Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia đình

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Sau 1 tiếng đi đường, 3 người rốt cuộc về đến nhà.

Âu Dương Họa Y nhìn ngôi nhà mới này mà cảm thán tốn tiền, dù trước kia cô cũng được coi tiểu phú bà nhưng không có hoang phí như thế này nha.

Ngôi nhà,à không, phải gọi là lâu đài mới đúng. Lâu đài lấy chủ đạo màu trắng, mang phong cách âu cổ, nhìn tổng thể chính là xa hoa a.

Lí Lị Tư thấy trong mắt con gái toàn xa lạ thì có chút chua xót.

" Y Y, đây là nhà chúng ta nha, con rất thích nhà kiểu này không phải sao, vì con thích nên baba con làm ngôi nhà này nha, con có ấn tượng gì không? ".

Nữ hoàng bệ hạ: Ấn thường à? Có chứ, đương nhiên có rồi. Xa hoa lãng phí, mấy người không khỏi quá yêu nguyên chủ đi, vì cô ấy thích mà làm hẳn cái lâu đài to tướng này, chậc, cái lâu đài này phải tầm 50 phòng đi.

Âu Dương Minh Triết:" đi thôi, mọi người đang ở nhà đợi em hết nha".

Trong nhà, 3 người đàn ông sốt ruột liên tục ngó cửa chính như cô vợ nhỏ chờ lão công đi làm về.

Âu Dương Minh Chiêu:" Quân, mau ra ngoài xem em con về chưa. "

Âu Dương Minh Quân:" baba, đừng sai con nữa được không, ba xem từ lúc con về ba bắt con ra cửa bao nhiều lần rồi? "

Âu Dương Minh Chiêu:" con dám cãi lời ba rồi hả, bảo con ra ngoài xem em con về chưa thì cứ ra xem đi, nói nhiều thế làm gì"

Âu Dương Minh Ngôn từ phòng bê đồ ăn ra thấy 2 cha con lại cãi nhau, anh bất đắc dĩ:"baba đại nhân, đại ca bảo sắp về rồi, ba không cần lo lắng."

Cạch

Tiếng mở cửa cắt đứt cuộc nói chuyện của 3 cha con, cả 3 đều nhìn chằm chằm ra cửa lớn, đến khi nhìn thấy bảo bối nhà bọn họ thì Âu Dương Minh Quân không chịu được nữa, chạy vèo đến chỗ em gái bảo bối khóc lóc kể lể.

" bảo bối, em làm anh lo chết mất, sao rồi, có đau chỗ nào không?, có việc gì không? ....". Âu Dương Minh Quân tuôn ra hàng ngàn câu hỏi làm Họa Y sững người tại chỗ, ngơ ngác nhìn anh.

Âu Dương Minh Quân thấy đầu em gái đang quấn băng, còn có vết máu thấm ra nhàn nhạt thì tim nát nhừ rồi, không để ý mẫu thân đại nhân đen xì mặt nhìn anh như người chết.

Lí Lị Tư:" Xéo ra chỗ khác, làm em gái con hoảng sợ thì sao hả? " . Bà không khách khí đạp vào chân anh, ngăn cản thằng con thứ 2 đang lải nhải. Rồi dịu dàng dắt tay Âu Dương Họa Y vào nhà.

" Y nhi, đây là ba con, đây là lão tam, còn hồi nãy ngoài cửa là lão nhị, Y nhi đừng sợ nha chúng ta là gia đình của con, sẽ không làm hại con ". Lí Lị Tư chỉ từng người rồi giới thiệu cho cô, cuối cùng còn không quên an ủi sợ cô thấy lạ mà sợ bọn họ.

3 người đàn ông không biết gì khó hiểu lời của Lí Lị Tư.

Âu Dương Minh Ngôn cau mày:" mẹ, mẹ đang nói gì vậy? "

Lí Lị Tư thấy lão tam hỏi thì suýt bật khóc, mắt hồng hồng nhìn Họa Y. Đây là con gái của bà a, dù không phải con gái ruột nhưng bà luôn yêu thương cô thật lòng, hôm nay con bé không nhớ bà là ai nữa thì sao bà không đau lòng cơ chứ

Âu Dương Minh Triết vẫn bộ mặt liệt lạnh lùng trả lời thay mẹ:" Lão tứ mất trí nhớ rồi". Anh tuyệt đối không chấp nhận mình cũng chẳng muốn nói lời này chút nào. Chẳng phải chỉ mất trí nhớ thôi sao, cô vẫn là em gái anh, mãi mãi, hừ.

"Cái gì? ".

Ba tiếng khiếp sợ đồng thời vang lên, Âu Dương Minh Chiêu cũng không ngồi im được nữa, lại gần con gái hỏi đông hỏi tây , bộc lộ ngay bản chất con gái khống.

Nữ hoàng bệ hạ im lặng nhận sự quan tâm của gia đình tiện nghi mà hoang mang. Đã bao lâu cô không cảm nhận được sự ấm áp này rồi. Có lẽ lâu đến nỗi mà cô không nhớ nỗi nữa, hoặc có lẽ cô không muốn nhớ, từ khi 5 tuổi cô đã bị đưa vào trại huấn luyện, 15 tuổi ra trại rồi chính thức vào tổ chức sát thủ bước trên con đường máu tanh không tình người, 20 tuổi một mình hủy diệt tổ chức lấy lại tự do, quên hết 15 năm thống khổ và từ đấy trở thành lính đánh thuê vẫn luôn độc lai độc vãng 6 năm. Suốt cuộc đời cô chỉ nhớ những đau khổ, khuất nhục, và hận thù lớn lên, cô đã không còn nhớ cảm giác ấm áp như thế nào nữa.

Hôm nay, những người trong gia đình này giúp cô tìm lại cảm giác đó, nó thật dễ chịu, như được chìm đắm trong ánh nắng bình minh. Có lẽ Thiên gia gia thương sót cô nên cho cô 1 gia đình như thế này đi. Nếu vậy, Phượng Thiên Thiên cũng như Âu Dương Họa Y sẽ bảo vệ gia đình này thật tốt, nếu bất kì ai dám động, cô nhất định lột da róc thịt kẻ đó.

Âu Dương Minh Ngôn đứng ngoài quan sát cả nhà, biểu hiện của em gái anh đã thu hết vào mắt. Ánh mắt hoang mang, mờ mịt, kiên định rồi cả chút sát ý lóe lên rồi biến mất của cô làm anh hoảng sợ. Anh luôn là người ổn trọng nhất trong nhà, tuy thấy người em gái này khác lạ nhưng cũng không hỏi nhiều vì anh thấy sát ý kia không giành cho gia đình anh. Anh cũng không sợ đó không phải em gái anh vì anh biết lão đại không phải hổ giấy. Em gái anh thì mãi là em gái anh, dù có thay đổi bất thường trong 1 ngày không gặp. Sau một lúc quan sát, Âu Dương Minh Ngôn đi dọn cơm tối.

Ngồi vào bàn ăn, nữ hoành bệ hạ mố có thời gian quan sát gia đình này, phải nói là thật thú vị.

Phụ thân đại nhân không chỉ là thê nô mà còn là con gái khống nhưng vẫn cố tỏ ra uy nghiêm của gia trưởng. Mẫu thân đại nhân ôn nhu, thân thiện với con gái nhưng chỉ cần quay mặt lại với đám đàn ông trong nhà lag lật mặt. Lão đại lạnh lùng như khômg quan tâm ai cả nhưng hành động liên tục gắp thức ăn phù hợp với người bệnh cho cô đã bán ứng cái mặt liệt cứng ngắc của anh. Lão nhị sôi nổi nhất, nói mãi không ngừng, dựa vào cử chỉ phong lưu với ngoại hình yêu nghiệt của anh là cô biết anh là người lắm hoa đào. Lão tam trầm ổn, ít nói nhưng ánh mắt anh luôn ôn nhu nhìn cả nhà giống ánh mắt mẫu thân nhìn cô.

Ăn cơm xong, lão tam dẫn cô lên phòng của Âu Dương Họa Y trước kia ở. Trước khi cô đóng cửa, lão tam ôn nhu xoa đầu cô.

" Nhớ kĩ, em mãi mãi là tứ tiểu thư của Âu Dương gia". Một câu nói ẩn ý, an ủi cô không cần lo lắng đề phòng bọn họ cũng như nhắc nhở cô không nên làm chuyện ảnh hưởng đến gia đình này.

Cô biết lão tam đã phát hiện điều không đúng khi anh quan sát cô dưới nhà, à không, phải nói là cả nhà đều đã biết, chỉ là họ chấp nhận điều này hoặc là họ quá thương yêu nguyên chủ mà không chấp nhận cô ấy đã không còn. Không sao cả, cô chỉ cần biết họ coi cô là người nhà thì cô sẽ trả lễ tương xứng.

Âu Dương Họa Y tắm rửa xong thì cầm laptop nhảy lên giường. Tuy nguyên chủ được nuôi dưỡng như công chúa nhưng tính cách cô thì không giống công chúa tí nào, từ cách trang trí phòng có thể nhìn ra được. Phòng chủ đạo màu xanh biển nhạt kiểu cách đơn giản, không quá nhiều đồ nhưng rất đầy đủ. Phòng rất rộng là phòng kép, có phòng tắm riêng, phòng ngủ riêng và cả không gian đọc sách riêng .

Cô hài lòng đánh giá căn phòng rồi bật laptop. Đôi bàn tay lướt trên bàn phím chỉ nhìn thấy tàn ảnh, vài giây sau cô đã tìm thấy tài liệu mình cần, tài liệu về Âu Dương Họa Y.

Bạn đang đọc Hôm nay tiểu thư lại trêu chọc thiếu tướng sáng tác bởi QuỷMị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuỷMị
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.