Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô cùng khó xử

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

Dao Trì Thánh Thủy ẩn chứa Nhật Nguyệt Tinh Hoa của đất trời, đối với việc khôi phục thương thế của Bạch Nha có rất nhiều chỗ tốt.

Bạch Nha hôn mê là không sai, nhưng tâm pháp của hắn đặc thù, tu luyện chính là một loại bản năng, cho nên hắn không có một khắc nào không tu luyện.

Tâm pháp cùng công pháp theo bản năng mà vận chuyển, thân thể hắn điên cuồng mà hấp thụ linh khí xung quanh, ngay cả tinh túy bên trong Dao Trì Thánh Thủy cũng không phải là ngoại lệ.

Trong nháy mắt, lấy Bạch Nha thân thể làm trung tâm, Dao Trì Thánh Thủy hình thành một cái vòng xoáy, tinh túy bên trong thánh thủy mạnh mẽ mà rót vào Bạch Nha thân thể, dùng mắt thường có thể thấy được độ hồi phục kinh người, tất cả vết thương đều đã khép lại, giống như chưa từng bị qua.

Tất cả những chuyện này, Vân Dao Tiên Tử đương nhiên là biết được, nàng tu luyện ở đây rất lâu, làm sao không quen thuộc tình huống nơi này chứ.

"Ngốc điểu! Ta giúp ngươi trị thương, ngươi lại đoạt ta tài nguyên tu luyện… Hừ hừ!" Vân Dao Tiên Tử tức giận không thôi, hừ hừ mắng Bạch Nha mấy câu.

Trong mắt của nàng, Bạch Nha đã được nàng giúp đỡ như thế, vậy mà lại cướp đi tinh túy bên trong thánh thủy mà nàng dùng để tu luyện, làm nàng tức giận không thôi.

Khuôn mặt trắng nõn của nàng cũng bởi vì phẫn nộ mà biến thành đỏ bừng, giống như là đóa mây đỏ chiều tà, không có chút nào làm người khác chán ghét, mà còn khiến người ta cảm thấy rất thú vị.

Vân Dao Tiên Tử càng suy nghĩ càng tức giận, trước ngực to lớn cứ thế mà chập chờn theo làn nước, tình cảnh quả thật làm người khác mê say, đáng tiếc không có ai được xem cảnh này.

Giận quá hóa ngốc, nàng cũng không có quan tâm chính mình không mảnh vải che thân, mà tiếp tục ở lại tu luyện, ý đồ cướp đoạt lại thánh thủy tinh tùy từ tay của Bạch Nha.

"Ngốc điểu! Ngươi muốn cướp đi ta tu luyện thánh thủy tinh túy, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi đạt được ý đồ!"

Vân Dao Tiên Tử trong lòng thầm ra quyết định, nhất định phải đoạt lại những gì đã mất, sau đó nàng liền ngồi đến bên cạnh Bạch Nha, nhắm mắt mà tu luyện, ý đồ đoạt lại thánh thủy tinh túy từ trên thân của hắn.

Cũng may là Bạch Nha vẫn trong trạng thái hôn mê, nếu không hắn sẽ lập tức ôm nàng vào ngực, nhéo nhéo mũi nàng, cười mắng ngốc manh a.

Chuyện này cũng không thể trách Vân Dao Tiên Tử được, nàng cũng giống với Nữ Oa lúc trước, vừa mới hóa hình không lâu, tâm tính chưa được trải qua sự rèn luyện, một số chuyện không biết cũng là tất nhiên.

Cho nên Vân Dao Tiên Tử sẽ không nghĩ đến việc Bạch Nha sau khi khôi phục thương thế sẽ đối với nàng thế nào, có hay không trở thành uy hiếp tính mạng của chính mình, mà nàng chỉ nghĩ đến việc đoạt lại thánh thủy tinh túy từ tay hắn mà thôi.

Cho nên Dao Trì Tiên Cảnh xuất hiện một màn quỷ dị đến khó nói.

Bạch Nha chân thân không có ý thức mà phiêu phù trên mặt nước, xung quanh hắn là vô vòng xoáy, mang theo thánh thủy tinh túy rót vào cơ thể hắn.

Mà cách đó không xa, Vân Dao Tiên Tử không một mảnh vải che thân ngồi đấy, đem một bộ phận thánh thủy tinh túy đang rót vào người Bạch Nha cướp về cho chính mình, hấp thu mà tu luyện.

Vừa mới bắt đầu, Vân Dao Tiên Tử vừa có thể dẫn lấy thánh thủy tình túy, vừa có thể mắng Bạch Nha ngốc điểu các kiểu. Bất quá Bạch Nha lại không có mảy mảy phản ứng, nàng nói một mình cũng mệt mỏi, liền bỏ qua mà tu luyện, giống như Bạch Nha không hề tồn tại.

Mười năm về sau, thương thế trên người Bạch Nha đã hoàn toàn phục hồi, kể cả nội thương cũng như vậy, theo mỗi một năm trôi qua, ý thức Bạch Nha càng ngày càng thanh tỉnh, cho đến hiện tại liền triệt để thoát khỏi cơn mê.

Về phần Vân Dao Tiên Tử thì không cần phải nói, con hàng này đầu óc có chút không tốt, vẫn một mực đắm chìm trong trạng thái tu luyện.

"Đây là là nơi nào a?" Bạch Nha lắc lắc cái đầu, có chút choáng váng, hắn chỉ mình suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó kiếp vân kéo đến, một con Kim Long xuất hiện, hắn ngất đi, trong mơ lại thấy mình bị một ai đó sờ soạng chân thân.

"Hả!?" Bạch Nha cảm giác có chút không đúng, hắn trở về chân thân nhưng thương thế lại không thấy, dừng lại một chút, ánh mắt đảo qua xung quanh hắn liền giật mình rồi.

Bạch Nha phát hiện mình đang trôi nổi trong một hồ nước, mà cách hắn không lại có một người khác.

Trong nháy mắt đó, đập vào tầm mắt của Bạch Nha chính là Vân Dao Tiên Tử, thân thể nữ nhân không một mảnh vải cứ hiện ra trước mắt, trước ngực to lớn làm hắn kinh ngạc.

Theo ánh mắt di chuyển xuống, Bạch Nha liền thấy được phần bụng phẳng lì của nàng, lại nhìn thấp xuống một chút, hắn liền thấy hết rồi.

Lúc này, Vân Dal Tiên Tử cảm giác có chút không đúng, hai mắt đột nhiên mở ra, liền thấy ánh mắt không chút ngần ngại của Bạch Nha

Vân Dao Tiên Tử đầu tiên là ngẩn người, sau đó lại men theo ánh mắt của Bạch Nha, liền phát hiện chính mình còn chưa có mặc quần áo, kinh hô một tiếng mà hét lên: "Aaaaa… dâm điểu!"

Vân Dao Tiên Tử cũng quên mất chính mình là Đại La Kim Tiên đại năng, dựa theo bản năng nữ nhân, lập tức đưa lên hai tay che lấy hai bé thỏ trắng, nhằm mục đích bảo vệ.

Bất quá, hai bé thỏ trắng so với tay của nàng lại lớn hơn một chút, mặc dù nàng hết sức che chắn, nhưng xuân quang vẫn như cũ ẩn hiện.

Che chắn là chuyện không thể nào, nàng lại đột nhiên nhớ đến phía dưới cũng đồng dạng không mặc qua bất cứ thứ gì, vội vàng kinh hô một tiếng đem hai tay che phía dưới.

Cho nên, tinh nghịch mà trắng nõn thỏ trắng lại nhảy nhót trước mắt Bạch Nha, Vân Dao Tiên Tử thật không biết làm sao, lại đưa tay trở về bảo vệ bên trên, khiến cho bên dưới lại trở nên thất thủ.

Vân Dao Tiên Tử khẽ cắn môi, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Nha, phân chia lực lượng, một tay bảo vệ bên trên, một tay bảo vệ phía dưới.

Bạch Nha nhìn xem Vân Dao Tiên Tử phản ứng ngốc manh thật sự muốn cười vang. Nàng làm như vậy liền dẫn đến cả hơi nơi đều thất thủ, che không đủ chắn, nhất thời làm cho Bạch Nha bổ mắt.

Bạch Nha dù bên ngoài thể hiện ra vẻ không biết liêm sỉ, trong lòng lại một trận suy đoán, đối phương là Đại La Kim Tiên đương nhiên thân phận sẽ không tầm thường, hắn rõ đều này hơn bất cứ ai.

Chỉ có điều, Vân Dao Tiên Tử biểu hiện hồn nhiên như thế, không giống Đại La Kim Tiên cường một chút nào, mà lại giống ngốc manh thiếu nữ chưa trải sự đời, làm cho Bạch Nha khó mà suy đoán.

"Chết tiệt Dâm Điểu!"

Vân Dao Tiên Tử thật sự xấu hổ đến gần chết, đôi môi cắn chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Nha, trong miệng hừ hừ giống như muốn cắn người.

Vân Dao Tiên Tử đứng nhìn hồi lâu, nàng mới nhớ đến chính mình cũng là Tiên Thiên Đại Thần, cũng chính là Đại La Kim Tiên sơ kỳ cao thủ, không cần lúng túng mà che chắn thân thể như vậy, tùy tiện vận dụng một tiểu pháp thuật liền có thể giải quyết vấn đề.

Vân Dao Tiên Tử tâm niệm khẽ động, từ trong hồ thánh thủy bay đến, vội vàng bao phủ lấy thân thể uyển chuyển của nàng, phòng ngừa tên nào đó lại thấy cái gì không nên thấy.

"Ách!" Bạch Nha lúc đó liền lúng túng rồi, cái gì cũng đã xem hết rồi, còn che che cái gì a.

Bạn đang đọc Hồng Hoang Chi Thần Nha của Bạch Lão Sư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChuTiênNhi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.