Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Yến (2)

Tiểu thuyết gốc · 1572 chữ

Sáng sớm ngày hôm sau,

Nhậm gia đình viện hôm nay vô cùng bận rộn, hạ nhân tất bật chuẩn bị cho đãi yến chiêu đãi khách nhân đến từ Tứ Đại Thần Thú Tộc, nhất là Ngự Thiện Phòng, bọn họ đã phải dậy sớm để bắt đầu chuẩn bị từ canh hai.

Bếp của Nhậm gia đình viện hôm nay nghi ngút khói, tiếng dao thớt vang lên không ngừng, hạ nhân chạy tới chạy lui tất tả.

- Mau mau tiếp thêm củi!

- Này tên kia đã nhặt rau xong chưa, mau lên!

- ...

Chưởng quản mỗi đầu việc liên tục nhắc nhở thủ hạ dưới trướng hoàn thành công việc của bọn họ để chuẩn bị cho kịp đại yến chiều nay.

Ở sân trước đại điện, hạ nhân cũng đã bắt đầu trang trí, dựng cột trụ, treo lên lồng đèn, bày biện bàn ghế và trải thảm, vô cùng bận rộn.

Quy mô thực khách ngày hôm nay ước chừng trên dưới năm trăm người, hầu như tất cả các đại thế lực đứng đầu ở Trung Thổ Thành đều được mời đến dự tiệc.

Trong mắt các vị trưởng bối, đây là cơ hội để thế hệ trẻ trong nhà bọn họ có thể giao lưu mở rộng mối quan hệ chuẩn bị lôi kéo thế lực cho riêng mình.

Ngay cả Nhạc Thanh Phong đang bế quan ở bên trong Hoàng Thiên Tông cũng bị triệu tập trở về, tham gia đại yến của Nhậm gia.

Đệ tử của các vương giả cũng tề tụ về đây, làm cho Trung Thổ thành trở nên náo nhiệt hơn không ít.

Thậm chí, đệ tử của Chiến Luân Pháp Vương Thái Tuệ cũng có mặt, đủ để cho thấy sự kiện lần này trọng đại bực nào.

Thiên kiêu chi tử của Thần Thú Tộc đối chiến với thiên kiêu chi tử của Nhân Tộc quả là cơ hội hiếm có để quan sát học hỏi, nhất là những tu sĩ trẻ tuổi đang bước trên con đường võ đạo của riêng mình, việc quan sát vũ kỹ và thần thông bản mệnh của trực hệ Thần Thú Tộc sẽ giúp cho họ có thêm kiến thức hữu ích.

Nhân tộc Thiên Huyền Đại Lục, đời sau nối tiếp đời trước, liên tục phát huy võ đạo lên đỉnh cao mới, ngày càng thịnh vượng, thẳng đến bây giờ, xem như cũng đã muốn siêu việt hai đại chủng tộc kia.

Mã Lương thu hồi ánh mắt, uống cạn chung trà trên tay, mấy chuyện thi đấu như thế này làm hắn cảm thấy rất phấn khích.

- Triệu huynh, huynh xem lần này liệu tên họ Khương kia có đánh bại được Chân Long Nhất Tộc thiên kiêu chi nữ không?

Triệu Hoàng Yết nhìn ra phía xa xa, hắn trầm ngâm một lát rồi nói:

- Chuyện này khó có thể nói trước được, hai người bọn họ, một chín một mười, rất khó phân thắng bại, nhưng ta cảm thấy khả năng Khương công tử thắng cao hơn so với Chân cô nương.

Nhạc Thanh Phong khẽ nhíu mày, hắn nói:

- Chân Diễm An đó cũng không đơn giản, nàng ta mang trong mình huyết mạch Chân Long, lại có cả Băng Thể và Thiên Phú Kiếm Đạo song song, e là trận này Khương Chính Hạo cũng phải trầy trật một hồi.

Doanh Tấn Khải khẽ gật đầu, ngày đó ở tại đương trường, hắn cũng cảm nhận được phần nào sức mạnh của Chân Diễm An, cho nên hiểu được lời của Nhạc Thanh Phong.

Vũ Phàm theo thị nữ của quỳnh lâu bước lên lầu cao, hôm nay Triệu Hoàng Yết ra mặt mời một vài người tập trung ở chỗ này đàm luận, chờ đại yến buổi chiều, mà Vũ Phàm hắn bây giờ mới tu luyện xong, từ trong Nhậm gia sơn trạch đi ra, thành ra mới đến trễ như vậy.

Triệu Hoàng Yết vừa thấy hắn, đã vội đứng dậy nói.

- Khương huynh, đã lâu không gặp, mọi người đang đàm luận về cuộc tỷ thí sắp tới của huynh và Chân cô nương.

Vũ Phàm theo lễ, đáp lễ hắn và chào hỏi mọi người có mặt ở đây, rồi tùy tiện ngồi xuống cái ghế trống.

Mã Lương hồ hởi hỏi Vũ Phàm.

- Khương huynh, huynh nói xem, huynh nắm chắc mấy phần thắng nàng ta a?

Vũ Phàm cười cười, hắn nói:

- Chuyện này, ta cũng không dám nói trước điều gì, bởi vì thông tin về Chân Diễm An quả thực quá ít, rất khó để phỏng đoán.

Nhạc Thanh Phong nghe được câu này của Vũ Phàm lại càng xem trọng hắn, cổ nhân có câu, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.

Đây là những thứ hắn rút ra được khi sống qua mấy ngàn năm dài đằng đẵng, không nghĩ là người trẻ tuổi như tên họ Khương trước mặt y lại có hiểu được điều này sớm như vậy.

Nhạc Thanh Phong khẽ gật đầu đồng tình với Vũ Phàm, làm Vũ Phàm cảm thấy thú vị nhìn y, hình như ở chỗ này, cũng chỉ có Nhạc Thanh Phong và Triệu Hoàng Yết thật sự hiểu được lời của hắn nói.

Mã Lương lại nói tiếp:

- Ta tin huynh nhất định có cách khắc chế được nàng rồi đúng không, nếu không sẽ giống như tên họ Doanh kia, một mực trốn ở trong phủ, tìm cách đối phó với kẻ khiêu chiến hắn.

Vũ Phàm khẽ gật đầu, hắn nói:

- Tạm thời cũng như là có chút chuẩn bị, bất quá, thiên phú băng hệ của nàng quả thực khiến ta có chút lo lắng.

Nhạc Thanh Phong uống cạn chung trà trên tay, hắn thong dong nói:

- Băng hệ thiên phú của nàng không phải là không có cách khắc chế ...

Vũ Phàm nghe vậy, liền hướng hắn nói.

- Mời Nhạc huynh chỉ điểm ...

Triệu Hoàng Yết, Mã Lương, và Triệu Lệ Dĩnh cũng hướng về phía Nhạc Thanh Phong lắng nghe.

Nhạc Thanh Phong cười cười, hắn nói:

- Nếu ta nhớ không lầm, Khương huynh cũng đã từng luyện hóa thành công thú hỏa đi, phải chăng bây giờ vẫn còn dùng nó?

Vũ Phàm khẽ gật đầu, tiếp tục nghe hắn nói.

- Ha ha, vậy thì chuyện này không có gì khó khăn, chỉ cần sử dụng thú hỏa quán đỉnh lên kiếm của huynh, rồi lại dùng hỏa hệ chân khí cùng vũ kỹ phóng xuất ra là có thể tăng thêm uy lực cho chiêu thức, xem như cũng có thể áp chế được nàng ta một phần.

Chuyện này Vũ Phàm đương nhiên đã có nghĩ tới, hắn cũng đã từng nghiên cứu qua, bất quá cũng chỉ là gia trì ở bên ngoài, chưa thể chân chính phát huy hết uy lực của thú hỏa, nếu như thật sự có thể điều động lực lượng của nó, hòa trộn vào chân khí như một loại thuộc tính tăng cường giống như độc của Thiên Độc Vương Cổ Tằm thì may ra mới có thể hoàn toàn khắc chế Chân Diễm An.

Vũ Phàm liền nói:

- Chuyện này ta cũng đã có nghĩ tới, nhưng e rằng cũng chỉ có thể phát huy được một phần lực lượng thật sự của thú hỏa, chưa phát huy hết toàn bộ uy lực của nó, khó lòng áp chế nàng lúc bộc phát, nếu như có phần quyết có thể điều động được lực lượng thú hỏa tăng cường thuộc tính cho hỏa hệ chân khí thì mới xem là ổn thỏa.

Nhạc Thanh Phong cười thầm trong bụng, tên tiểu tử trước mặt y quả thực vô cùng thông minh, chuyện mà trước giờ Thiên Huyền Đại Lục chưa từng xuất hiện, vậy mà hắn cũng dám nghĩ tới việc sử dụng thú hỏa như một phần tăng cường thuộc tính cho chân khí.

Nhạc Thanh Phong bày ra bộ dáng nhớ lại chuyện cũ, rồi hắn à lên một cái.

- A ... Khương huynh, nhắc đến cái này ta mới nhớ đến, hình như ta có gặp qua phần quyết này ở đâu đó, hơn nữa, ta cũng nhớ nó rất dễ học, mà lúc đó lại không thấy có bao nhiêu tác dụng liền quăng đi đâu mất.

Nói rồi hắn giả bộ lục lọi không gian giới chỉ, như thể tìm kiếm phần quyết kia.

Triệu Hoàng Yết vui vẻ nói:

- Khương huynh, nếu như lời của Nhạc huynh đây là thật, thì quả thực là chuyện băng hệ của nàng ta cũng đã có cách giải quyết.

Nhạc Thanh Phong cười lạnh, mấy chuyện cỏn con này, đối với đại đế trùng sinh như y, chẳng đáng nhắc đến, hắn muốn Vũ Phàm thắng trận này để ổn định cục diện Nhân tộc ở đây, đồng thời đưa mọi hào quang lên người Vũ Phàm, thu hút sự chú ý của những đại năng ở Thiên Huyền Đại Lục, tạo ra khoảng trống cho hắn phát triển.

Một đại đế trùng sinh, nếu để đám đại năng ở đây biết được, khẳng định sẽ truy bắt hắn mà sưu hồn, lấy đi toàn bộ tri thức của y.

Công pháp tích lũy cả đời của một vị đại đế, đối với đám người hạ giới, chính là thiên đại chí bảo.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Thiên Đế sáng tác bởi AnCuLaoSi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnCuLaoSi
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.