Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Từ hôn

Tiểu thuyết gốc · 1218 chữ

Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa

Hoa Vô Tư lúc đầu trông rất thong thả, nhưng ngay khi vừa khuất khỏi tầm nhìn của Hàn Phong và Phạm Khánh Vân, lập tức nét mặt hắn thay đổi hẳn, trở nên hậm hực. Đi một đoạn gần tới phòng khách Tứ Phủ, Hoa Vô Tư xoay gót rẽ sang hướng khác, bước chân có phần hơi gấp gáp hơn trước. Tên gia nhân Thành Trung theo phía sau thấy lạ, liền thắc mắc:

- Dạ bẩm Y Đế! Ngài không đến phòng khách sao ạ?

- Chuyện từ hôn thì có gì đáng để ta phải xem chớ? Ông đây vừa bị chế nhạo còn chưa hết bực bội, lo chuyện bao đồng làm gì?

- Chẳng qua chỉ là vài kẻ hèn mọn có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, Y Đế đừng để bụng làm gì ạ!

Đến sân vườn trồng hoa cúc, Hoa Vô Tư đột ngột dừng lại. Hắn đưa cái vẻ mặt khó ở nhìn qua tên Thành Trung, hỏi giọng cáu kỉnh:

- Sáng giờ sao ngươi cứ lẽo đẽo mãi theo ta thế hả? Muốn thăm dò điều gì nữa?

Tên Thành Trung mặt tái mét, lật đật quỳ xuống phân bua:

- Bẩm… Bẩm Y Đế, không phải như ngài nghĩ đâu! Tiểu… tiểu nhân là vì ngưỡng mộ tài đức của Y Đế nên mới muốn cúc cung tận tụy theo hầu hạ ngài thôi! Xin đừng hiểu lầm tiểu nhân ạ!

Hoa Vô Tư nhếch mép:

- Chậc, Phạm gia nuôi cả đống gia nhân mà lại chỉ có mỗi mình ngươi ngưỡng mộ ta thôi á? Vinh hạnh cho ta quá nhỉ?

- Dạ… bẩm… bẩm…

- Còn không mau biến đi!

Hoa Vô Tư quát lớn khiến cho tên Thành Trung sợ quá liền vội vã rời đi, chẳng mấy chốc chỉ còn lại một mình hắn đứng giữa cái sân vườn trồng toàn hoa cúc khoe sắc vàng rực rỡ. Hoa Vô Tư chống nạnh, chửi thầm trong miệng:

- Tức thật chứ! Đường đường là hoa yêu ngàn năm mà lại phải chịu cảnh bị tụi ranh con nhãi nhép cười cợt, đã thế còn phải làm bộ như không có chuyện gì trước mặt tên đẹp mã với tiểu nha đầu đó. Tức chết ta mà!

Sắc vàng bởi những bông hoa cúc xung quanh bất chợt thu hút sự chú ý của Hoa Vô Tư. Đặc biệt là dưới ánh nắng mặt trời lúc ban trưa, màu hoa càng thêm chói lòa, nổi bật vô cùng. Nhưng không may thay, sự đẹp đẽ, tươi mới ấy lại khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ chướng mắt, Hoa Vô Tư tức khắc chau mày:

- Cả các ngươi mà cũng dám cười nhạo ta hay sao?

Dứt lời, nộ khí từ cơ thể Hoa Vô Tư liền phả mạnh ra thành từng luồng đỏ thẫm như máu, nét mặt hắn cũng trở nên sắc lạnh hơn, trông rất đáng sợ. Vung tay một cái, luồng nộ khí nhanh chóng tỏa ra khắp sân vườn, từng bông hoa cúc bị bao phủ bên trong bỗng mềm rũ, khô quắp lại chẳng còn chút sức sống nào. Thoáng chốc, cả một vườn hoa từng xinh đẹp biết bao nhiêu mà giờ đây đã nhuộm lấy màu héo úa, làn lụi.

Thu lại cái vẻ ngoài tà ác ban nãy, Hoa Vô Tư thở ra một hơi hài lòng giống như mới vừa giải tỏa được bực bội. Nhìn quanh cái “thành quả” mà bản thân tạo ra, hắn bật cười khoái chí rồi hí hửng đi về phòng đánh một giấc ngon lành, vô lo, vô nghĩ.

~ oOo ~

Hàn Phong cùng Phạm Khánh Vân bước vào phòng khách rồi hành lễ với các trưởng bối trong Phạm gia đang ngồi phía trước. Phạm Quang Huy tỏ thái độ lạnh lùng thấy rõ, ông ta còn làm vẻ như không thèm để ý tới sự xuất hiện của Hàn Phong. Nét mặt Phạm Văn Nghiêm và Phạm Tân Phong trông cũng rất nặng nề. Tình huống hiện tại khiến Phạm Khánh Vân cảm thấy lo lắng, nàng khẽ liếc mắt nhìn sang Hàn Phong đôi chút rồi ngồi xuống bên cạnh Phạm Nhiên. Đối diện với Hàn Phong, Phạm Tĩnh mở lời đầu tiên:

- Nghe nói hôm nay ngươi đến là để từ hôn?

- Quả thật hôm nay Hàn Phong đến là để xin Phạm gia chủ đồng ý hủy bỏ hôn ước với Khánh Vân!

- Hôn ước này là do đích thân ta và cha của ngươi lập ra. Hôm nay ngươi đơn phương muốn hủy, cha ngươi có đồng ý hay không?

Hàn Phong hơi do dự rồi đáp:

- Thật ra, phụ thân vẫn chưa đồng ý!

Vừa nghe xong, Phạm Quang Huy đột nhiên thở mạnh một hơi đầy gay gắt, các trưởng bối xung quanh cũng biểu hiện thái độ không mấy thiện cảm. Thế nhưng, Phạm Tĩnh vẫn nói tiếp một cách điềm đạm:

- Là con gái ta không xứng với ngươi sao? Để đến mức ngươi tìm vào tận Tứ Phủ của Phạm gia ta yêu cầu từ hôn?

Tâm trạng Phạm Khánh Vân lúc này rối như tơ vò, trong lòng cứ bứt rứt không yên. Ngay khi nàng vừa định đứng lên để phản bác thì Hàn Phong bỗng lên tiếng:

- Khánh Vân là một cô gái tốt, nhưng Hàn Phong trước nay chỉ xem Khánh Vân như em gái thân thiết, chẳng hề có bất cứ tình cảm nam nữ nào xen vào. Hơn nữa, Hàn Phong đã sớm có người trong lòng nên mối hôn sự này... mong Phạm gia chủ đồng ý hủy bỏ!

Từng lời, từng chữ bóp nát tim nàng đến vỡ vụn. Nàng lặng đi, dẫu cho đã lường trước kết cục cuối cùng sẽ chẳng mấy tốt đẹp, ấy vậy mà nàng vẫn không tài nào vượt qua được sự thật quá đỗi tàn nhẫn. Hàn Phong – người nam nhân đầu tiên nàng mong hoài tương tư, người nam nhân duy nhất khiếnnàng mỉm cười mỗi lần gặp gỡ. Chính là mối tình đầu trong trẻo, vụng dại, ngây thơ của nàng, dù vẫn luôn dùng toàn tâm toàn ý, thế nhưng... đáng thương thay!

Sự mạnh mẽ vốn có của một hỏa phượng hoàng ngay lập tức giúp Phạm Khánh Vân có thể chôn giấu tất cả sự đau thương vào trong gương mặt xinh đẹp băng lãnh. Nàng quyết định đứng lên, đích thân cắt đứt sợi tơ duyên đầy oan nghiệt này:

- Cha! Con cũng đồng ý hủy hôn!

Tất cả những ánh mắt ngạc nhiên xung quanh đồng loạt hướng về phía nàng. Dừng thêm một lúc, Phạm Khánh Vân nói tiếp, giọng cứng cỏi:

- Tình cảm thì không thể cưỡng cầu. Cha thật sự muốn con gái phải trở thành vật trao đổi lợi ích giữa cả hai gia tộc sao?

Phạm Tĩnh nghe xong những lời này liền nhìn thẳng vào mắt Phạm Khánh Vân, thái độ kiên định của nàng đã ngầm nói lên câu trả lời cuối cùng, kết thúc tất cả.

- Được, vậy từ bây giờ, Phạm gia và Hàn gia sẽ không còn bất cứ mối quan hệ nào nữa!

~ oOo ~

- Bao Đồng công tử -

Bạn đang đọc Hỗn Thế thần kiếm - Huyết Lệ hoa (FREE) sáng tác bởi HuyetLehoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyetLehoa
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.