Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phượng Hoàng tộc vẫn là bá chủ trong Hồng Hoang

Phiên bản Dịch · 968 chữ

Nơi này vậy mà có Phượng Hoàng tộc. Hiếm khi thấy phượng hoàng nhỏ như vậy, dù sao nơi này cũng không thuộc về Phượng Hoàng tộc.

Lẽ ra chúng nên ở phía nam của thế giới Hồng Hoang, bởi vì chỉ có nơi đó mới là nơi có hoàn cảnh thích hợp để chúng phát triển.

Mà hòn đảo này lại nằm ở phía đông của thế giới Hồng Hoang.

Bởi vậy, hai người vô cùng tò mò, làm sao lại xuất hiện một loài không liên quan đến vùng miền ở đây chứ? Hơn nữa quanh thân phượng hoàng này còn tỏa ra ánh sáng vàng rực rỡ.

Trong suy nghĩ của bọn họ, điều này rất hiếm khi thấy ở thế giới Hồng Hoang. Chỉ là nhìn niên linh của con phượng hoàng này thì số tuổi cũng không quá lớn, chỉ khoảng hai hoặc ba tuổi.

Thông Thiên giáo chủ cũng chạy tới bên cạnh hai vị sư huynh. Ông ta thấy Tinh Tinh là người của Phượng Hoàng tộc thì lập tức lộ vẻ không vui.

Bởi vì Nguyên Thủy Thiên Tôn và Phượng Hoàng tộc đã từng quen biết. Trước kia cũng đã từng giao thủ qua với Phượng Hoàng tộc, đồng thời ông ta cũng không chiếm hề được thế thượng phong.

Kể từ đó trở đi, ông ta luôn ghi hận trong lòng nên khi gặp lại Phượng Hoàng tộc thì đương nhiên ông ta sẽ không lưu lại chút thể diện nào cho tiểu Phượng hoàng mà mình vừa gặp.

Thái độ của ông ta khác thường nói: “Ngươi tiểu gia hỏa này tại sao lại ở chỗ này? Đáng lẽ ngươi nên ở phía nam của Hồng Hoang chứ? Sao giờ chạy đến nơi đây làm gì?”

Tinh Tinh ở bên cạnh sờ lấy đầu mình, sau đó không ngừng xin lỗi, đồng thời nói: “Thật có lỗi, lão gia gia! Con không biết còn có thể đụng tới các ngươi. Thật ra thì ở đây căn bản không có người, cho nên con không phải cố ý.”

Cách đó không xa, hai người Duyệt Duyệt và Lộ Lộ cũng đều thấy.

Chúng thấy ba người vây quanh Tinh Tinh, hơn nữa nàng còn không ngừng xin lỗi thì hai người lập tức nổi trận lôi đình, nhanh chóng vọt tới trước mặt Tinh Tinh. Sau đó vây lấy Tinh Tinh, đồng thời hỏi: “Đây là nhà của chúng ta. Các ngươi là người nào mà dám tự tiện xông đến đây? Hơn nữa còn đả thương muội muội của ta.”

Duyệt Duyệt chỉ vào khuôn mặt của Thông Thiên giáo chủ nói: “Vừa nhìn là đã biết các ngươi cũng không phải là hạng người tốt lành gì! Xông vào nhà của chúng ta, lại còn đánh muội muội của ta sao?”

Lý Nhĩ luôn luôn là người hiền lành, lúc này ông ta mới chậm rãi đi đến trước mặt của Duyệt Duyệt nói: “Ba tiểu cô nương, các ngươi hiểu lầm chúng ta rồi.”

“Chúng ta tới đây không phải muốn gây tranh chấp gì mà chỉ là trùng hợp đi ngang qua nên muốn đến bái phỏng mà thôi!”

Lão tử sợ nhưng Thông Thiên giáo chủ không sợ. Lúc này ông ta đi tới bên cạnh Lý Nhĩ, vênh váo hung hăng nói: “Ha ha! Vốn ta còn không biết là ai ở nơi này, hoá ra là Phượng Hoàng tộc. Tộc đàn các ngươi không yên ổn tu luyện ở phía nam mà chạy đến phía đông làm gì?”

“Ồ! Cũng khó trách ta sẽ hiểu lầm. Ta quên mất là các ngươi đã xuống dốc. Bây giờ đã trở thành một nhóm du tán Thánh Linh Tộc. Chỉ bằng thực lực của các ngươi mà cũng dám nói mình là chủ nhân của động thiên phúc địa này sao? Thực sự là buồn cười mà!”

Lý Nhĩ nhanh chóng nắm chặt tay của sư đệ mình, nói: “Tam đệ không cần nói nhiều. Dù sao chúng ta cũng không biết chủ nhân chân chính của nơi này là ai, cho nên hiện tại không nên ăn nói ngông cuồng. Nếu không rất có thể sẽ gây ra hiểu lầm lớn.”

Mà khi tiếng nói của lão tử vừa ra thì Hoàng Thiến Hề cũng đã chạy tới nơi này.

Khi nhìn thấy Tam Thanh đạo hữu, Hoàng Thiến Hề mang theo vẻ mặt không vui nói: “Chúng tôi luôn hoan nghênh mọi người tới đây nhưng đây là nơi chúng ta thanh tu mà các ngươi lại tự tiện xông vào, đến tột cùng là các ngươi muốn làm gì?”

“Cho dù là đến bái phỏng thì ba vị cũng nên nói sớm với chúng ta, đợi chúng ta đồng ý mới đi vào. Các ngươi làm như vậy có phải là muốn bắt nạt Phượng Hoàng Tộc chúng ta, vì trong tộc chúng ta đã không còn người có năng lực mạnh mẽ hay không?"

Lý Nhĩ nghe đối phương nói như vậy thì biết đối phương đã hiểu lầm thế là vội vàng giải thích: “Tiên hữu, ngươi hiểu lầm chúng ta rồi! Ba sư huynh đệ chúng ta không hề muốn mạo phạm tôn chủ.”

“Chúng ta cũng biết Phượng Hoàng tộc và Long tộc là thánh linh do Bàn Cổ khai thiên tích địa hình thành, được xưng là viễn cổ Thần tộc. Mặc dù bây giờ Phượng Hoàng tộc có chút suy yếu nhưng ở trong mắt của chúng ta thì Phượng Hoàng tộc vẫn là bá chủ trong Hồng Hoang.”

Sau khi Hoàng Thiến Hề nghe Lý Nhĩ giải thích thì cũng không nói lời nào.

Nàng ôm lấy ba tiểu hài vào trong lồng ngực của mình, hung dữ nhìn 3 người trước mắt.

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.