Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Độn Đế Thiên Kinh

Tiểu thuyết gốc · 1427 chữ

Ngay khi ý niệm của Ngạo Thiên chạm vào ngọc bội thì nó chợt nổ tung, vô số hoa văn từ trong ngọc bội toả ra tứ phía hình thành một vùng không gian hình cầu to lớn.

Cùng lúc đó, Ngạo Thiên bị dịch chuyển vào không gian hệ thống khiến hắn ngây người, sau đó lại trở lên khiếp sợ khi thấy nhũng điều đang diễn ra.

Trước mắt hắn là vùng không gian tạo thành do ngọc bội nổ tung, trong vùng không gian dó có vô số dị tượng luân phiên diễn ra, có quang minh rực sáng như chiếu sáng cả thiên địa, có bóng tối đen kịt vĩnh hằng, có ngọn lưac bùng cháy như muốn thiêu đốt vạn vật, có đại địa cùng với đại hải vô tận, có có phong lôi gào thét, rất nhiều dị tượng xảy ra liên tục có cái lặp lại nhưng lần nào cũng Ngạo Thiên trấn động.

Khi Ngạo Thiên còn chưa thôi kinh ngạc, thì vùng không gian đó liên nhỏ lại, tách ra làm 7 phần , chúng được bao bọc trong ánh sáng mờ ảo, ở vùng trung tâm chỉ còn lại một viên cầu trong suốt. Vừa hình thành, nó lập tức lao về phía Ngạo Thiên đang ngơ ngác rồi dung nhập với thân thể hắn. Ngay sau đó, bảy hào quang cũng theo sau rồi dừng lại xung quanh thân thể hắn.

“Hả, lại chuyện gì xảy ra vậy”

Ngạo Thiên đang thắc mắc thì tiếng của Linh Nhi vang lên trong đầu hắn:

“Để có thể tu luyện Hỗn Độn Đé Thiên Kinh ca phỉa trải qua một thử thách nhỏ của nó để xem người đó có tư cách để tu luyện hay không”

“Còn chuyện như…” Ngạo Thiên chưa nói hết thì cả linh hồn, thân thể đều chấn động, gương mặt hắn trở lên vặn vẹo, méo mó vì đau đớn.

Hắn lúc này chỉ muốn gào thết thật lớn để phát tiết, nhưng dù có cố như thế nào cũng không thể làm được.

Hắn cảm thấy thân thể hắn như muốn vỡ ra từng mảnh, linh hồn ngày càng yếu đi.

Hắn không cam tâm.

Hắn không muốn cứ thế biến mất khổi thế gian.

Nghĩ đến hình ảnh mẫu thân, nhớ đến khuôn mặt tươi cười của nàng khi nhìn hắn từng ngày trưởng thành. Không chỉ có vậy, ngay cả mẫu thân của hắn ở kiếp trước cũng vậy, dù vất vả vẫn luôn vui vẻ, động viên hắn cố gắng học hành từng ngày. Vậy mà hắn vẫn chưa làm được gì để báo đáp khiến hắn luôn canh cánh trong lòng. Rồi nghĩ đến nếu mình chết thì Long Tuyết sẽ thế nào. Hắn điên cuồng gào thét trong lòng.

“Sống ta nhất định phải sống, phải mạnh mẽ để mỗi ngày nàng nhìn thấy ta cũng là một ngày mà nàng cảm thấy vui vẻ”

“Chết ha ha ha …”

“Chết có gì mà đáng sợ, chẳng phải ta cũng đã trải qua một lần rồi hay sao, được sống tiếp mới khó”

“Bộ kinh Pháp khốn Khiếp, ta sẽ cho ngươi thấy ta không chỉ đủ tư cách tu luyện ngươi mà khiến ngươi cảm thấy được ta tu luyện chính là vinh hạnh của ngươi.”

Ngay khoảnh khắc này, kỳ tích phát sinh.

Từ bên trong cầu thuỷ tinh tràn ra khí lành bao chùm lại thâm thể của hắn, cơ thể gần như tan rã lại hồi phục như ban đầu, không chỉ vậy linh hồn hắn như cũng được tẩm bổ hồn đan trong não hải ngày càng to lớn hơn.

Sau đó, ngất đi vì ý thức phải chịu cơn đau quá kinh khủng.

Khi hắn tỉnh dậy thấy hắn đã nằm trên giường phòng của mình.

“Linh Nhi, ta đã ngất đi bao lâu rồi?”

Linh nghe thấy hắn gọi liền từ trong cơ thể bay ra ngồi trên vai hắn:

“Ca ca đã hôn mê cả đêm qua rồi, giờ cũng đã gần sáng a”

“Vậy tốt” hắn sợ mình hôn mê lâu quá khi mẫu thân phát hiện ra lại lo lắng cho mình.

“Được rồi giờ phải xem thành quả của lần mạo hiểm này như thế nào đã”

Dứt lời Ngạo Thiên lập tức tiến vào không gian hệ thống, hắn ngay lập tức thấy bảy hào quang quay xung quanh hắn. Chỉ khác là bây giờ chỉ có 6 cái là còn mờ ảo, một cái đã hiện ra.

Hắn lập tứ với tay lấy nó, khoảnh khắc Ngạo Thiên chạm vào, luông sáng này dần yếu đi, đồng thời vô số tin tức tràn vào trong linh hồn hắn.

‘Hỗn Độn Đế Thiên Kinh tầng thứ nhất: Rèn Thể - Tụ Linh’

Cùng với đó vô số ấn quyết và khẩu quyết, thông tin tầng thứ nhất của Hỗn Độn Đế Thiên Kinh.

Đúng như tên của nó tầng thứ nhất của kinh Pháp chính là phần tương ứng với luyện thể cảnh và tụ linh cảnh.

Không khỏi háo hức, hắn lập tức tu luyện, tay bắt đầu kết ấn, miệng niệm khẩu quyết. Sau vài lần đầu thất bại thì hắn cũng đã thành công, vô tận linh khí tràn vào cơ thể hắn, lan tảo đế từng tế bào.

“Hừ, có chút đau đớn nhưng không đáng kể”

Linh khí đang ầm ầm tiến vào thì ngưng lại. “hả, chuyện gì vậy?”

Dù khó hiểu nhưng hắn vẫn tiếp tục kết ấn nhưng lại vẫn như vậy.

Khoảng vái chục lần sau thì hắn đã có thể tự vận chuyển kinh pháp mà khô cần kết ấn với khẩu quyết. Linh khí liên tục rèn luyện thân thể hắn, đương nhiên đau đớn là có nhưng vẫn ở mức chịu được với hắn.

Hai tiếng đã trôi qua, hắn mở mắt ra thở ra một hơi:

“Nay đến đây thôi, rèn thể là quá trình dài nếu cưỡng ép quá mức có thể gây ra những tổn thương vĩnh viễn cho cơ thể, cần nghỉ ngơi để thân thể khôi rồi mới có thể tiếp tục tu luyện tiếp.”

“Giờ nghỉ ngơi thì làm gì?” hắn ngẫm nghĩ một lúc thì chợt nghĩ ra: “đúng rồi còn ba cái vũ kỹ kia nữa ?”

Ý niệm vừa động ba cái ngọc bội liền xuất hiện, hắn lập tức đưa lên trán tiếp nhận cách tu luyện ba môn vũ kỹ.

“Tốt, thời gian nghỉ ngơi ta sẽ tập chung ba vũ kỹ này.”

Trong khi Ngạo Thiên đang vui sướng thì Long Tuyết mở cửa bước vào. Thấy hắn vui vẻ ngồi trên giường thì chỉ mỉm cười:

“Cảm giác tu luyện thế nào?” đương nhiên việc Ngạo Thiên điên cuồng hấp thu linh khí để tu luyện làm sao có thể tránh khỏi được cảm ứng của nàng. Đồng thời Long Tuyết cũng bất ngờ khi Ngạo Thiên có thể không cần chỉ dẫn vẫn có thể lấy linh khí rèn thể.

“Con cảm thấy rất tuyệt, toàn thân như muốn sôi trào”

“Tốt. Thế muốn tiếp tục đi xa hơn nữa không?” Long Tuyết nghiêm mặt hỏi:

Thấy mẫu thân nghiêm túc hắn cũng nhìn thẳng vào mắt mẫu thân nghiêm túc trả lời:

“Dạ. Muốn”

“Dù có thể có nhiều khó khăn thậm chí mất mạng”

“Dạ”

“Được rồi hôm nay con tu luyện thế là đủ rồi nghỉ cho thân thể khôi phục, lưu ý mỗi với cường độ thân thể của con mỗi ngày chỉ lấy linh khí rèn thể khoảng 1 giờ thôi. Lúc nãy con tu luyện 2 giờ liên tục, cơ thể có sao không?” nàng vừa nói vừa tiến đên kiểm tra thân thể của Ngạo Thiên.

“Cơ thể con vẫn bình thường mà”

“Quả là không có chuyện gì thật.” dù không thấy gì nhưng nàng vẫn hơi lo lắng: “nhớ tu luyện cẩn thận, giai đoạn luyện thể không cần quá thúc ép, đến giới hạn là dừng lại. Nhớ chưa”

“Vâng. Mẫu thân cứ yên tâm ta biết chừng mực mà” Ngạo Thiên mỉm cười đáp

“Ừ, nghỉ ngơi đi.”

---------------

Mình viết truyện này tuy có hệ thống nhưng sẽ cố tránh việc được hệ thống bơm đồ vô tội vạ.

Hệ thống phần lớn sẽ kiểu đưa định hướng thôi. đây định hướng của mình về sau. các đạo hữu thấy thế được không.

Nếu đọc đến đây thì chúc anh em có trải nghiệm đọc truyện vui vẻ.

Bạn đang đọc Hỗn Độn Thần Đế sáng tác bởi yy21912867
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy21912867
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 122

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.