Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại nữ nhi của hắn chính là thiên tài hiếm thấy

Phiên bản Dịch · 1096 chữ

Thế nhưng lúc này Bạch Kim lại nhìn chằm chằm vào Bạch Mộc Ân.

Bên trong ánh mắt của ông ta lộ ra một tia hung quang, giận dữ mắng mỏ Bạch Mộc Ân: “ Chuyện trong tộc chỉ có tộc trưởng mới có thể quyết định. Từ khi nào thì đến lượt ngươi nói này nói kia hả?”

Giọng điệu của Bạch kim đề cao 3 quãng, khiến thân thể của Bạch Mộc Ân khẽ run rẩy.

“Hiện tại chuyện này rất đơn giản, chính là người nhanh chóng quay về chữa thương, không cần nói thêm bất kỳ điều gì cả!”

Bạch Vũ và Hoàng Thiến Hề đi đến bước đường này, tộc trưởng Bạch Kim là người có “Công lao” nhiều nhất.

Đương nhiên mục đích của ông ta vô cùng đơn giản, chính là muốn nắm toàn bộ quyền lực của Phượng Hoàng tộc ở trong tay mình.

Vị trí và quyền lực của tộc trưởng Phượng Hoàng tộc mà ông ta đang nắm trong tay là do ông ta phải phí hết sức chín trâu hai hổ mới có thể đạt được.

Hiện giờ bảo ông ta mời Thánh nữ Hoàng Thiến Hề về không khác gì việc thỉnh một nãi nãi về. Chưa nói đến việc bây giờ tu vi của Bạch Vũ khủng bố cỡ nào, chỉ nói đến việc mời Hoàng Thiến Hề về, đây là muốn phù chính ông ta làm tộc trưởng hay là tới để giám sát ông ta kia chứ?

Bạch Mộc Ân không nghĩ đến vấn đề đấu tranh phức tạp như thế cho nên mới bị Bạch Kim quát mắng một trận. Nhưng đương nhiên là Bạch Mộc Ân cũng biết trong đó thủ lĩnh có bí mật nào đó không muốn người ta biết.

Nhưng cũng giống như Bạch Kim nói, bây giờ ông ta cũng chỉ là một thống lĩnh nho nhỏ trong tộc, chuyện lớn còn chưa tới lượt ông ta lo lắng.

Nói xong, ông ta cũng chỉ có thể đứng lên chắp tay, khẽ thở dài một hơi.

Ông ta đi được vài chục bước, sau đó Bạch Kim khôi phục lại sự trầm ổn thường ngày, sau đó gọi Bạch Mộc Ân lại.

Bạch Mộc Ân cho là Bạch Kim đã thay đổi ý nghĩ nên vẻ mặt hiện lên vẻ vui mừng. Nhưng khi ông ta xoay người lại, Bạch Kim chỉ nhàn nhạt nói: “Đi y quán lĩnh một khỏa thánh linh quả, thứ này có thể trợ giúp ngươi khôi phục thương thế.”

“Được rồi! Ngươi có thể đi.”

Bạch Kim lập tức phất phất tay.

Nghe vậy Bạch Mộc Ân cũng hiểu tộc trưởng có ý gì.

Phải biết khi Phượng Hoàng tộc cường thịnh nhất, số lượng của thánh linh quả đó khiến toàn bộ Hồng Hoang phải đỏ mắt.

Chỉ là bây giờ lại hoàn toàn thay đổi, bây giờ thánh linh quả trong Phượng Hoàng tộc lại vô cùng trân quý.

Bạch Mộc Ân hiểu, ý của Bạch Kim chính là muốn Bạch Mộc Ân biết, sau này lời nào nên nói thì nói, lời nào không nên nói thì không cần nói nhiều. Thánh linh quả này coi như là đồ hối lộ ông ta.

Hồng Hoang, Bạch Vũ đã ở trong động phủ trên một tòa tiên đảo rất lâu rồi.

Hắn đứng lên,nhanh chóng đến xem chúng nữ nhi đã tu hành những chiêu thức mà mình vừa dạy đến trình độ nào rồi, nhưng khi Bạch Vũ mới đi đến trước cửa của động phủ, lập tức dừng lại rồi hét lên một tiếng: “Linh Tê Nhất Chỉ!”

Ngay sau đó, một tia sáng giống như nắng chiều xuyên thủng bầu trời quang đãng lao thẳng đến ngọn núi Côn Luân đối diện cao gần vạn trượng.

Một tiếng nổ vang lên truyền đến từ núi Côn Luân.

Trong nháy mắt, khe núi kia đã bị đạo hồng quang xuyên qua, lưu lại một hố tròn lớn.

Mà sau lưng hố lớn chính là đại nữ nhi Lộ Lộ.

Lộ Lộ nhìn vòng tròn không ngừng thở hổn hển.

Bạch Vũ thì gương mặt chảy mồ hôi, nghĩ thầm: “Linh Tê Nhất Chỉ không phải dùng đầu ngón tay thúc giục áo thuật đánh ra chiêu thức sao? Làm sao lại biến thành dùng thịt người tiến hành rồi?”

Trong nháy mắt, hắn đưa tay nhẹ nhàng ngăn lại, ngay sau đó đã xuất hiện ở bên người Lộ Lộ. Hắn ôm lấy Lộ Lộ nói: “Con tiểu gia hỏa này, vừa rồi con vẫn luôn sử dụng chiêu Linh Tê Nhất Chỉ mà ba dạy sao?”

Mà Lộ Lộ lại có chút không kiên nhẫn, hai tay chống nạnh phản bác: “Cái chiêu Linh Tê Nhất Chỉ mà ba dạy kia, một chút bá khí cũng không có, cho nên con mới sáng tạo ra chiêu thức này. Ba ba không cảm thấy chiêu này của con còn lợi hại hơn Linh Tê Nhất Chỉ kia sao? Đem thân thể của mình hóa thành đầu ngón tay thúc giục pháp thuật.”

Lời nói vừa ra, Bạch Vũ cũng cảm thấy nữ nhi của mình nói không có sai. Nếu khi sử dụng áo thuật mà dùng thân thể của mình thì so với dùng đầu ngón tay đánh ra thì lực đạo tăng gấp trăm lần.

Thế nhưng hài tử của hắn còn là một tiểu nữ hài, niên linh cũng chỉ mới trên dưới 3 tuổi, hình thể căn bản không thể so sánh với bất kì ai trong Hồng Hoang này, vậy mà lại xem thân thể của mình như khiên thịt tiến hành xung kích, hình tượng này quá mù mắt rồi, hắn thật không dám tưởng tượng.

Nhưng có một ý nghĩ đột nhiên xẹt qua trong đầu, hắn không khỏi hoảng sợ đánh ra chiêu này, không ngờ hắn vừa sử dụng lại có cấp bậc thiên địa hỗn độn.

Hắn dùng 3 năm mới luyện thành một chiêu này, hơn nữa còn là trong tình huống ăn hết Kim Châu mới có thể tôi luyện ra chiêu Linh Tê Nhất Chỉ này thế nhưng bây giờ nữ nhi của hắn không ăn bất kỳ đan dược gì mà chỉ mất vẻn vẹn một buổi trưa đã mơ mơ hồ hồ luyện áo thuật thành công. Hơn nữa còn thay đổi hoàn toàn chiêu thức mà hắn sáng tạo ra.

Không thể không nói đại nữ nhi của hắn đúng là thiên tài hiếm thấy tại Hồng Hoang này.

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 106

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.