Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến Vào Xích Trụ

Phiên bản Dịch · 1176 chữ

Thứ hai.

Một cỗ xe buýt màu lục 16 chỗ lái vào vịnh Xích Trụ.

Gió biển dọc theo cửa sổ xe thổi vào trong xe, thổi lên Trang Thế Giai phiêu dật lọn tóc, cho gương mặt tinh xảo của hắn thêm mấy phần thanh tú.

Mười lăm gã nhân viên cảnh sát ngồi ở trong xe, toàn bộ đều lấy lý do chương trình bổ sung cảnh lực, tạm điều một nhóm người nhân viên cảnh sát người Hoa đến Xích Trụ.

Bọn họ nói chuyện phiếm, đi ngủ, dù sao không xem chuyện được điều đến Xích Trụ xem như là chuyện gì lớn.

"Đến Xích Trụ rồi! Mọi người chuẩn bị xuống xe!" Tài xế hạ thấp tốc độ xe, sau khi vòng qua một chỗ ngoặt sườn núi, lái vào bên trong một tòa cửa chính bằng thép.

Bọn tiểu nhị trong xe giữ vững tinh thần, có chút tò mò nhìn ra phía ngoài.

Chỉ thấy xe buýt chạy qua tháp canh của khu giam giữ, một đoàn tù phạm đang ở hoạt động nhao nhao tụ lại tiến lên, biểu lộ phấn khởi moi lưới sắt: "Nha! Lại có tân nhân tới rồi!"

"Ha ha ha!"

"Hi vọng có cái soái ca!"

Một tên tù phạm kích động nhất thổi lên huýt sáo.

A Chính quay đầu liếc hắn một cái: "Tiểu gay, chiếc kia không phải xe chở tù, là xe công vụ nha!"

"Bên trong có soái ca ngươi dám đè lên sao?"

Tù phạm biểu tình ngưng trọng, mặt mũi tràn đầy thất vọng: "Moẹ, thế nào lại là xe công vụ!"

Xe buýt chay tới trước khu đất trống thì dừng lại, từng vị nhân viên cảnh sát ăn mặc quân trang xoay người xuống xe.

Hành động lần này từ mỗi khu quản hạt tổng cộng điều động 15 người, trừ bỏ Trang Thế Giai ra, toàn bộ người khác đều là quân trang cảnh.

Mà Trang Thế Giai từ lâu thay đổi chế phục quân trang, hỗn tạp ở trong tiểu nhị quân trang, biểu lộ thành thành thật thật.

Bởi vì, lần hành động này mục đích không đơn thuần, thậm chí có chút lòng dạ hiểm độc, cho nên xem như 1 lần hành động bí mật.

Trừ bỏ Trang Thế Giai ra, những người khác không biết giá trị hành động chân thật, vẫn thật sự cho rằng là hắn đến ngục giam Xích Trụ làm việc lặt vặt, mà bọn họ cũng đúng là đến làm việc vặt.

Chỉ có một mình Trang Thế Giai trong lòng cất giấu chủ ý xấu, chuyên môn tới nơi này làm phá hoại.

"Nghiêm, cúi chào!" Sau khi toàn bộ nhóm cảnh sát quân trang khi xuống xe, sau khi chủ nhiệm bảo an ra lệnh một tiếng, các cảnh ngục sớm đã xếp hàng sẵn sàng, đồng loạt đưa tay cúi chào, cho đám người lễ ngộ nhất định.

Chợt, biểu tình giám sát mỉm cười lên, tiến lên bắt tay với Trang Thế Giai nói: "Cảm tạ cảnh đội ủng hộ đối với trung tâm lao dịch, ngục giam Xích Trụ hoan nghênh các ngươi."

Lạc ca đang trong danh sách tạm điều cho Trang Thế Giai thêm một cái thân phận "Người phụ trách", cũng coi là miễn cưỡng mang đến một điểm chút lợi cùng địa vị, để sau khi cho hắn tiến vào hệ thống ngục giam không bị làm khó làm dễ.

Thật sự nếu như có tình huống khẩn cấp, còn có thể dùng thân phận này điều động quân trang cảnh cùng đội ủng hộ.

Đương nhiên, trong danh sách không có nói ra thân phận cảnh sát mặc thường phục của Trang Thế Giai, chỉnh lần hành động đều để lộ ra một cỗ hơi thở hư hỏng từ chỗ này.

"Đa tạ trưởng quan! Phục vụ cho chính phủ!" Sau khi Trang Thế Giai bắt tay xong, lần thứ hai cúi chào, nhóm cảnh sát quân trang sau lưng cũng đều lạch cạch cúi chào, đáp lễ tính lễ phép với đội bảo an.

Giám sát nhấc tay nâng lên một lần mũ, khóe miệng lộ ra một tia cười khẽ: "Tốt! Đồng phục mới của các ngươi, ký túc xá cũng đã chuẩn bị kỹ càng."

"Bây giờ tiến vào phòng thay quần áo thay đổi đồng phục cảnh ngục, nhận lấy trang bị, chủ nhiệm bảo an của chúng ta sẽ mang các ngươi dạo chơi ký túc xá, hiểu rõ ràng chi tiết các khu giam giữ, làm quen với công tác mới."

Cặp mắt của giám sát dưới vành nón, đảo qua Trang Thế Giai, trong đó mang theo một loại tin tức mịt mờ nào đó.

"Đa tạ trưởng quan!"

"Đa tạ trưởng quan!"

Trang Thế Giai lập tức hiểu ngay ngụ ý của tin tức từ ánh mắt mịt mờ này.

Người một nhà, người một nhà.

Khó trách Lạc ca dám gọi hắn đến ngục giam giết người, xem ra Lạc ca đi chính là tầng quan hệ này.

Tin tưởng chỉ cần không lưu lại chứng cứ rõ ràng, giám sát cũng hỗ trợ yểm hộ che dấu đi chứng cứ.

Hắc hắc, làm chuyện xấu đồ đần mới lưu chứng cứ, hắn còn muốn nhịn qua đến 1997 đi lộ tuyến tinh anh(*), khẳng định một chút dấu vết cũng không thể lưu.

"Ohm, ta đi."

"A Hùng, nơi này giao cho ngươi." Giám sát gật gật đầu, mang theo 1 nữ cảnh sát văn chức quay người rời đi. Trong toàn bộ ngục giam chỉ có nữ văn chức bên người giám sát mới có thể xứng, tượng trưng cho đỉnh Kim Tự Tháp quyền hành trong ngục giam Xích Trụ này.

Có thể nói, toàn ngục giam bộ Xích Trụ có 2000 tù phạm sinh hoạt, toàn bộ đều phải nhìn mặt giám đốc.

Mà toàn bộ lực lượng vũ trang chỉ có 100 người đội bảo an, 200 người tổ phòng ngừa bạo lực, ở trong bộ ngục giam.

Giám sát cuối cùng kêu tới "A Hùng" chính là chủ nhiệm bảo an, cầm đầu đội bảo an Xích Trụ "Sát thủ hùng" .

"Các ngươi đi theo ta." Sát thủ hùng đợi khi giám sát vừa đi, lập tức vứt bỏ xuống nụ cười giả tạo trên mặt, thay đổi một bộ biểu lộ toàn thiên hạ đều thiếu nợ hắn 800 vạn lãi suất cao.

Phải biết, bởi vì tổ phòng ngừa bạo lực không tham dự quản lý ngục giam, sở dĩ làm chủ nhiệm bảo an ngục giam, sát thủ hùng bình thường lập tức phụ trách quản lý toàn khu tội phạm.

Cái này khiến "Sát thủ hùng" luôn luôn là kẻ nói một không hai tại ngục giam, dưỡng thành một bộ tính cách trời lão đại, hắn lão nhị.

Mà hắn dựa vào tâm ngoan thủ lạt, trấn áp bạo lực tội phạm trong ngục giam, cũng tích lũy xuống uy danh hiển hách.

Bạn đang đọc Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) của Manh Tuấn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.