Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc (4)

Phiên bản Dịch · 699 chữ

Thời gian qua giống như quỷ thần xui khiến, ban đầu cô chỉ là không muốn gả cho Hứa Gia Mộc, cho nên mới thông đồng với Hàn Như Sơ.

Tuy nhiên không ngờ tới, sau lại xảy ra nhiều chuyện không khống chế được như vậy.

Về sau nữa, cô cho là Kiều An Hảo thích Hứa Gia Mộc , trăm phương ngàn kế muốn cho Lục Cẩn Niên cách xa Kiều An Hảo một chút.

Khi đó, cô đang đối xử tốt với Kiều An Hảo, nhưng mà lại làm chuyện xấu nhất.

Rõ ràng vừa bắt đầu, chỉ là một sai lầm, nhưng đến cuối cùng, liền biến thành tội không thể tha thứ.

Ngay cả chính cô, đều không thể tha thứ cho chính mình, cô có quyền đến xin Kiều An Hảo tha thứ cho mình sao?

"Kiều Kiều, cho nên, em không cần đau khổ, dù là hôm nay chị có xảy ra chuyện. . . . . . Đó cũng là chị nợ em."

"Sẽ không. . . . . ." Kiều An Hảo không nhịn được nức nở: "Sẽ không xảy ra chuyện gì, dù là chị không cố ý làm chuyện có lỗi với em, nhưng mà em cũng biết, trong lòng chị rất đau lòng, bởi vì từ nhỏ đến lớn, chị một mực che chở cho em, lúc đi học, người khác khi dễ em, mỗi lần như vậy đều là chị đứng gia bảo vệ . . . . . . Cho nên, chị nhất định phải sống tốt, sau này còn bảo vệ em nữa. . . . . ."

Chỉ một chút sai lầm, đã gây ra chuyện.

Chỉ một chút sai lầm, liền phạm vào thị phi.

Dù là Kiều An Hạ có sai lầm, nhưng Kiều An Hảo chắc canh, ở trong lòng của cô, cô vẫn luôn coi mình như người em thân nhất.

Nếu không, ngay lúc nguy hiểm, đứng ra thay cô ngăn cản một dao kia.

Phải biết, một dao kia rất có thể sẽ mất mạng. . . . . . Nếu là một người không xem mình là người thân nhất, làm sao có thể sẽ vì mình mà bất chấp tính mạng của mình?

Kiều An Hảo nghĩ tới đây, khóc không thành tiếng, cô không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn Lục Cẩn Niên một cái, bất lực mở miệng hỏi: "Xe cứu thương đâu? Làm sao còn chưa đến? Xe cứu thương đâu?"

Lục Cẩn Niên ngồi xổm xuống, kéo Kiều An Hảo vào trong ngực, vừa trấn an cô, vừa nhìn trợ lý, trợ lý vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi thúc giục.

Đang nói xin lỗi, trong lòng Kiều An Hạ cảm giác có một sự đè ép, khiến cô không cách nào thoải mái, hiện tại xin lỗi xong, hơi sức cũng đã hết, cảm thấy ý thức bắt đầu trở nên mơ hồ.

Một tay khác của cô, bị một bàn tay quen thuộc nắm lấy, trước sau như một cảm giác thật ấm áp.

Dưới mặt đất bãi đậu xe, cô nhìn thấy xe của anh, hoảng hốt không dám tới, hiện tại, cô vẫn có chút lo sợ không dám nhìn tới anh.

Hô hấp Kiều An Hạ càng ngày càng yếu, cô cảm thấy nhiệt độ của mình bắt đầu giảm xuống, tinh thần bắt đầu tan rã, rốt cuộc từ từ đảo mắt, nhìn Trình Dạng, đôi mắt anh đã đỏ từ bao giờ.

Anh ấy khóc vì cô đó. . . . . . Thật ra anh vẫn không buông tay cô được?

Kiều An Hạ không nhịn được cúi xuống, há miệng, dường như mất hết sức lực, mới lên tiếng nói: "Trình Dạng. . . . . ."

Giọng nói của cô rất nhỏ, nhưng Trình Dạng vẫn biết cô kêu tên của mình

Trình Dạng cúi thấp đầu, kề tai sát vào miệng cô, anh nghe thấy cô dùng tốc độ thật chậm, nói từng chữ: "Thật xin lỗi, em hiểu rõ lỗi của em."

"Em đã bỏ số điện thoại đó. . . . . . Đã từ bỏ. . . . . ."

"Còn có. . . . . . Em biết đã lâu như vậy, em đều không nghiêm túc nói với anh, em thích anh."

Kiều An Hạ dừng một chút, mới nói tiếp: "Không phải thích anh, là em yêu anh."

Bạn đang đọc Hôn Trộm 55 Lần của Diệp Phi Dạ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.