Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đá dò đường!

Tiểu thuyết gốc · 1571 chữ

Cổ Ngưng Băng sử dụng Băng Lam Dực cổ trùng phi hành trên không trung, tốc độ di chuyển vô cùng nhanh, thậm chí vượt qua tốc độ phi hành của tu sĩ Kết Đan đỉnh phong kỳ bình thường, lại không mấy tiêu hao thể lực, chỉ cần nàng cung cấp đầy đủ chân khí cho Băng Lam Dực cổ trùng liền có thể thoải mái tu hành.

Nàng là một trong những đệ tử của chi hệ theo trường phái mới của Cổ Sư, song tu hai hệ Cổ Sư và Tu Chân, tuy nhiên Cổ Sư vẫn là trọng tâm, tu luyện công pháp chỉ là phụ trợ mà thôi.

Mặc dù trường phái mới này cực kỳ bị bài xích bởi đại đa số Cổ Sư truyền thống nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận, chiến lực của Cổ Ngưng Băng rất mạnh.

Cũng có người cho rằng, chẳng qua Cổ Sư Tân Phái dốc hết vốn liếng đầu tư cho nàng mới đạt được hiệu ứng như vậy, trong điều kiện của Cổ Sư bình thường mà nói không có bao nhiêu lợi ích.

Lời này có đúng có sai, quả thực Cổ Sư bình thường không có đủ tài nguyên và thời gian để song tu hai hệ cùng lúc như nàng.

Bởi vì bình thường mà nói bọn họ vẫn phải làm nhiệm vụ đổi lấy tài nguyên, nào có thời gian rảnh rỗi và tài nguyên sẵn có để tu luyện như nàng đâu chứ.

Cổ Thiên Bằng, đệ đệ của nàng, phi hành ở sau lưng, khuôn mặt vô cùng háo hức chờ mong được tiến vào bí cảnh của Tửu Tôn giả.

Hắn ngưỡng mộ Tửu Tôn giả đã lâu, nay có cơ hội được vào động thiên tiếp nhận truyền thừa của lão, đương nhiên vô cùng kỳ vọng và chờ mong.

- Tỷ tỷ, tỷ nói xem đám người phương Bắc có đến hay không?

Cổ Ngưng Băng suy nghĩ một lát rồi nói:

- Nhũ mẫu đã từng nói qua, khẳng định bọn chúng có đến, nghe nói tên họ Khương gì gì đó cũng sẽ đến đây.

Cổ Thiên Bằng hưng phấn nói:

- Ý của tỷ là Hải Long công tử cũng đến ? Oa, đệ nhất định phải nhìn hắn tận mắt một phen, he he ...

Cổ Thiên Bằng rất ngưỡng mộ những kẻ mạnh, mà Vũ Phàm là một trong những kẻ đó, nghe thấy Vũ Phàm cũng có mặt là mắt hắn sáng như sao.

Cổ Ngưng Băng xùy một tiếng, nàng nói:

- Hừ, tốt nhất đệ đừng kỳ vọng vào hắn quá nhiều, kẻo lại bị ta một chiêu đánh bại ...

Cổ Thiên Bằng xụ cái mặt rồi nói:

- Nếu hắn thật sự bị tỷ tỷ một chiêu đả bại, đệ sẽ đi đầu xuống đất.

- Này, đệ mấy ngày qua thiếu đòn đúng không?

Cổ Thiên Bằng hét thảm:

- Nhũ mẫu, nhũ mẫu cứu ta!

Trong sâm lâm vang lên từng tiếng kêu thảm thiết.

...

Hai ngày sau,

Nhậm Thường Sơn lúc này đã đến chỗ Tửu Tôn giả động thiên, nhưng hắn không có lỗ mãng mà xông vào bên trong.

Hắn nhớ kỹ lời dặn của phụ thân hắn, chờ đợi Vũ Phàm cùng tiến vào.

Khoảng ba canh giờ sau, Vũ Phàm cũng đã đến nơi, thấy Thường Sơn, Vũ Phàm chắp tay chào hắn.

- Nhậm huynh, đã lâu không gặp!

Thường Sơn cũng nhanh chóng đáp lễ.

- Khương huynh, đã lâu không gặp!

Đám người cổ sư phương Nam không hẹn mà cùng nhau tụ lại một chỗ ở phía bên kia.

Bọn họ cũng chưa có tiến vào, bởi vì lo lắng đây là cái bẫy của người phương Bắc lập nên để diệt sát thiên kiêu của Cổ Sư phương Nam, cho nên bọn họ đành phải chờ đợi đám người phương Bắc tiến vào xác nhận không có bẫy, bọn họ mới theo sau.

Vũ Phàm và Thanh Sơn đương nhiên là có để ý đến bọn họ, nhưng lại vờ như không thấy, không đả động gì đến mấy người đó.

Đám Cổ Sư thấy vậy cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, đỡ một hồi phiền phức đối đáp.

Chỉ có điều bọn họ không nghĩ là hắn cố tình làm như vậy để bọn họ hạ thấp cảnh giác mà thôi.

Cổ Thiên Bằng đứng bên cạnh tỷ tỷ hắn dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn thân ảnh Vũ Phàm ở bên kia, hắn nhỏ giọng nói:

- Tỷ tỷ nói xem, đúng là giai nhân phối anh hùng nha, hai người bọn họ thiệt là đẹp đôi.

Cổ Ngưng Băng hỏi hắn:

- Ta với nàng ấy, ai đẹp hơn ?

Nhớ trận đòn hôm trước, hắn không cần nghĩ đã nói:

- Đương nhiên tỷ tỷ của đệ là đẹp nhất trần gian a!

- Tốt, ngươi biết vậy là được!

Cổ Thiên Bằng không ngừng kêu khổ trong lòng, hắn mà không nói như vậy, chắc phải an táng ở đất khách quê người mất thôi.

Vũ Phàm dùng Chu Võng Phúc Thược bao phủ toàn bộ khu vực năm trượng xung quanh vào bên trong.

Lão nhũ mẫu Cổ gia cảm nhận được liền truyền âm.

"Có kẻ đang dùng thần thức quan sát!"

Cổ Ngưng Băng nhíu mày, nàng đáp lời lão nhũ mẫu.

"Đa tạ lão nhũ mẫu đã nhắc nhở! Ta nghĩ chẳng qua là thói quen của hộ đạo giả Nhậm gia mà thôi."

"Tiểu thư, không thể không cẩn thận!"

Vũ Phàm thầm tính toán, nếu hắn đoán không sai thì cao thủ hộ đạo của đối phương đã phát giác ra động tĩnh của hắn.

Vũ Phàm chính là cố ý muốn làm như vậy, để thể hiện ra dáng vẻ tự nhiên nhất có thể hòng qua mắt đám người phương Nam, ở cái phương Bắc này, Nhậm gia đâu có kiêng dè ai.

Nếu như người Nhậm gia không thăm dò đám người lạ mặt này trước khi tiến vào động thiên truyền thừa, mới là đáng nghi hơn hết thảy.

Nhậm Thường Sơn nhìn thoáng qua Triệu Lệ Dĩnh rồi nhanh chóng dời ánh mắt đi chỗ khác, mặc dù nhan sắc của Lệ Dĩnh ngày càng thắm, nhưng hắn đã có người trong lòng.

Chỉ là hắn cũng là đàn ông, nên thường thức vẻ đẹp của nàng mà thôi.

Lý Trường Ca trà trộn vào đám người phương Nam, nhờ có vật phẩm hóa trang của hệ thống, mà hắn thành công qua mặt được mấy vị hộ đạo giả ở đây.

"Chậc, đúng là khí vận chi tử, luôn có kiều nữ đi cùng nha"

Lý Trường Ca hâm mộ nhìn sang bên kia mà trộm nghĩ.

Chưa bên nào manh động xông vào bên trong cả, bởi vì bọn họ không muốn làm đá dò đường.

Vũ Phàm nhìn sang đám người phương Nam hỏi:

- Xin hỏi chư vị đây là người của thế lực nào?

Đám người Yến Kinh Hồng tùy tiện trả lời:

- Bẩm Khương công tử, bọn ta đến từ nơi xa xôi, không đáng nhắc đến trước mặt công tử!

Nhậm Thường Sơn cười nhạt, hắn nói.

- Vậy phiền chư vị đây mở đường giúp Nhậm gia chúng ta rồi!

Yến Kinh Hồng sắc mặt có chút nóng nảy, nói:

- Nhậm gia các ngươi đừng có khinh người quá đáng!

Nhậm Thường Sơn khẽ cười, hắn nói:

- Đây là vinh hạnh cho chư vị, không phải là hiếp người quá đáng, Nhậm gia ta tất sẽ hồi đáp đầy đủ cho công lao của chư vị!

Yến Kinh Hồng định lên tiếng phản bác thì lão giả tiềm hành ở một bên nhắc nhở.

"Thiếu chủ, đừng nóng nảy mà hỏng đại sự!"

Vũ Phàm chắp tay ra sau lưng, giọng không giận mà uy, hắn ra lệnh.

- Phiền chư vị đạo hữu vào trước thăm dò giúp Nhậm gia chúng ta một phen, ta lấy thân phận Thương Huyền Hải Long công tử, đảm bảo Nhậm gia tất có hậu báo xứng đáng cho công lao của chư vị!

Đám người hộ đạo giả phía Cổ Sư phương Nam bây giờ đã có sáu thành tin đây là động thiên của Tửu Tôn giả lưu lại, hành động lấy kẻ yếu thế làm đá dò đường này của các thế lực lớn vốn đã quá quen thuộc với mấy người bọn họ.

Bởi vì bọn họ, xác thực cũng đã từng làm như vậy, hơn nữa, còn là không ít lần.

Cổ Ngưng Băng có chút khó chịu, không phải vì nàng đồng cảm với kẻ yếu, mà là vì nàng đồng cảm với đồng hương, và giới Cổ Sư phương Nam.

Nàng định lên tiếng thì lão nhũ mẫu truyền âm nhắc nhở.

"Tiểu thư, Nhậm gia phương Bắc cũng như Cổ gia phương Nam chúng ta, hắn đưa ra mệnh lệnh này là điều hiển nhiên, hơn nữa, tiểu thư nên nhớ, chúng ta đang ở phương Bắc, không phải phương Nam, ta không phải là đại năng có thể một tay che trời ở phương Bắc!"

Cổ Ngưng Băng đương nhiên hiểu chuyện, nàng liền nuốt lại những lời định nói, im lặng quan sát.

Đám người Yến Kinh Hồng bất đắc dĩ phải vào trước thăm dò.

Vũ Phàm cười lạnh.

"Đám người phương Nam này thật là nhẫn nại!"

Bạn đang đọc Hồng Hoang Thiên Đế sáng tác bởi AnCuLaoSi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnCuLaoSi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.