Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có trách thì trách tiên đế

Phiên bản Dịch · 506 chữ

“Trẫm nói Hoàng hậu là có mộng đẹp!” Lộ Vu Tử cũng không sợ, ngược lại là cười nói: “Bệ hạ cần gì phải lừa mình dối người?” Thượng Quan Mặc giận trừng Lộ Vu Tử. Lộ Vu Tử một chút sợ hãi cũng không có, chính là cười nhìn Thượng Quan Mặc. Thượng Quan Mặc kỳ thật không có biện pháp đối với Lộ Vu Tử. Vì Lộ Vu Tử từ nhỏ cùng hắn cùng nhau lớn lên, quá mức quen thuộc tính tình của hắn, hoàn toàn sẽ không bởi vì hắn là hoàng đế mà không dám nói thật. Lộ Vu Tử, có thể nói là bạn chơi của hắn, cũng có thể nói là tri kỷ của hắn. Huống chi, Lộ Vu Tử còn có kim bài miễn tử do tiên đế ngự ban. Vì thế, Lộ Vu Tử cũng không sợ hắn. Bình thường thực trực tiếp nói những lời nhất châm kiến huyết. (sự thật mất lòng) Thường xuyên đâm vào khiến cho hắn mình đầy thương tích, để cho hắn không thể không đối mặt sự thật đối mặt chân tướng. Cho nên, đến cuối cùng là Thượng Quan Mặc nhận thua. Hắn thở dài. Sau đó mới lên tiếng: “Lộ Vu Tử, ngươi nói, trẫm nên làm cái gì bây giờ?” Thượng Quan Mặc ngồi xuống, hắn uống ngụm trà, tiếp tục nói: “Hoàng hậu không thích trẫm, trẫm thực buồn rầu. Nên làm cái gì bây giờ?” Hắn sinh ra, liền đã được hàng vạn hàng nghìn sủng ái. Không có nữ nhân không thích hắn. Hiện giờ lại gặp một nữ nhân mà hắn thực thích nhưng đối phương lại không thích hắn… Hơn nữa, nữ nhân kia còn là vợ của hắn, Hoàng hậu mà hắn từng lạnh nhạt mấy năm. Việc này thật đúng là vô cùng khó giải quyết. Lộ Vu Tử phân tích nói: “Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương đoán chừng là đối với việc lúc trước ngài vắng vẻ nàng có điều oán hận, cho nên mới không thích bệ hạ. Phàm là nữ nhân đã bị đối đãi như vậy, nhất định là sẽ oán hận phu quân của mình. Nếu là không oán hận, vậy cũng tất nhiên là giả. Cho nên xét đến cùng, đây là họa do trước kia bệ hạ ngài gây ra, thử hỏi, có nữ nhân nào sẽ thích nam nhân mà trong đêm tân hôn liền cười nhạo mình hơn nữa ném chính mình chạy lấy người đây?” Thượng Quan Mặc vừa nghe, mày lại hung hăng nhíu lại. Ai. Biết vậy chẳng làm nha. Sớm biết có hôm nay, lúc trước hắn sẽ không ở đêm tân hôn ném Hoàng hậu. Ai ai ai. Cái này không thể trách hắn. Muốn trách thì phải trách tiên đế. Kỳ thật vừa mới bắt đầu hắn cũng không phải chán ghét Hoàng hậu, hắn chỉ là chán ghét tiên đế tự tung tự tác tự tiện tìm 1 Hoàng hậu ném cho hắn.

Bạn đang đọc Hoàng Hậu Trẫm Hãm Ngươi Về Nhà Ăn của Mãn Thụ Đào Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.