Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

[IMG] Chương 80

Phiên bản Dịch · 1435 chữ

Editor: Tâm Thường Lạc Lại nói Tống Kỳ Diễn bên này, sau khi nhận được điện thoại của Cận Tử Kỳ, thì nghe được tiếng thét chói tai của một người phụ nữ, tức thì đứng bật dậy từ trên chiếc ghế trong phòng họp, bất chấp ánh mắt kinh ngạc của những vị lãnh đạo khác, cầm di động lao thẳng ra ngoài.

Trong điện thoại là âm thanh của thuỷ tinh bị đập, còn có tiếng ầm ỹ hỗn loạn, sau một tiếng "Cầu vượt, Tam Hoàn", điện thoại lập tức bị ngắt hẳn, sau đó hắn gọi điện thoại cho Cận Tử Kỳ, nhưng gọi thế nào cũng không gọi được.

Tống Kỳ Diễn vừa đuổi đến địa điểm Cận Tử Kỳ thông báo, vừa gọi điện thoại về nhà họ Tống, người giúp việc nói Cận Tử Kỳ đi ra ngoài vẫn chưa về nhà, gọi điện thoại hỏi Cận Chiêu Đông, thì cũng không có kết quả, đến hỏi Tô Ngưng Tuyết, Tô Ngưng Tuyết cũng hoàn toàn hoảng hồn, mà một cuộc điện thoại của Tiêu Tiêu, điều khiến cho Tống Kỳ Diễn nghĩ đến trước tiên chính là có lẽ Cận Tử Kỳ đã xảy ra chuyện!

Giả thuyết này khiến Tống Kỳ Diễn cũng đã rơi vào trong căng thẳng. Hắn chạy như bay một đường tìm kiếm bóng dáng chiếc xe ô tô của nhà họ Tống.

Trời đã tối dần mờ mịt, bên chỗ cầu vượt Tam Hoàn có vết máu, còn có dấu vết lốp xe ô tô ma sát mặt đất đen sì, hắn lại vội vàng lên xe, lần theo những dấu vết kia lái xe tiến lên phía trước tìm kiếm.

Lúc đến con đường dọc theo bờ sông gần khu vực quốc lộ, đã có cảnh sát giao thông đang ở hiện trường xử lý, cột đèn đường bị đâm lệch ra, còn có hàng rào bảo vệ gần đấy rõ ràng cho thấy bị xe tông vào gây hư hỏng, đã khiến cho sau lưng Tống Kỳ Diễn chảy ra một lớp mồ hôi lạnh.

Lúc xuống xe, hắn cũng đã cảm thấy hai chân của mình có chút như nhũn ra, trong lòng bàn tay lại toàn là mồ hôi ướt đẫm.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Lúc Doãn Lịch được Tô Ngưng Tuyết thông báo Cận Tử Kỳ mất tích, vừa vặn đang ở gần khu vực Tam Hoàn, nên cũng vội vàng chạy đến.

"Có người nhìn thấy có vài chiếc xe ô tô đen cứ bám theo phía sau xe mấy người của Tử Kỳ...”

Tống Kỳ Diễn lấy hai tay vuốt mặt, đường nét sắc sảo bên mặt ở dưới ánh đèn đường có phần lạnh nhạt nặng nề.

Doãn Lịch vỗ vỗ đầu vai của hắn: "Hiện tại, việc khẩn cấp trước mắt, là mau chóng tìm ra manh mối.”

Đang nói, cảnh sát giao thông ở cạnh hàng rào bảo vệ phất tay hò hét với những đồng nghiệp khác: "Chỗ này từng bị va đập dữ dội!”

Tống Kỳ Diễn và Doãn Lịch liếc mắt nhìn nhau, vụt chạy tới giống như bay, thì nhìn thấy gần hàng rào bảo vệ có mấy mảnh vỡ xe ô tô.

"Đây là mảnh vỡ của lớp bỏ chiếc xe ô tô được sản xuất tại Đức.”

Cảnh sát giao thông vừa nghiên cứu mảnh vỡ trong tay vừa nói nhỏ.

Thế nhưng chỗ hàng rào bảo vệ cũng chưa bị đâm gãy, cho dù nhóm người Cận Tử Kỳ thật sự xảy ra tai nạn, chiếc xe kia cũng phải còn tại nguyên chỗ mới đúng ...

Tống Kỳ Diễn và Doãn Lịch đồng thời đều mang vẻ mặt nặng nề mà nhìn cái hàng rào bảo vệ đã méo mó.

Có cảnh sát giao thông kinh nghiệm phong phú đã bắt đầu phân tích: "Tuy chiếc xe của Đức đụng vào hàng rào bảo vệ, nhưng có điều, những người ở trong xe sẽ không có chuyện, nếu không cũng không thể tiếp tục lái xe đi!”

Tống Kỳ Diễn và Doãn Lịch vừa mới thở phào nhẹ nhỏm, bên kia lại có cảnh sát giao thông hô lên: "Có một chiếc xe rớt xuống sông rồi!”

Trái tim của hai người họ đều lại thắt lại, đi đến xem, quả nhiên có một đoạn hàng rào bảo vệ bị xông phá.

"Chỗ này ... E rằng có chiếc xe đã xông thẳng xuống sông rồi ...”

Cảnh sát giao thông chưa nói hết câu, thân thể liền rùng mình một cái khi thấy ánh mắt nghiêm nghị lạnh lùng và hơi thở lạnh lẽo trên người của người đàn ông bên cạnh đột ngột tỏa ra khiến cho hốt hoảng phải thả chậm tốc độ nói chuyện.

"Nhưng ... Bị rơi xuống hẳn là ... Là chiếc xe sản xuất trong nước ... Không phải ... Chiếc xe của Đức...”

"Anh chắc chứ?”

Mắt Tống Kỳ Diễn ửng đỏ, chỉ một phát đã tóm lấy người cảnh sát giao thông kia qua bên cạnh, mấy cảnh sát giao thông kế bên cũng đã đồng loạt vây tới.

"Đừng kích động, đừng kích động ...”

Doãn Lịch vội lên tiếng điều tiết bầu không khí căng thẳng của hai bên, vừa đẩy tay Tống Kỳ Diễn ra, vừa giải thích với những vị cảnh sát giao thông kia mặt đã lộ vẻ không vui: "Bởi vì người gặp chuyện không may là vợ của anh ta, cho nên anh ta hơi có chút nóng nảy xúc động.”

Người cảnh sát giao thông nọ cũng thông cảm, lại nhặt được một mảnh vỡ của đèn xe từ trên mặt đất: "Đèn xe của ô tô sản xuất trong nước sử dụng các vật liệu phi kim loại ít hơn, cho nên đây không phải đèn xe của chiếc xe Đức, có lẽ chiếc ô tô rơi xuống sông là chiếc sản phẩm trong nước.”

Tống Kỳ Diễn ôm lấy huyệt thái dương đập thình thịch, xoay người định lên xe, lúc này, nhưng điện thoại di động lại vang lên.

Trên đường chạy tới nơi này hắn cũng đã báo cảnh sát, cho nên nhận được điện thoại của cục cảnh sát cũng không thấy kỳ lạ.

"Là tiên sinh Tống Kỳ Diễn tiên sinh phải không? Chúng tôi đã tìm được chiếc xe mà anh báo mất ở khu vực gần núi Tề Vân.”

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Giữa cơn rung lắc loạng choạng, Cận Tử Kỳ từ từ tỉnh lại.

Khi ý thức của cô được khôi phục thêm chút, thì theo bản năng liền sờ vào bụng của mình, chợt phát hiện ra hai tay mình đã bị trói.

Sau khi xác định đứa bé không sao, cô mới thoáng thở phào nhẹ nhỏm, nhưng cũng không dám xem thường.

Ngay sau đó, cô phát hiện đôi mắt của mình đã bị bịt kín bằng miếng vải đen dày không thấy được ánh sáng, miệng cũng bị dán băng keo dinh dính, cô thử há miệng nhưng chỉ có thể phát ra âm thanh "Ưm ưm", ngay cả thở cũng thấy rất khó khăn.

Bốn phương một mảnh yên tĩnh, dưới người lại lắc lư đung đưa, bên tai còn vang lên tiếng động cơ ô tô chuyển động.

Cận Tử Kỳ có thể khẳng định là, lúc này mình đang bị nhốt trong một chiếc xe tải.

Nhớ đến Thanh Kiều và chú Trương bị thương, trong đầu vẫn còn lưu lại hình ảnh Thanh Kiều sau khi bị tên bắt cóc đánh trúng bể đầu chảy máu rồi té ngã xuống đất hôn mê, Cận Tử Kỳ chỉ cảm thấy cả người như đã rơi vào hầm băng.

Cũng không biết Thanh Kiều và chú Trương giờ phút này thế nào, Kỳ Diễn và cảnh sát có kịp thời đuổi tới cứu họ hay không?

Mấy tên bắt cóc này, nếu như không phải do Phương Tình Vân tìm đến, vậy thì là ai?

Cô tự nhận là không có đắc tội cái gì với nhân vật khét tiếng trong giới hắc đạo, nhưng rõ ràng những kẻ này đối với cô có sự hiểu biết nhất định, nếu là người mà nhà họ Tôn đắc tội, theo lý không nên tính nợ lên trên đầu của cô.

Một điểm quan trọng nhất là lúc những kẻ này bắt cô, xuống tay cũng không có bao nhiêu lưu tình, điều

Bạn đang đọc Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng của Cầm Tố Lưu Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hằng_Chun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.