Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Tài Trư Du Tử

Phiên bản Dịch · 1058 chữ

Trang Thế Giai vỗ vỗ cặp da, rất là hài lòng đáp: “Khổ cực các vị.”

“Giúp ta mang lên xe.”

Chỉ thấy Trang Thế Giai phất phất tay, một tay cắm vào trong quần tây, lập tức nhanh chân đi ra phòng làm việc, đi tới trước xe thể thao lầu một đất trống.

Kiên thúc mang theo 2 tên kế toán, 1 người mang theo một cái rương tiền, chăm chú đi đằng sau cùng với ông chủ lớn, đem 3 cái rương tiền chồng chất ở chỗ ngồi phía sau xe thể thao.

Ầm ầm, Trang Thế Giai từ trong hộc xe lấy ra kính râm, đeo lên trên sống mũi, biểu tình một tia cười yếu ớt, xe thể thao màu bạc lập tức quay đầu lái rời công xưởng.

Về phần vấn đề tài khoản cùng tài vụ hãng. . . Tạm thời còn không cần lo lắng.

Đầu tiên, số tiền kia từ ngân hàng lấy ra, lại đến điểm số thùng đựng hàng, Trang Thế Giai cũng là tự mình giám sát, không thể nào là tiền giả.

Tiếp theo, tài vụ công xưởng trước mắt chia làm hai cái bộ phận, hai quyển trương mục. Một quyển là trương mục công xưởng, một quyển là trương mục cửa hàng, trong đó trương mục công xưởng phụ trách loại chi tiêu nguyên liệu, nhân công các, trương mục cửa hàng phụ trách đơn đặt hàng, tiêu thụ của các cửa hàng chi nhánh.

Phân ra 2 người Kiên thúc và Thôi điếm trưởng quản lý, giữa hai bên đã có liên quan, lại có khác nhau. Trừ phi hai bên cấu kết làm giả sổ sách, bằng không thì trên trương mục sẽ không xuất hiện vấn đề.

Huống chi, những chuyện làm ăn này đều có đám người Lạc ca tham gia cổ phần, không ai dám có suy nghĩ làm giả sổ sách.

Đương nhiên, loại phương thức này cũng không hoàn mỹ, đợi đến tương lai bản đồ thương nghiệp của thuộc hạ lại mở rộng một bước, mọi chuyện trên trương mục lập tức cần một người thân tín đến quản lý. Hoặc là mời chuyên môn phụ tá riêng, kế toán sự vụ sở giám sát.

Một bước này tâm lý của Trang Thế Giai sớm có ý nghĩ, dự định qua một thời gian ngắn chờ đến khi nhà máy giày tạo dựng lên, trên báo chí phát một đoạn quảng cáo, thông báo tuyển dụng một người chuyên môn xử lý tài vụ, hoặc có lẽ là ủy thác cho kế toán viên cao cấp trong sở sự vụ làm xét duyệt tài vụ.

Nhưng mà cá nhân nhân viên tài vụ với công việc xét duyệt ở sở kinh doanh, Trang Thế Giai càng có khuynh hướng dùng 1 người, mà không phải một công ty. Bởi vì với hắn mà nói số mạng của một người dễ khống chế nhất, để hắn chết là có thể chết!

. . .

Buổi chiều, sở cảnh sát Vịnh Đồng La.

Trư Du Tử đem một cỗ xe thương vụ đậu ở cửa ra vào, kéo lấy một cái bao tải đi vào cửa chính sở cảnh sát.

Dưới ánh mặt trời, lờ mờ có thể thấy được bên ngoài bao tải dán một khối tờ giấy ghi ba chữ “Vịnh Đồng La”, mà bên trong bao tải là để đó một rương một rương, dùng da trâu đóng tốt, tất cả đều là đôlaHK tiền giấy. Mỗi một gói đôlaHK trong giấy da trâu, là dán nguyên một sấp tờ giấy ghi tên bộ môn.

trong Bao tải là thùng giấy, trong thùng giấy là phong thư, số lượng “quy phí” mỗi tháng, cũng là qua một đoàn kế toán thuộc hạ của Trư Du Tử tính toán. Dựa theo chức vị cao thấp, số lượng tiền cũng không giống nhau, ngoài ra. Mỗi tháng số tiền của cán bộ ngang cấp cũng sẽ có hơi khác biệt. Thường thường sẽ lưu động trong khoản mấy trăm ĐôlaHK, có khi nhiều, có khi ít, nhưng lại tổng thể sẽ không phạm sai lầm.

“Tới tới tới, phát ‘quy phí’.”

“Tổ Phòng cháy, phần này của ngươi.”

“Tổ Quân trang, Tổ thường phục, phần này các ngươi.”

“Ha ha ha, ta trước tiên đưa lên phần của sếp Tây kia a.”

Trư Du Tử kéo lấy bao tải ở sở cảnh sát Vịnh Đồng La đi dạo một vòng trên dưới 4 tầng, tiền mặt trong bao bố lập tức trở nên rỗng tuếch.

Từ khi cảnh đội thành lập theo tháng chia cho quy “quy phí”, mỗi tháng đều là do Trư Du Tử tự mình lên cửa phát tiền, không tồn tại hiện tượng phái nhân viên cảnh sát đi lấy tiền, lấy tiền.

Đồng thời cảnh đội cũng phân ra với câu lạc bộ, không sẽ ở bên ngoài có i giao dịchtiền tà, mà nhất định trung gian phải thông qua Trư Du Tử chuyển một tay, để tiền mặt thoạt nhìn “Sạch sẽ” một chút.

Phải biết, làm việc như vậy không chỉ có trên mặt mũi có thể đẹp mắt một chút, còn không cần nhân viên cảnh sát tự mình đòi tiền với tiểu thương, cửa hàng, người của hội đoàn. Không chỉ tiết kiệm sức lực, hơn nữa còn lưu lại thể diện cho cảnh sát.

Bởi vì đưa tiền là quy củ! Không phải ăn xin! Lạc ca đời này xem thường nhất người cảnh sát đứng bên đường xin tiền! Đã từng hắn đã từng tự mình cắt ngang qua cánh tay một người dùng uy danh cảnh sát đòi tiền! Từ đó về sau bầu không khí bên đường người mang mũ cảnh không còn dám có hành động này cho đến bây giờ, đến nay đã không người còn như vậy làm.

Lúc này phát ra “Quy phí”, cảnh trong vùng lên tới thự trưởng Tây, giám sát Tây, xuống đến nhân viên cảnh sát phổ thông tổ phòng cháy, tổ quân trang, từng cái đều có tiền chia, mỗi người đều vui vẻ ra mặt, dùng sức thổi phồng lấy Trư Du Tử.

“Đa tạ Tử ca, đa tạ Tử ca . . .”

“Tử ca, ngươi càng ngày càng soái rồi.”

“Đẹp trai đến lát mắt của ta!”

Bạn đang đọc Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) của Manh Tuấn

Truyện Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.