Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sóng Gió Giang Hồ Nổi Lên

Phiên bản Dịch · 1151 chữ

"Răng rắc."

"Răng rắc."

Mắt to nắm lên 1 cái mẩu thủy tinh, đưa vào trong miệng dùng sức nhấm nuốt.

Hắn biết rõ Trang Thế Giai không phải là đang nói giỡn, không ăn bình rượu, hắn khẳng định không đi nổi.

Thế là hắn hạ quyết tâm, từng ngụm đem bã vụn, cắn thành vụn nhỏ.

Dùng loại phương thức này tận lực nhai nát mẩu thủy tinh, giảm bớt tạo thành tổn thương với dạ dày.

Vẻn vẹn mấy ngụm, hắn lập tức miệng đầy máu tươi, thống khổ không chịu nổi.

Thời đại này nhân viên cảnh sát thường phục so với xã hội đen còn đen hơn! Có đầy đủ chỗ dựa và nhân mã, mắt to mới dám khiêu chiến cùng một gã nhân viên cảnh sát! Nhưng khi hơn mười người thường phục cầm súng xuất hiện, không có ý nghĩa, mắt to phải giữ mạng quan trọng hơn!

Bởi vì chỉ cần Trang Thế Giai nguyện ý, hắn có thể bắn chết mắt to tại chỗ, sau đó tùy tiện thêu dệt một cái tội danh quăng trên người Mắt To. Chỉ cần Lạc ca nguyện ý che đậy giúp hắn, hắn một chút việc cũng không có, hơn nữa loại chuyện này Lạc ca 100% sẽ che đậy cho người một nhà!

Mắt to cảm giác mình chơi lớn rồi, cảm giác bị đại lão đào hố. Thế nhưng mà làm tiểu đệ, đại lão gọi hắn làm thế nào, hắn phải nên làm như thế đó. Hiện giờ tự làm tự chịu, có thể đem mạng giữ được thế là tốt rồi.

Bất quá, cảm giác nhai mẩu thủy tinh thực sự chua quá sảng khoái. Mắt to không nhai hai lần, nước mắt bất tranh khí chảy xuống. Nhóm mã tử khác cầm vũ khí trong tay, đứng ở bên cạnh vây xem, trong lòng tức khắc toát ra thấy lạnh cả người.

Đại lão chính là đại lão, trên người lưng đeo trách nhiệm quá nặng! Coi như khóc cũng phải đem mẩu thủy tinh nuốt xuống! Không hổ là đại lão chúng ta!

"Ta không phải khóc!"

"Ta là chảy nước mắt!"

Mắt to xem hiểu tâm tư nhóm mã tử, mang theo tiếng khóc nức nở cưỡng ép giải thích một trận.

Mặc dù, nói chuyện nói chuyện làm cho nước mắt trên mặt hắn càng chảy càng nhiều, nhưng mà một chút cũng không muốn thừa nhận mình khóc.

"Cút đi."

Trang Thế Giai hướng về mắt to đem một cái mẩu thủy tinh toàn bộ nuốt xuống, đá ra một cước, đem mắt to đạp lăn, một lần nữa tay thu hồi súng lục, dẫn đầu đi vào trong cửa hàng.

"Đi, đi mau."

Mắt to vội vàng bò dậy, cúi đầu chui ra đám người.

Thái Nguyên Kỳ và những nhân viên cảnh sát không có cản hắn, mang theo đám nữ nhân viên cửa hàng cùng đi vào quầy cửa hàng.

Những mã tử khác vội vàng đỡ dậy đại lão, thất bại rút lui hiện trường.

Những người bán hàng rong vây xem, đám dân thành thị nhếch nhếch miệng, lần này biết rõ ông chủ của "Cửa hàng túi xách loại A" rất có bối cảnh. Xem ra chuyện làm ăn của " Cửa hàng túi xách loại " muốn nhúng tay rất khó, chỉ có thể đi theo lão bản kiếm cơm.

. . .

Trang Thế Giai đương nhiên không đến mức thật để Mắt To ăn hết toàn bộ cái bình, ăn một miếng ý tứ ý tứ một chút, thay đám nhân viên cửa hàng đem ác khí phun ra là được, lại để cho quần chúng vây xem nhìn xem kết quả là đủ rồi.

Hắn biết rõ mắt to không phải nhân vật chính, coi như đánh chết mắt to cũng không có tác dụng. Mắt to dám đến gây chuyện, nhất định là "Nhan Cửu" phía sau hạ lệnh.

Dù sao, cửa hàng A Thông Thái Nhai là địa bàn của "Nhan Cửu", khả năng đây là "Nhan Cửu" để mắt tới chuyện làm ăn của cửa hàng túi xách loại A này, muốn kiếm một chén canh. Lại hoặc là "Nhan Đồng" muốn gây sự, giẫm hắn một cước thị uy với Lạc ca.

Nếu là "Mắt to" chém tới nhân viên cửa hàng của hắn, hắn tuyệt đối tiêu diệt "Mắt to". Có thể mắt to chỉ là đánh nhân viên cửa hàng một bạt tay, mới vừa trừng trị là đủ rồi.

Giết "Mắt to" hay không cũng là việc nhỏ, chuyện này vẫn chưa xong, mặc kệ ân oán phát triển tới trình độ nào, Trang Thế Giai đều chuẩn bị tiếp lấy. Bởi vì cửa hàng túi xách này là một cái nguồn nguyên trọng yếu nhất trước mắt của hắn, bên trong còn có cổ phần của Lạc ca, Trư Du Tử. Nếu không thành công, sau này Lạc ca sẽ xem thường hắn, hắn cũng không biện pháp hoàn thành tích lũy số tiền ban đầu.

Về phần giết chết "Mắt to" tại chỗ? Dính vào một cái chỗ bẩn lớn như vậy, hiện giờ không có việc gì, tương lai ICAC truy tra cũng rất phiền phức . ~~~ coi như có thể thoát thân, cũng sẽ tạo thành ảnh hướng trái chiều.

Chuyện này khác biệt so với Lạc ca sắp đặt hành động bình thường, bắt trộm giết người. Cửa hàng của hắn là minh minh bạch bạch ở nơi này, 2 người tranh chấp cũng bày biện rõ ràng. Rất dễ dàng bị dán lên nhãn lạm dụng chức quyền, lợi ích tranh chấp.

Bởi vì một tiểu nhân vật đào hố cho tương lai mình? Trang Thế Giai không ngu như vậy!

Huống chi giết chết "Mắt to" không giải quyết được vấn đề cơ bản!

Muốn giết thì phải giết Nhan Cửu!

Muốn làm liền làm Nhan Đồng!

"Trang tử."

"Làm rất tốt."

"Nắm chắc đúng mực." Thái Nguyên Kỳ đi lên trước, tới gần trước người Trang Thế Giai, thấp giọng nói ra: "Ngươi nếu như giết người, chỉ sợ phiền phức sẽ càng lớn."

"Hiện giờ Nhan Cửu hẳn là sẽ không làm loạn."

Trang Thế Giai quay đầu nhìn về phía Thái Nguyên Kỳ, cười nhạo một tiếng nói: "Ta không giết hắn, chỉ là không muốn có lịch sử đen tối."

"Nếu là ngày nào phản tham bắt đầu tính sổ sách làm sao bây giờ?"

Thái Nguyên Kỳ biểu thị ngạc nhiên: "Đơn giản như vậy?"

"Đúng a."

Trang Thế Giai vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Ngươi tưởng là chuyện này kết thúc sao?"

"Ha ha, còn không có kết thúc đây!"

Đám người Thái Nguyên Kỳ nhìn ra được hàng fake loại A kiếm tiền, nhưng lại không biết thị trường hàng fake loại A lớn bao nhiêu.

Bạn đang đọc Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) của Manh Tuấn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.