Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện Xưa Của Chính Mình (2)

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

Nhan Đồng xem như thám trưởng quyền cao chức trọng không có cách nào cùng Trang Thế Giai chơi một bộ này. Hắn thật muốn chơi ám sát, cũng không phải tự mình dẫn người tới cửa, mà là mua được sát thủ làm việc.

Lần này Nhan Đồng tới cửa bắt người chính là muốn lấy "Thế" đè người, phế bỏ tay chân Trang Thế Giai, để cho hắn trở thành một phế nhân! Ngươi không phải thương pháp rất tốt? Ỷ có Lôi Lạc bảo bọc sao?

"Được!" Trang Thế Giai đối mặt thám trưởng Nhan Đồng tự thân lên cửa bắt người, không chỉ không sợ, ngược lại thở dài ra một hơi.

"Sảng khoái!" Sau khi hắn làm thịt Nhan Cửu chán ghét xong, trong lòng suy nghĩ thông suốt, thống khoái không nói nên lời.

Đối với Nhan Đồng sau đó làm khó dễ, cơ bản là hắn không sợ, thậm chí cảm thấy chuyện không liên quan đến hắn.

Nhan Đồng là người Lạc ca phụ trách giải quyết, mình không phải là đối thủ của hắn, cũng không cần làm đối thủ hắn. Trừ phi Lạc ca đưa hắn lên trên vị trí cao hơn, chỉ Trang Thế Giai nói xử lý "Nhan Đồng" cho ta.

Bằng không, Nhan Đồng là thuộc về Lạc Ca ứng phó.

Hiện giờ Nhan Đồng đã tự mình đi ra bắt hắn, tin tưởng Lạc ca rất nhanh sẽ ra mặt giải quyết vấn đề.

Nếu là Lạc ca không biết đạo lý này, Lạc ca không an vị lên vị trí tổng thám trưởng người Hoa. Nếu là Trang Thế Giai không hiểu đạo lý này, buổi tối hắn cũng không dám đi giết Nhan Cửu.

"Ờ?" Trang Thế Giai vừa mới ngồi lên chỗ ngồi phía sau một xe cảnh sát, 2 người cs thường phục Vượng Giác đem hắn vào giữa. Trong đó một người nhấc khuỷu tay lên muốn cho Trang Thế Giai một cái lễ gặp mặt, nhưng mà ánh mắt Trang Thế Giai hung hăng trừng một cái, lập tức để tâm lý hắn rụt rè.

"A! Cuồng cái gì cuồng!"

"Về sở cảnh sát ngươi sẽ biết tay!" cs thường phục Cửu Long lộ vẻ tức giận thả tay khuỷu tay xuống, trong miệng còn có chút không cam lòng.

Hai tay Trang Thế Giai mang theo còng tay, ngồi trên xe nhắm lại đôi mắt, cũng không có lại để ý tới hắn.

Xe con trên đường đi đều dựa theo con đường bình thường lái về phía sở cảnh sát Cửu Long, nếu là Nhan Đồng dám giở trò với hắn, Trang Thế Giai lập tức dám ở trong xe chơi với hắn ra đoạn phim đoạt mệnh bão táp.

Nhìn xem không gian chật chội trong xe, ai phản ứng càng nhanh, ai động tác mạnh hơn! Bất quá, Nhan Đồng phảng phất cũng biết ranh giới cuối cùng, trừ bỏ tháo bỏ xuống súng lục Trang Thế Giai ra, cũng không có muốn hành động giết người tại chỗ!

Hắn và Trang Thế Giai không giống nhau, hắn là một người chân có mang, không như Trang Thế Giai chân trần không sợ ướt giày, Trang Thế Giai so với hắn hoàn toàn khác biệt. Chính là nguyên nhân này mới làm cho Trang Thế Giai có dũng khí chơi tập sát, khoái đao trảm loạn tiêu diệt Nhan Cửu.

Ha ha, Nhan Cửu không phải ỷ vào chỗ dựa Nhan Đồng sao? Cho rằng ai cũng không dám động đến hắn? Ta có chỗ dựa Lạc ca! Động ngươi thì sao! Hơn nữa còn giết chết ngươi!

Đương nhiên, Tran Thế Giai có ý muốn mượn thế "Lạc ca", bất quá Lạc ca xem như đại lão, để tiểu đệ dựa thế là chuyện đương nhiên. Tiểu đệ gây ra phiền phức còn phải giúp tiểu đệ kết thúc đây! Huống chi, Trang Thế Giai là đang làm chuyện đứng đắn, là đang xử lý chuyện làm ăn của nhà mình!

Nhan Đồng xem như thám trưởng quyền cao chức trọng không có cách nào cùng Trang Thế Giai chơi một bộ này. Hắn thật muốn chơi ám sát, cũng không phải tự mình dẫn người tới cửa, mà là mua được sát thủ làm việc.

Lần này Nhan Đồng tới cửa bắt người chính là muốn lấy "Thế" đè người, phế bỏ tay chân Trang Thế Giai, để cho hắn trở thành một phế nhân! Ngươi không phải thương pháp rất tốt? Ỷ có Lôi Lạc bảo bọc sao?

Được, ta không giết ngươi, càng không biện pháp vu oan ngươi. Nhưng mà mang ngươi đi điều tra, thuận tiện thẩm vấn một trận, sau đó lại cắt ngang tay chân, cái này không quá phận a?

Đương nhiên, nếu như ngươi không nhịn được nhận tội càng tốt hơn, trực tiếp một súng giết chết, đến lúc đó xem thử Lôi Lạc lại là vẻ mặt gì.

Một kẻ dựa thế giết người, một cái lấy thế đè người, trên giang hồ địa vị khác biệt, có phương pháp làm việc khác biệt.

Trang Thế Giai tính chắc Nhan Đồng không dám giết bản thân! Coi như dám, hắn cũng có năng lực bạo khởi phản kháng!

Nhan Đồng trông thấy thần sắc Trang Thế Giai bình thản ngồi trên xe, trong lòng lại cảm thấy có chút cốt khí: "Là một nhân tài."

Hắn đưa ánh mắt từ kính chiếu hậu xe thu hồi, không hiểu rõ Lôi Lạc đến cùng chọn tiểu nhị ở đâu, thân thủ can đảm đều kinh khủng như vậy?

Ta *, chẳng lẽ người Triều Châu cứ ra nhiều nhân tài như vậy? Thổ dân đất Cảng chúng ta lại vô dụng như vậy? Thảo! Một người phách lối hơn một người, tất cả nguyên một đám đều là vương bát đản!

Xe con đứng ở cửa ra vào sở cảnh sát Cửu Long, một cái thân ảnh mập mạp phì phì đã chờ từ sớm ở nơi đó.

Bạn đang đọc Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) của Manh Tuấn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.