngoài, có lẽ có chút tiền nhỏ, nhưng đáy lòng lại xem thường người Hoa, cũng không dám cùng một tên cảnh quan người Hoa khiêu chiến trực tiếp.

Nếu như quỷ lão to gan lớn mật, dám nói nơi này là tô giới Vương Quốc Anh, nói hắn là người hạ đẳng! Trang Thế Giai ngay tại chỗ móc súng bắn nổ miệng gã Tây này, để hắn đếm xem bản thân có mấy cây răng cửa, mấy cây răng hàm!

Bất quá, sau khi ông Tây da trắng hậm hực bỏ đu, trong lòng có hơi không cam tâm.

Sau khi hắn ngồi xuống bàn ăn của mình, bỗng nhiên đề cao âm điệu, to hơn một tí đơn: "Lấy cho ta bình 53 năm Bordeaux, lại đến một phần bò bít tết Australia, một phần trứng cá muối I-ran, xin phối tốt cho ta bữa điểm tâm cùng hoa quả."

"Đa tạ."

Ông Tây trả lại thực đơn cho phục vụ viên, quay đầu nhìn về phía Trang Thế Giai, trong ánh mắt tràn ngập ý đồ khiêu khích.

Trang Thế Giai đang chuẩn bị gọi món ăn, nghe thấy thanh âm cách vách, nhìn cũng không thèm nhìn thực đơn một lần lập tức khép lại, cũng đối nhân viên tạp vụ nói ra: "Cứ làm theo khẩu phần của gã Tây sát vách, nhưng làm 2 phần”

"Đa tạ."

Trang Thế Giai đưa tay trả lại thực đơn, quay đầu đảo qua gã Tây một cái, khóe miệng hiện lên cười lạnh.

Không muốn làm vậy đâu a, hôm nay ngươi gặp phải kẻ khó chơi. Không chỉ nòng súng cứng rắn hơn so với xương cốt ngươi, túi tiền cũng cứng rắn hơn ví tiền ngươi. Ngươi hôm nay vận khí không tốt gặp phải ta, để ta cho ngươi trải nghiệm cái gì gọi là tuyệt vọng.

Trang Thế Giai trang bức thật đúng là chưa sợ qua ai, đặc biệt là nhà hàng, quầy rượu, sân đánh Golf là những "Nơi tốt" .

Hơn nữa nhà hàng có trứng cá muối, hắn một khi mang đủ tiền, vậy sẽ cực kỳ tàn nhẫn với địch nhân, không phải là Tây thì không nhẫn tâm xuống tay.

"Được rồi tiên sinh, xin ngài chờ một chút." nhân viên phục vụ nhà hàng nhận lại thực đơn, nghe được đối thoại giữa hai bàn, sau đó lập tức cùng nhân viên phục bản của ông Tây da trắng kia cùng rời đi.

Hai người biết rõ cả hai khách nhân cùng tranh hơn thua, vội vàng chạy tới thông báo với quản lý, để quản lý tiến hành phục vụ khách nhân của hai bàn.

"Nhà hàng Hoa Hồng" xem như quán ăn cao cấp, không chỉ nổi danh vì hoàn cảnh cùng món ăn, dùng cơm nghiêm túc cũng là đặc điểm to lớn. Bởi vì giá cao đương nhiên có đạo lý của giá cao, cho nên nhân viên phục vụ của nhà hàng rất nhanh lập tức bắt được quan hệ giữa khách nhân.

Mặc dù, trong nhà ăn tiêu phí đại đa số là Tây, nhưng mà trước mắt vị khách nhân người Hoa này, thoạt nhìn cũng rất khó dây vào. Trong nhà ăn không dám thiên vị, chỉ có thể nghĩ biện pháp chiều lòng khách.

Rất nhanh, quản lý nhà hàng tự thân khui rượu vì khách nhân hai bàn, giới thiệu, tiến hành xong phục vụ rót rượu. . .

. . .

Mà trong lúc Trang Thế Giai và quỷ lão thấy ngứa mắt lẫn nhau, chuẩn bị cho đối phương thời khó coi một chút, bất ngờ một tên sát thủ trung niên đã đứng lên khỏi ghế ngồi của mình, nhẹ nhàng đưa lên một cây súng lục ở trên đùi.

"Đợi đến khi mục tiêu đi ra động thủ lần nữa!" Trung niên sát thủ mang theo một cặp kính râm, trước mặt để đó một phần cà ri cá viên.

Mười hai tên tay súng xã đoàn tách ra trên đường phố ngụy trang người qua đường, phân tán ở hai bên đường phố chờ lệnh, toàn bộ đều là tinh anh trong Cửu Long thành trại được nhận khoản tiền lớn, phụ trách chấp hành một nhiệm vụ bắn giết này.

Đám người này nhận được nhiệm vụ bắn giết ba ngày trước, sau một thời gian ngắn bí mật quan sát, cảm thấy tối nay là thời gian ra tay thích hợp nhất.

Nhưng đang lúc bọn họ đang chuẩn bị động thủ, nhân vật mục tiêu đột nhiên cùng quỷ lão hỗn tạp cùng với nhau, cho bọn hắn gia tăng rất nhiều phong hiểm không cần thiết.

Bạn đang đọc Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) của Manh Tuấn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.