Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 759 chữ

Hôm nay chị Nguyệt lại nấu một bữa ăn thịnh soạn lắm, còn có cả món gà kho gừng, chả mực. Nhìn thấy chị nấu nhiều như thế, Thục Ly cũng đã có thể phần nào đoán ra được tối hôm nay nhà mình lại có khách đến. Anh Thiên cũng đã ra ngoài để mua về nhà vài lon bia. Thục Ly vừa giúp chị Nguyệt dọn bát đũa ra bàn, đặt ngay ngắn miếng lót nồi thì đã có tiếng cười nói bên ngoài vọng vào. Thục Ly nhanh chóng mở cửa đã nhìn thấy ngay anh Thiên và anh Dương, còn có cả một chị gái rất xinh đẹp, mái tóc dài đến ngang vai trông cũng rất thời thượng. Thục Ly cúi đầu chào, anh Dương vừa trông thấy em đã nhanh chóng vẫy nhẹ tay mỉm cười:

- Ồ Thanh, lâu quá không gặp em rồi – Chị Nguyệt bước ra đứng khoanh tay nhìn.

Cái tên này Thục Ly dường như đã nhớ rõ như in trong đầu. Bụng em trong phút chốc đã bắt đầu quặn đau lên, tê dại. Thanh là người mà chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, anh Dương sẽ không ngần ngại mà đến chỗ cô ấy ngay. Thục Ly nghĩ về ngày mưa hôm ấy, anh Dương đi rồi lại chẳng quay về nữa. Hàng chân mày em khẽ nhíu lại, Thục Ly nhìn thấy chị Nguyệt ra ngoài đây rồi liền xoay người bước vào bên trong:

- Chị Nguyệt, cô bé kia là ai thế? – Thanh ôm lấy tay chị Nguyệt cười nói vui vẻ.

- Em họ của chị.

Thục Ly đóng nhẹ cánh cửa phòng ngủ của mình lại, em ngồi khụy xuống ôm lấy bụng của mình. Bụng Thục Ly đau quặn lại vô cùng khó chịu. Em không thích cảm giác như thế này, liệu có phải cơ thể em có chỗ nào không khỏe rồi không? Thanh gõ cửa phòng Thục Ly rồi gọi:

- Bé ơi, ra ăn này.

- Em ra ngay đây ạ, anh chị cứ ăn trước đi.

Em không còn nghe thấy tiếng của Thanh bên ngoài cửa nữa, Thục Ly khẽ thở dài rồi đứng dậy mở cửa. Hôm nay em được anh chị ưu ái cho ngồi ở giữa, giống như chủ của buổi tiệc vậy nhưng Thục Ly không biết tại vì sao từng đũa từng đũa gắp thức ăn lại nặng nề đến như vậy. Anh Thiên ngồi phía bên kia đã bắt đầu khui lon bia đầu tiên rồi, buổi tiệc lại tiếp tục sôi nổi. Trong bầu không khí ấy, Thục Ly đường như cảm nhận được tất cả mọi thứ đều có màu sắc, chỉ riêng em một mình hai màu đen trắng.

Anh Dương gắp một cái đùi gà to bỏ vào bát cho Thục Ly, em liền ngước mặt lên nhìn anh:

- Anh gắp bằng đũa sạch đấy, đôi anh dùng để ăn là đôi này – Anh Dương vừa nói vừa đưa hai đôi đũa lên cho Thục Ly xem.

“ Em không phải vì đôi đũa mà nhìn anh...”.

- Anh chẳng quan tâm em gì cả, em ngồi kế bên anh đây này. Là người một lát nữa anh sẽ đưa về nhà – Thanh chẹp miệng, cầm bát đưa sang trước mặt anh Dương – Em còn là người ở bên cạnh anh mười mấy năm trời không oán than gì cả.

Anh Dương thở dài, gắp cho Thanh một miếng chả mực. Thanh nhướn mày lắc đầu, anh Dương lại gắp bỏ vào bát một miếng gà to. Chị Nguyệt ngồi đối diện chống cằm, cụng nhẹ vào lon bia đang uống dở của Thanh:

- Sao thế, anh Dương thương em nhất mà em lại đi làm nũng thế này trước mặt anh chị à? Ôi trời.

Thục Ly đặt đũa xuống, mang dĩa và bát mà mình đã sử dụng qua xuống nhà bếp:

- Em ăn xong rồi, anh chị ăn ngon miệng nhé.

Tiếng xòa xòa từ vòi nước tuôn ra, tiếng cười nói vẫn ở đấy nhưng Thục Ly lại thấy sao lòng mình khó chịu đến thế, chính em cũng ghét cảm giác thế này vậy mà không cách nào dừng lại được. Thục Ly chống hai tay lên thành bồn, đầu cúi thấp lại như muốn gắng gượng kiềm nén, em muốn chặt môi như muốn bật cả máu. Mùi đất vương lên trên cửa sổ, mưa lại bắt đầu trĩu nặng hạt. Còn em lại mưa ở trong lòng.

Bạn đang đọc "Hold Me" sáng tác bởi QTMN2411
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QTMN2411
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.