Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngọn lửa này của ngươi chẳng ra làm sao cả!

Phiên bản Dịch · 1026 chữ

“Tiểu tử! Lá gan của ngươi cũng không nhỏ đấy! Nếu ngươi muốn trở thành đồ ăn của ta thì ngươi còn chưa đủ tư cách. Ta vốn không muốn ăn ngươi nhưng ngươi lại tự tìm cái chết. Ngươi có biết đây là nơi nào không hả?”

Con tôm lửa để lộ ấn phù trên càng cua của mình.

“Nói đùa gì vậy? Món ăn trong mâm này vậy mà cũng có thể tu đạo, hơn nữa còn là Tán Tiên cấp bậc Đại La? Bây giờ bất kì sinh vật nào trong Hồng Hoang cũng đều có thể tu đạo được sao?”

Nhưng khi Bạch Vũ nghĩ đến đây, một cảm giác cường hãn xông thẳng lên đỉnh đầu.

"Con tôm bình thường làm sao có thể tu luyện được chứ? Cho nên con tôm lửa này chắc chắn có lai lịch không tầm thường đây!”

Bạch Vũ phân tích không tệ, theo bối cảnh thời Hồng Hoang, thời kỳ này được tạo ra sau khi Bàn Cổ khai thiên tích địa. Mặc dù thế gian có vạn vật nhưng không phải sinh vật nào cũng có linh tính.

Nếu có a miêu a cẩu có thể tu đạo thì có đến bảy tám phần là do đã nhận được linh khí của Bàn Cổ thì mới có thể thông linh, nếu không thì bọn chúng chính là hành thi tẩu thú* của thời gian.

(*: Xác chết biết đi)

Trên thế giới này không chỉ có Phượng tộc, còn có Long tộc, mà ngay cả Long tộc và Phượng tộc cũng không phải tất cả đều có thể biến thành hình người. Một số trong đó có thể phân tán, vĩnh viễn không tu đạo vì vậy bọn chúng sẽ mãi duy trì bản thể của mình.

Bạch Vũ không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôm hùm lửa mà nói: "Không tệ! Nhin ngươi béo béo mập mập như vậy, nhất định là rất ngon! Vừa hay khi trở về có thể nấu thành tôm hầm với dầu tỏi, hay là nấu chút nước xì dầu tỏi. .?"

Mặt mũi của tôm hùm lửa đầy sự nghi ngờ?

Xì dầu là cái gì? Dầu tỏi là cái gì? Hầm?

Xì dầu và dầu tỏi thì tôm hùm lửa có thể không biết thế nhưng nó biết hầm là có ý gì. Thế là nó đã phun ra một lượng nham thạch đủ để làm bốc hơi vùng nước này từ miệng hút khổng lồ của nó.

Trong nháy mắt nhiệt độ nước ở đây đột nhiên tăng cao, Bạch Vũ cũng cảm nhận được điều đó. Mồ hôi của hắn từ trên trán rơi xuống nước biển, quần áo phía sau cũng ướt đẫm mồ hôi.

“Mao đầu tiểu tử! Ta khuyên ngươi nên nhanh chóng rời đi. Ngươi mà chọc ta tức giận, ta sẽ lập tức đem ngươi đi hầm!”

Lúc này Bạch Vũ khẽ mỉm cười, nói với con tôm hùm lửa: "Tuy rằng vừa rồi rất nóng nhưng ngọn lửa này của ngươi chẳng ra làm sao cả! Chỉ là đã lâu không gặp cảnh này nên ta cũng phải đè nén lực lượng của nó một chút.”

"À! Nhân tiện, vừa rồi ngươi nói muốn ăn ta sao? Ngươi thật sự muốn ăn ta à?"

Bạch Vũ không để đối phương có bất kì cơ hội xuất thủ nào.

Sau đó, hắn nhẹ nhàng gõ vào râu của con tôm hùm một cái. Vậy mà kích thước của con tôm hùm đã thu nhỏ lại, giờ đây chỉ còn to bằng lòng bàn tay rồi bị hắn tóm chặt lấy.

Hơn nữa chẳng biết từ lúc nào mà càng và chân của tôm hùm đã bị Bạch Vũ dùng dây thừng buộc chặt, cho dù con tôm hùm lửa này có nhúc nhích như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi sợi dây đang siết chặt này.

Bây giờ, nguyên liệu thức ăn mà Bạch Vũ cần gần như đã đầy đủ. Lúc này hắn mới đạp gió rẽ sóng chuẩn bị quay lại đảo.

Tại một thủy vực khác ở Nam Hải.

Tam Thanh đang du sơn ngoạn thủy.

Đột nhiên trước mặt bọn họ xuất hiện một điểm sáng.

Nguyên Thủy Thiên Tôn kinh ngạc nói: "Bên kia có chuyện gì vậy? Ta cảm thấy một cỗ tiên pháp trong trạng thái bành trướng xuất hiện.”

Lý Nhĩ và Thông Thiên nhìn nhau đầy nghi ngờ.

Mặc dù năng lượng tai ương chỉ diễn ra trong chốc lát nhưng bọn họ chắc chắn rằng nó xuất phát từ cường giả trong thế giới Hồng Hoang.

Bọn họ hiếm khi gặp được loại khí tức như vậy ở Hồng Hoang.

“Chúng ta đi xem là vị nào đi!”

Lý Nhĩ trầm giọng nói.

Nguyên Thủy Thiên Tôn và Thông Thiên giáo chủ thấy lão đại lên tiếng nên đương nhiên cũng không phản đối.

Không chỉ lão tử Lý Nhĩ hiếu kỳ mà ngay cả hai người sư đệ bọn họ cũng muốn biết người này là ai nên đã nhanh chóng lao xuống nước.

Nhà ăn trong Động Thiên Phúc Địa.

Bạch Vũ đặt những nguyên liệu xuống bàn như đang thưởng thức thành quả lao động của mình.

Hắn nhanh chóng nhìn lướt qua, hắn nên cho nguyên liệu nào vào trước đây?

Đúng rồi! Các chuyên gia sức khỏe đã nói rằng cách tốt nhất để có một bữa ăn ngon là nên nấu một ít súp trước khi ăn bữa chính.

Thế là khóe mắt hắn quét đến con cá hồi Đế Vương đang nằm trên mặt đất.

“Được rồi! Chọn ngươi đi!”

Nhưng khi hắn vừa định gắp con cá lên để loại bỏ vảy thì hắn nhận ra rằng mình không có dụng cụ làm bếp.

Người ta nói ngựa hay phối với yên tốt, làm sao có thể nấu một bữa tiệc thịnh soạn như vậy mà không có đồ dùng nhà bếp được? Cho dù là nấu canh hay là hầm bằng nồi sắt thì trước tiên cũng phải có nồi đã, có đúng không nào?

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.