Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thăm dò kịch bản

Phiên bản Dịch · 1723 chữ

“Đến từ Phương Minh Huy khiếp sợ giá trị +2.”

“Đến từ Lý Ngọc Siêu kinh ngạc giá trị +5.”

“Đến từ Trương Đức Minh kinh ngạc giá trị +4..”

“Đến từ Trịnh Tuyền Vũ khiếp sợ giá trị +10.”

“Đến từ Mạnh Đình Đình khiếp sợ giá trị +5.”

……

Một đợt giảng đề này, cộng lại khiếp sợ giá trị cùng kinh ngạc giá trị, tính ra Tiêu Minh thu hoạch đến 230 điểm kinh ngạc giá trị, trước mắt kinh ngạc giá trị tổng cộng có 402 điểm. Có thể mở ra hai cái rương bảo vật sơ cấp bằng gỗ.

Cô giáo Phương đưa ra lời bình, nói: “Không tồi! Phi thường không tồi! Tiêu Minh bạn học đối với đề này nắm chắc phi thường tốt! Đặc biệt là câu hỏi thứ hai, ý nghĩ xảo diệu dễ bề lý giải! Tiêu Minh sau khi khảo thí là đã bỏ một phen công phu cân nhắc thật tốt. Chúng ta đã lên lớp 12, là thời khắc một phen liều chết đập nồi dìm thuyền! Tiêu Minh bạn học đều nỗ lực như thế, cô hy vọng lớp chúng ta mỗi người đều phải nỗ lực! Đề khó không đáng sợ, chỉ cần nắm giữ phương pháp, đều là hổ giấy!”

Lớp học lại lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

“Tốt lắm, Tiêu Minh em đi xuống đi.” Cô giáo Phương nói.

Tiêu Minh thật sự muốn đi xuống, nhưng mà sau một phen phấn khởi giảng bài, thân thể đã suy yếu tới cực điểm, hắn đầu váng mắt hoa, tim đập nhanh, hô hấp dồn dập.

Tuột huyết áp!

Tiêu Minh bỗng nhiên nghĩ ra ba chữ này.

Tối hôm qua thức đêm lại thêm rạng sáng làm chuyện hoang đường, hơn nữa buổi sáng cũng không có ăn bữa sáng, sau cùng sinh ra bệnh trạng tuột huyết áp, tuy rằng chính mình sau khi đột tử lại trọng sinh, nhưng mà thân thể vẫn suy yếu như cũ.

Tiêu Minh giống như xác sống lảo đảo đi xuống dưới, khi đi ngang qua chỗ ngồi của Trịnh Tuyền Vũ, Trịnh Tuyền Vũ vẫn còn đang tò mò mà nhìn Tiêu Minh, còn đang suy nghĩ hắn làm sao có thể giải đáp đạo đề cuối cùng.

Tiêu Minh nhìn thấy trên bàn Trịnh Tuyền Vũ đặt một chai sữa chua dinh dưỡng vị dâu tây.

Chai nước màu hồng phấn làm người tràn ngập cảm giác muốn uống, đây là màu sắc của trái cây, dường như nói với Tiêu Minh, “Uống ta, uống ta, tới uống ta nha!”

Tiêu Minh thật sự đói bụng.

Ma xui quỷ khiến thế nào, Tiêu Minh ở dưới ánh mắt của Trịnh Tuyền Vũ chộp lấy chai nước trên bàn học, vặn ra cái nắp sau đó “Ùng ục ùng ục” toàn bộ uống xuống.

Chai nước vị dâu pha chế cùng sữa chua còn có gần nửa bình, Tiêu Minh chỉ cảm thấy chai nước này hương vị chua ngọt ngon miệng, còn có một chút nhàn nhạt thanh mát, không biết có phải là hương vị son môi của Trịnh Tuyền Vũ hay không.

Sau khi sữa chua uống xuống bụng, Tiêu Minh cảm thấy dễ chịu hơn một chút, trong lòng cũng không còn hốt hoảng.

Liền tính là sản phẩm làm bằng vị dâu pha chế cùng sữa chua, chất đường bột bên trong cũng có đủ, có thể tạm thời thỏa mãn yêu cầu của Tiêu Minh.

Hắn đem chai nước rỗng đặt lại trên mặt bàn, lễ phép nói với Trịnh Tuyền Vũ một tiếng: “Cảm ơn, ngày mai tớ sẽ trả lại cậu một lọ.”

Lúc này miệng Trịnh Tuyền Vũ mở thật to thành chữ “O”, không thể tin được ở trước mặt bao người Tiêu Minh lại có thể làm ra loại hành động này.

Đại não Trịnh Tuyền Vũ “Nổ vang” một tiếng, suy nghĩ hoàn toàn ngừng lại.

Bạn học trong lớp trợn mắt há hốc mồm nhìn, hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Minh sẽ làm ra hành động điên cuồng như vậy.

Trịnh Tuyền Vũ là ai? Là nữ thần trong lòng rất nhiều học sinh lớp 12 của trường cấp ba Giang Thành, là nữ thần trí tuệ cùng sở hữu thành tích và vẻ đẹp. Đám con trai nghịch ngợm khi nhìn thấy Trịnh Tuyền Vũ đều sẽ vui tươi hớn hở chào hỏi, không dám khi dễ nàng, Tiêu Minh vậy mà lại đoạt lấy sữa chua Trịnh Tuyền Vũ uống qua trong lớp học, chính mình lại uống hết sạch.

“Oa! Này…… Này…… Này không phải cùng Trịnh Tuyền Vũ gián tiếp hôn môi sao!”

“Hôm nay đầu óc Tiêu Minh tuyệt đối có vấn đề, quá lớn mật!”

“Tao làm sao có chút hâm mộ a, tương đương cùng với Trịnh Tuyền Vũ hôn hôn a!”

“Khi dễ nữ thần của tao, a!! Trái tim tao tan vỡ rồi!”

Bạn ngồi cùng bàn với Trịnh Tuyền Vũ là Chu Hạo Luân đều nổi lên sát tâm muốn giết Tiêu Minh, hắn tuy rằng đem việc vượt qua Trịnh Tuyền Vũ coi như là mục tiêu phấn đấu của chính mình, nhưng mà trong lòng cũng vẫn luôn yêu thầm Trịnh Tuyền Vũ.

Chu Hạo Luân cho rằng, cả lớp chỉ có người thành tích tốt như chính mình mới có thể xứng đôi với Trịnh Tuyền Vũ, hắn cũng chuẩn bị sau khi thi đại học đối với Trịnh Tuyền Vũ thổ lộ.

Hiện tại Tiêu Minh cư nhiên gián tiếp đoạt đi nụ hôn đầu tiên của Trịnh Tuyền Vũ! Hắn không thể nhẫn!

“Tiêu Minh, mày đang làm cái gì!” Chu Hạo Luân quát lớn.

Thành phố Giang Thành năm 2009, internet di động vừa mới được phổ biến cho mọi người, dân tình còn rất đơn thuần. Mặc dù là chất lượng giáo dục trường cấp ba Giang Thành khá cởi mở, nhưng nam sinh nghịch ngợm cùng nữ sinh yêu đương trong trường học cũng chỉ có giới hạn ở mức độ cùng nắm tay nhau về nhà sau khi tan học. Hành vi này củaTiêu Minh đúng là có chút khác người.

Đầu Trịnh Tuyền Vũ đang rối bời lại nghe các bạn học nghị luận, lập tức khuôn mặt trở nên đỏ bừng, cắn môi xấu hổ, giận dữ khó nhịn, bởi vì rất nhiều bạn học trong lớp đang nhìn chằm chằm chính mình khiến cái mũi Trịnh Tuyền Vũ ê ẩm, cố nén không cho mình khóc nấc lên.

Cô giáo Phương vừa mới khen ngợi Tiêu Minh, không nghĩ tới lúc này Tiêu Minh liền quấy rối, cô giận mắng: “Tiêu Minh, nơi này là lớp học! Không phải công viên giải trí, em xin lỗi Trịnh Tuyền Vũ nhanh lên, sau đó trở lại chỗ ngồi, đứng nghe giảng.”

Thở ra một hơi xong, Tiêu Minh nhìn thấy dáng vẻ uất ức của Trịnh Tuyền Vũ, rất là băn khoăn, hắn cũng không phải cố ý, chính là quá đói bụng có chút tuột huyết áp.

“Thực xin lỗi, tớ cũng không cố ý, chỉ là quá đói bụng.” Sau khi xin lỗi, Tiêu Minh trở lại chỗ ngồi, bởi vì hắn biết nếu chính mình lại đứng ở đó, Trịnh Tuyền Vũ liền sẽ khóc lên.

Tiêu Minh thở dài một hơi, thật là sau khi sống lại liền trở nên hồ đồ.

Trần Lâm ngồi cùng bàn lén giơ ngón tay cái lên với Tiêu Minh, nhỏ giọng nói: “Thằng nhóc này, mày trâu thật a! Dám uống sữa chua của Trịnh Tuyền Vũ. Từ lúc nào mà mày to gan như vậy?”

Tiêu Minh lười quan tâm Trần Lâm, khẽ nói: “Vị bạc hà mát lạnh, hôm nay Trịnh Tuyền Vũ dùng son môi vị bạc hà.”

“A! Tim tao! Đau quá!” Trần Lâm vùi đầu xuống bàn, ở bàn học cọ xát liên hồi.

Những lời này đối với các nam sinh bao gồm Trần Lâm ở bên trong có thể gây nên một vạn điểm thương tổn!

Các nam sinh tuổi dậy thì đều sinh ra một chút ảo tưởng đối với các bạn học nữ vừa ưu tú lại xinh đẹp , nhưng mà ảo tưởng của bọn hắn cũng chỉ dừng lại ở giới hạn là ảo tưởng thôi, Tiêu Minh lại dám thực hiện.

Nhìn biểu hiện không muốn sống chỉ muốn chết của Trần Lâm, Tiêu Minh học theo chiến sĩ ở tinh cầu khoa học kỹ thuật Phan Sa Tinh, giễu cợt nói: “Sinh vật cấp thấp thật đáng thương.”

Tiết học môn Toán vẫn còn tiếp tục, Tiêu Minh chỉ có thể đứng nghe giảng, hắn đang tự hỏi một vấn đề.

Kinh ngạc giá trị cũng không phải chính mình làm ra bất luận cái chuyện gì khiến người kinh ngạc đều có thể sinh ra, tỷ như vừa rồi chính mình uống sữa chua của Trịnh Tuyền Vũ, cũng đủ làm bạn học cả lớp kinh ngạc thậm chí khiếp sợ rồi, nhưng mà không có sinh ra bất luận một điểm kinh ngạc giá trị nào. Nhưng mà khi chính mình giảng đề, biểu hiện ra tri thức uyên bác của bản thân, làm lòng người chấn động hoặc không thể tin được, là có thể sinh ra kinh ngạc giá trị.

Tiêu Minh thầm nghĩ: Chẳng lẽ hệ thống trò chơi xuất hiện trong đầu mình, vẫn có liên quan cùng tri thức khoa học kỹ thuật ở Phan Sa Tinh trong mơ sao?

Tiêu Minh gật gật đầu khẳng định ý nghĩ của chính mình, bằng không nếu chính mình ở trước mặt toàn bộ nam sinh nữ sinh, lột sạch quần đưa cái mông bóng loáng ra vừa vẫy vừa hát “Voi ơi voi, sao mũi ngươi dài thế này” không phải càng làm cho người khiếp sợ sao?

Trường cấp ba Giang thành mỗi khối có mười lăm lớp, tổng cộng bốn mươi lăm lớp, Tiêu Minh nếu ở trước mặt mỗi lớp hát một bài con voi, không phải rất nhanh liền thu thập đến kinh ngạc giá trị mở ra rương bảo vật trâu bò nhất sao?

Trò chơi, cũng không có đơn giản như vậy.

Bạn đang đọc Học Bá Công Nghệ Đen Thời Đại (Dịch) của Giảo Văn Tước Chỉ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.