Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Những lời yêu thương của Mục Duyên Đình

Phiên bản Dịch · 1575 chữ

Kỳ thật, cô vẫn có thể lý giải vì sao Khương Sơ Tình mang theo Tiểu Thiên Dục rời đi khỏi đế đô, rốt cuộc đối với một nữ nhân không quyền không thế lại không có tiền như Khương Sơ Tình mà nói, muốn cùng người của Hoắc gia đấu, quả thực là chuyện mơ tưởng viễn vông, ngược lại mang theo đứa bé rời đi khỏi đế đô, trốn đến một nơi thật xa lại tốt. Không phải có một câu nói như thế này sao, OK, tôi không đủ khả năng trêu vào, tôi chỉ còn có thể trốn.

Hai người trong khi nói chuyện, Lida cũng đã giúp Hứa Niệm An trang điểm xong.

Vừa lúc xoay người giúp Hứa Niệm An chọn lựa lễ phục, lại phát hiện Mục Duyên Đình không biết từ khi nào đã lên tới đây.

Anh đứng ở dưới ánh đèn, dáng người đĩnh bạt, trong tay cầm một chiếc hộp được gói rất đẹp, thấy Lida nhìn về phía mình, anh liền đem chiếc hộp trong tay đưa qua, “Tối nay để An An mặc cái này.”

Lida liền tiếp nhận, thấy rõ ràng hoa văn trên nắp hộp, không khỏi mở to hai mắt, “Đây là bộ lễ phục mới nhất của Donald Karan, nhưng chiếc váy này chắc chắn không được bán rộng rãi trên thị trường đâu?”

Mục Duyên Đình chỉ nhìn chằm chằm vào Hứa Niệm An đã trang điểm tốt nhàn nhạt “Ân” một tiếng.

Lida nhìn hai người trong ánh mắt chỉ có nhau, lặng lẽ cười nó, “Vậy hai vị ở chỗ này chờ tôi một lát, tôi đi cho người đem chiếc váy này ủi đã.”

Hứa Niệm An, “Cảm ơn chị, Lida.”

Chờ Lida đi khỏi, Mục Duyên Đình liền bước một bước dài đi lên, nắm lấy tay Hứa Niệm An, tiếng nói hơi khàn, “Ngoan, ngẩng đầu, để anh nhìn xem.”

Hứa Niệm An tức giận trừng mắt liếc nhìn anh một cái, “Mỗi ngày đều nhìn còn nhìn không đủ sao?”

Mục Duyên Đình nghiêm túc gật đầu, “Ân, nhìn không đủ.”

Hứa Niệm An, “………”

Không muốn nghe những lời yêu thương quê mùa này, Hứa Niệm An dứt khoát không để ý đến anh nữa, xoay người đi xem những bộ lễ phục được treo trên giá.

Lida là nhà tạo hình số một trong nước, trong studio tự nhiên không thiếu lễ phục, thậm chí, nơi này của cô ấy có rất nhiều lễ phục, thậm chí một số bộ lễ phục của cô ấy ở đây còn cao cấp hơn những bộ lễ phục được tài trợ của một số nữ minh tinh tuyến ba.

Nhưng những bộ lễ phục này, Hứa Niệm An không có biện pháp mặc vào, bởi vì đều là lộ bả vai, vừa lúc bả vải Hứa Niệm An một vết sẹo lớn nhìn rất dữ tợn.

Hứa Niệm An vuốt ve bộ lễ phục nhỏ màu trắng, trong mắt đều hiện lên sự yêu thích.

Kỳ thật Hứa Niệm An lúc này chỉ mới có hai mươi bốn tuổi, rất nhiều người cùng trang lứa, thường thường sẽ lựa chọn loại kiểu dáng lễ phục này, trông nghịch ngợm lại không mất ưu nhã, quan trọng nhất chính sau khi mặc vào, sẽ có loại cảm giác lập tức trẻ ra thêm năm tuổi.

Nói là học sinh cao trung, có lẽ cũng sẽ có người tin.

Chính là cố tình, Hứa Niệm An liền không có biện pháp mặc loại lễ phục này.

Mục Duyên Đình từ phía sau ôm lấy cô, cúi đầu ở sau cổ cô nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn, hỏi cô, “Thích sao?”

Hứa Niệm An không nói thích, cũng không nói không thích, chỉ nói, “Rất đẹp.”

Mục Duyên Đình nghe ra trong lời nói của cô có sự mất mát, rất đẹp, nhưng là lại không thể mặc ở trên người.

Nghĩ đến vết sẹo trên lưng cô, là vì cứu anh mới lưu lại, Mục Duyên Đình liền hận không thể lùi thời gian lại, để người bị thương biến thành anh thì tốt rồi.

Mục Duyên Đình cách quần áo ở phía sau lưng hôn lên vết sẹo, “An An, có chuyện này, anh muốn nói với em.”

Lúc trước vẫn luôn lựa chọn giấu giếm, là bởi vì sợ cô biết thân thế của chính mình sẽ thương tâm khổ sở, nhưng mà hiện tại cái gì cô nên biết đều đã biết, anh cũng không cần phải che giấu.

Hứa Niệm An bị anh ôm ở trong ngực, nhàn nhạt ứng thanh nói, “Ân, nói đi, em nghe đây.”

Hứa Niệm An để cho anh nói, anh ngược lại nhất thời không biết nói từ đâu, trầm tư một lát, anh mới nói, “Anh nhớ rõ em cùng anh có nói qua, ký ức trước lúc sáu tuổi, em đều không có.”

Hứa Niệm An gật đầu, “Ân, có nói qua, vì sao đột nhiên nói cái này?”

Mục Duyên Đình lại hỏi, “Vậy em có hay không đã đi bệnh viện kiểm tra, em thật sự cảm thấy nữ hài tử sáu tuổi, đối với những sinh hoạt của chính mình mà một chút ấn tượng đều không có, là bình thường sao?”

Hứa Niệm An hỏi lại, “Không bình thường sao? Kỳ thật chuyện trước lúc sáu tuổi, những hài tử bình thường, đều sẽ không có nhớ quá rõ đi? Huống hồ, kỳ thật em cũng không phải một chút ấn tượng đều không có, có đôi khi em nằm mơ, sẽ mơ thấy một số việc không có trong trí nhớ.”

Mục Duyên Đình sửng sốt, lập tức hỏi cô, “Là cái gì, em đều mơ thấy cái gì?”

“Emmmm……” Hứa Niệm An do dự một chút, cảm thấy tuy rằng chính mình luôn mơ thấy một tiểu ca ca xinh đẹp là không tốt lắm, nhưng mà cô vẫn thành thật nói ra, “Chính là luôn là mơ thấy một hồi lửa lớn, lửa rất lớn, còn có một tiểu ca ca, lúc trước em không biết thân thế của chính mình, vẫn luôn cho rằng đó là anh trai đã chết trong vụ hoả hoạn, nhưng hiện tại xem ra, tiểu ca ca kia hẳn là không phải Trình Gia Hợp, hẳn là người cùng em giống nhau, một tiểu ca ca ở trong cô nhi viện cùng nhau sinh hoạt đi.”

“Cái gì tiểu ca ca?” Lida cầm một bộ lễ phục màu vàng nhạt, hướng bên này đi tới, nhìn thấy hai người thân mật ôm nhau, nhịn không được trêu ghẹo nói, “Mục tiên sinh cùng An An cảm tình thật đúng là muốn giết chết người khác a, ai da, tôi vừa rồi có phải hay không nghe được An An kêu Mục tiên sinh tiểu ca ca? Thật không nghĩ tới, hóa ra Mục tiên sinh thích An An chúng ta kêu ngài là tiểu ca ca nha.”

Lida nói, chính mình nhịn không được nở nụ cười trước, cô ấy ở một bên cười, một bên đem lễ phục đưa cho Hứa Niệm An, “Mau đi thay đi, đừng chậm trễ tiệc sinh nhật của lão gia tử.”

Hứa Niệm An lại nói lời cảm ơn, cầm lễ phục đi vào phòng thử đồ thay.

Năm phút sau, Hứa Niệm An mặc lễ phục từ phòng thử đồ bước ra, Lida đối với cô lại khen một hồi, làm cho Hứa Niệm An đều có chút ngượng ngùng.

Cuối cùng Lida nói, “Một ngày kia, chị nhất định phải sáng lập một cái nhãn hiệu trang phục thuộc về mình, đến lúc đó, em chính là người phát ngôn duy nhất của chị.”

Hứa Niệm An cũng không biết nên đối mặt như thế nào với loại nhiệt tình này của Lida.

Cũng may Mục Duyên Đình thực mau liền đem cô rời khỏi studio của Lida.

Từ studio của Lida đi ra đến lúc trở lại nhà cũ Mục gia, mắt Mục Duyên Đình vẫn luôn không rời khỏi Hứa Niệm An.

Hứa Niệm An đều bị ánh mắt nhiệt liệt của anh chọc cho vui vẻ, cô ấy hỏi, “Đẹp như vậy sao?”

Mục Duyên Đình nhàn nhạt nói, “Cũng không phải đặc biệt đẹp.”

Hứa Niệm An có điểm không vui, “Vậy anh còn nhìn!”

Mục Duyên Đình nói, “Bởi vì em đẹp hơn các nữ nhân khác, cho nên anh chỉ có thể nhìn em.”

Bạch Khải Thần ngồi ở ghế phụ: Nghe được những lời âu yếm của chủ nhân, hắn thật là có phúc khí.

Thật là hoài niệm công việc trước kia, không cần mỗi ngày đều ăn cẩu lương.

Tài xế một bên nghiêng đầu nhìn anh nở một nụ cười ý vị thâm trường, ánh mắt kia phảng phất đang nói: Anh em à, ăn nhiều liền sẽ thành thói quen, cậu hiện tại còn ăn không quen, đó là bởi vì cậu ăn còn quá ít.

Trên đường đi, Mục Duyên Đình muốn đem chuyện lúc trước chưa nói xong nói tiếp, nhưng vừa định mở lời, thì lại cảm thấy đoạn hồi ức quan trọng của hai người như vậy, không nên ở trên xe đơn giản như vậy mà nói ra, anh muốn tìm thời gian thật tốt, cùng nói ra với Hứa Niệm An.

Bạn đang đọc Hôn Nhân Cao Cấp: Vợ Ngọt Ngào Đến Tận Xương Tủy của Đường Quả Quả A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi blue_iris
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.