Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi Không Phải Là Người Tốt

Phiên bản Dịch · 774 chữ

Trong căn phòng tập thể nhỏ, sáng sớm đã có tiếng gõ cửa. Hà Gia Linh là bạn cùng phòng với Thẩm Tinh vội vã ra mở cửa. Cậu nhóc dễ thương với đôi mắt to tròn trước cửa làm cô ngạc nhiên:

-Ôi chao, con nhà ai đi lạc thế này? Cháu tìm ai?

-Cô Thẩm ạ. Ba cháu nói đem cháo cho cô.

-Vậy à? Tiểu Tinh, có người đem cháo cho bạn nè.

Thẩm Tinh chống nạng từ nhà vệ sinh bước ra. Cô dự định sẽ nhờ Gia Linh nấu giùm một ít cháo, không ngờ Gia Vũ lại mang cháo đến nơi. Trông thấy cô, thằng nhóc vui vẻ:

-Cô Thẩm.

-Tiểu Vũ…Sao con lại đến đây?

-Ba nói con mang cháo cho cô -Gia Vũ cười thật tươi- Ba còn nói cháo này ăn ngon lắm nữa.

Gia Vũ chỉ mới 4 tuổi, đương nhiên không thể một mình đến đây. Thẩm Tinh nhìn ra ngoài. Thiên Hằng đứng phía ngoài chờ đợi. Cô ngại ngùng trước đôi mắt đầy sự trêu đùa của Gia Linh.

-Cô…cô không…cô không nhận…Cô…

-Cô ăn cháo cho no đi- Gia Vũ bày ra vẻ mặt ông cụ non- Tiểu Vũ cũng sợ cô bị đói mà.

-Bạn cứ nhận đi -Gia Linh cầm lấy gà mên cháo nóng hổi, vuốt nhẹ má Gia Vũ- Con nói với ba là cô Thẩm nhận rồi, cảm ơn nhé!

-Dạ…

Gia Vũ lon ton chạy ra ngoài. Thẩm Tinh gọi với theo:

-Coi chừng té nha con.

Cô quay vào, đối diện là ánh mắt tinh quái cùa Gia Linh:

-Chết rồi nha. Thằng nhỏ đem cháo nhưng ba nó là người mua đó. Ba nó có ý với bạn, chắc luôn.

-Người ta có lòng thôi mà -Thẩm Tinh vội lảng đi- Mình…mình và anh ấy không có gì.

-Thì có ai nói là có gì đâu.- Gia Linh cười lớn- Thôi bạn vào ăn cháo đi, mình đi dạy đây.

Ngoài xe, Gia Vũ vui vẻ liến thoắng mọi chuyện trên đường. Cậu nhóc còn nhắc Thiên Hằng trưa ghé mua cháo cho cô giáo Thẩm. Anh vuốt nhẹ đầu con, dịu dàng:

-Ba biết rồi, bây giờ đi học nhé?

-Dạ…

Thiên Hằng đã bỏ ra mấy ngày quý giá để điều tra thông tin của những người xung quanh Thẩm Tinh. Anh nhắm vào Hà Gia Linh – cô bạn cùng phòng với Thẩm Tinh. Cô ấy cũng là người chủ động đề nghị Thẩm Tinh tham gia chuyến tình nguyện này. Hai người trước đây cùng là sinh viên trường Đại học Sư phạm Bắc Kinh. Sau khi ra trường, Gia Linh được ở lại Bắc Kinh công tác cũng nhờ sự giúp đỡ của gia đình Thẩm Tinh.

Đây là một cô gái nhiều tham vọng. Theo tài liệu thu thập được, cô ấy không bằng lòng với vị trí của một giáo viên ngoại ngữ. Cô ấy đã tốt nghiệp một khóa thư ký văn phòng, từng tham gia nhiều lớp học đào tạo kỹ năng dự tiệc, tham gia vào giới thượng lưu. Những kỹ năng không thích hợp và cần thiết cho công việc một cô giáo một chút nào.

Thiên Hằng vốn cũng không có mưu đồ gì xấu xa cả. Anh chỉ muốn mang một thứ ra thử. Vị hôn phu của Thẩm Tinh, nếu thực sự vượt qua điều đó có lẽ mới là người thích hợp mang hạnh phúc đến cho cô. Thiên Hằng đã nghĩ rất kỹ. Thẩm Tinh là một cô gái lương thiện. Quãng đời trước đây của cô đơn giản và khép kín, nếu anh tiếp tục lôi cô xuống đáy sâu đau khổ, chỉ sợ Thẩm Tinh không chịu nổi thôi.

Sau khi đưa Gia Vũ đến trường mẫu giáo, Thiên Hằng quay xe lại. Anh có số điện thoại của Gia Linh hôm trước, do thám tử cung cấp. Sau khi chuông đổ, cô ta bắt máy ngay:

-Alo?

-Chào cô…Tôi là Thiệu Thiên Hằng. Tôi muốn gặp cô để bàn một việc rất quan trọng. Tôi có thể gặp cô không?

Bên kia im lặng. Đề nghị đột ngột như vậy, đối với những cô gái thận trọng, đương nhiên là không thể nhận lời ngay.

-Tôi là người lúc sáng đưa cháo đến phòng, cho cô giáo Thẩm. Tôi muốn bàn với cô vài việc về cô Thẩm. Mong cô nhín cho tôi ít thời gian.

Quả nhiên sự im lặng bên kia bị phá vỡ. Giọng nói thanh thanh của cô gái vang lên.

-Tôi rảnh vào buổi tối, lúc 8 giờ.

Bạn đang đọc Hoàng Tử Nhỏ, Mẹ Yêu Con của Ngưng Văn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.