Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia tộc hỏa phượng

Tiểu thuyết gốc · 1512 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Núi U Minh nằm ở phía nam Hỗn Mang, quanh năm vắng vẻ, ít dân cư, vì ám mùi tà khí của sông Huyết Hồn mà dần trở nên tối tăm và đáng sợ. Tương truyền từ rất lâu về trước, Y Thánh đã chọn ẩn cư tại cốc Ác Linh trong núi này, đồng thời trồng vô vàn thảo dược trân quý xung quanh.

Theo thời gian, cỏ cây đâm chồi nảy lộc tràn đầy nhựa sống, tiên khí bao bọc cả một vùng rộng lớn. Dân chúng sống gần ngọn núi cũng nhận được vô số phúc lợi, cuộc sống trôi qua bình yên, không chút ưu phiền. Thế nhưng, hai năm trước, trời đất xuất hiện dị tượng tựa như điềm báo rằng vị thượng thần cuối cùng trên Hỗn Mang đã trở về cõi vĩnh hằng khiến cho cả thiên hạ ai nấy đều bàng hoàng. U Minh sơn giờ đã không còn tiên khí như xưa, sớm muộn cũng sẽ quay lại thành một cấm địa mà chẳng ai dám bén mảng tới.

Hai trăm lẻ hai năm sau Hỗn Thế lần thứ hai, xuất hiện một bóng người từ trong núi bước ra, nét mặt dẫu có hơi mệt mỏi nhưng phong thái vẫn rất nghênh ngang:

- Cuối cùng thì phân thân này của ta cũng thoát khỏi cái kết giới phiền phức kia rồi! Lão già thúi, đến lúc chết cũng phải làm khó dễ ta!

Đi được một đoạn, hắn bỗng nhiên dừng lại, chỉ tay lên trời, lớn giọng chửi:

- Kết giới thì chẳng nói làm gì, nhưng cái phong ấn lão để lại mới là thứ thúi nhất, thúi hơn cả lão nữa! Ta ăn cướp ăn trộm gì nhà lão mà lão phong ấn ta? Lão vô duyên vừa phải thôi!? Thảo nào sống cả ngàn năm chẳng có vợ con gì hết, tuyệt hậu cho đáng đời!

Hắn chửi Y Thánh cả lúc lâu cho sướng miệng rồi vừa đi vừa thở dài một hơi chán nản:

- Nếu lúc này bị đám ranh con chính phái phát hiện mới đúng thật là xui tận mạng! Cái gì mà hung vật? Lại còn Ác Thần? Tin đồn giật gân do mấy gã tiên tri dởm tung ra mà thế giantin như thật. Cả lão già kia cũng tin mà phong ấn ta lại, dù ta chẳng làm gì!

Hắn chậm rãi bước từng bước trên lối mòn dẫn xuống núi, đến một ngã rẽ, hắn trề môi suy nghĩ:

- Bên trái là đường vào Yêu giới, bên phải là đường vào Ma giới. Đi đâu để tìm đây?

Đắn đo một hồi, hắn lại ngông nghênh bước đi, toát lên thần thái của một kẻ “cóc sợ thiên hạ”. Cứ vừa đi vừa đắc ý như thế, ngày qua ngày, hắn càng lúc càng tiến gần tới địa phận của Yêu Thú Sơn Lâm – vùng đất Yêu tộc thượng cổ.

Yêu Thú Sơn Lâm là một rừng cây trù phú với thảm thực vật đa dạng và vô cùng rộng lớn nằm ở phía tây nam Hỗn Mang, thuộc lãnh thổ Yêu giới, tiếp giáp Hổ tộc ở phía bắc và Phượng tộc ở phía nam. Cách trăm dặm về phía tây bắc là Long tộc cường thịnh và Túy Vân sơn của Hồ tộc mỹ lệ. Đây là nơi ngự trị của vô vàn yêu thú tu vi ngàn năm hùng mạnh. Tương truyền nơi sâu thẳm nhất của khu rừng này tồn tại chủng yêu tộc có huyết thống cổ xưa nhất.

Yêu tộc được chia làm hai loại. Một là những tộc yêu sở hữu trí khôn cao và có thể tu luyện thành hình người, họ bắt chước được ngôn ngữ của Nhân tộc. Tiêu biểu như Hồ yêu, nhân dạng mà tộc hồ ly này tu luyện luôn được xem là cực phẩm.

Loại còn lại là các yêu thú chỉ coi trọng sức mạnh, trời sinh hung hãn, tách biệt hoàn toàn. Yêu thú không thể học được ngôn ngữ nào khác cũng như quá trình tu luyện thành hình người rất khó khăn. Hơn nữa, chúng còn tàn sát lẫn nhau nên dạng yêu tộc thứ hai này nhanh chóng trở thành loài bị cô lập và bị các tộc khác săn lùng để đoạt nội đan tu luyện.

Trải qua ngàn năm loạn chiến, hai lần Hỗn Thế, Yêu Thú Sơn Lâm là địa phận duy nhất trên Yêu giới mà yêu thú ngự trị, nơi đây trùng trùng nguy hiểm, ẩn chứa vô vàn rủi ro.

~ oOo ~

Tại thành Diên Khánh – địa bàn của Phạm gia hỏa phượng, một quán trà xập xệ bên vệ đường trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết, mấy vị khách ngồi bàn chuyện rôm rả:

- Này mọi người, ta mới nghe được một tin vô cùng nóng hổi, hôn sự giữa Hàn gia và Phạm gia sắp bị hủy rồi!

- Ta cũng mới vừa biết chuyện này, chậc, đúng là đáng tiếc! Vân tiểu thư với Phong công tử đều là trai tài gái sắc,

thế mà lại không thành đôi được, thật chả hiểu nổi!

- Hầy, ta thì hóng được rằng người trong lòng Phong công tử lại là Đỗ Băng Nhi, đệ nhất thiên kim của Tứ Lão Yêu hỏa long tộc, Đỗ Hành. Nghe đâu hai người họ còn là thanh mai trúc mã với nhau.

Nghe đến đây, từ trong góc xa có vị khách mặc y phục của kẻ tu chân, thong thả đưa tách trà lên miệng rồi uống một ngụm, lắc đầu:

- Thôi tiếc nuối làm gì? Nhớ Hỗn Thế hơn hai trăm năm trước, gia tộc hỏa phượng xông trận làm quân tiên phong đã khiến toàn bộ thế hệ tinh anh giỏi nhất hy sinh. Mất mát này tuy rằng có ảnh hưởng lớn nhưng nguyên nhân chủ yếu khiến hỏa phượng Phạm gia suy tàn là vì hậu nhân đời sau quá bất tài. Phạm Tĩnh thân là con trai duy nhất của Phạm Tu Lão Yêu mà lại vô dụng đến mức suốt trăm năm nay vẫn dậm chân mãi tại thất tinh thượng phong, mấy năm trước mới miễn cưỡng tiến cảnh lên bát tinh. So với băng long tộc Hàn gia, mối hôn sự đó vốn dĩ đã chẳng còn môn đăng hộ đối rồi!

Lời vị khách kia vừa nói lập tức đè nặng thâm tâm của những người xung quanh, vạch trần cái sự thật hiện hữu nhất về tình hình Phạm gia đang gặp phải. Cả quán trà đồng thời im lặng, nét mặt ai nấy đều hiện lên vẻ nuối tiếc. Đột nhiên, từ quán ăn nhỏ phía đối diện bên kia đường vang lên tiếng “rột rột” rõ to làm thu hút sự chú ý.

Trên mặt bàn chồng ba, bốn cái bát trống không, một thiếu niên mặc y phục màu đen, mũi cao, vóc dáng ưa nhìn đang chăm chú ăn bát canh bún rất ngon lành. Vị khách tu chân tỏ ta tò mò, hỏi với qua:

- Xem ra chuyện từ hôn này không làm cho tiểu huynh đệ đây bận tâm nhỉ?

Hắn đặt đôi đũa xuống bàn, tay kia cầm cái bát nâng lên miệng húp sạch phần nước còn thừa lại, trông rất sảng khoái. Để cái bát xuống đánh “cạch” một cái, hắn quay qua trả lời bằng giọng lãnh đạm:

- Không phải cái nhà họ Phạm đó vẫn sống tốt đến giờ à?

Vị khách tu chân bật cười:

- Vậy là tiểu huynh đệ có điều chưa biết! Phạm gia trăm năm nay suy yếu vì không có nhân tài tu vi cao cường, hơn thế nữa còn mất đi vị trí đứng đầu Phượng tộc. Tuy cùng nằm trong tộc phượng hoàng nhưng nội đấu vẫn luôn âm thầm diễn ra. Đặc biệt Vân tiểu thư từ lâu đã bị Tiêu Phi của băng phượng tộc nhòm ngó nên chỉ còn trông đợi vào mỗi mối hôn sự này để bám vào uy thế Long tộc mà tồn tại. Nếu bây giờ Hàn gia từ hôn, không phải Phạm gia thảm rồi hay sao?

Một vị khách ngồi gần đó lên tiếng đồng tình:

- Đúng vậy, đúng vậy! Nhưng quan trọng là Hỏa Phượng Hồi Sinh, bí pháp tinh diệu nhất của gia tộc hỏa phượng mà hơn trăm năm nay vẫn không ai luyện thành, thật sự khó hiểu?

Cả quán trà lúc này lại xôn xao chuyển chủ đề sang bàn tán về bí pháp của Phạm gia, quên mất người thiếu niên kia đã rời đi từ lúc nào. Ở ngoài cửa thành phía bắc, trên lối mòn dẫn vào Yêu Thú Sơn Lâm thấp thoáng dáng người bước đi nghênh ngang. Hoa Vô Tư vừa đi vừa lẩm bẩm:

- Dậm chân ở thất tinh? Chẳng lẽ ta hại hậu nhân của ngươi thảm như vậy sao?

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.