Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tà Hỏa Bộc Phá

Tiểu thuyết gốc · 1367 chữ

Hắn rón rén lại gần quan sát, miệng hắn bắt đầu khô khốc, hắn nuốt ực một ngụm xuống đáy cổ. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thân thể phụ nữ gần và rõ ràng như thế này, tà niệm cứ thế hực hực bốc lên trong hắn. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đầy sợ hãi, thâm quầng vì thiếu ngủ của cô gái hắn lại tự vả vào mặt mình mấy cái. Lại càng làm cho cô gái run lên bần bật.

- Ngươi xem, ngươi nghĩ cái quái quỷ gì vậy?

Hắn tiện tay lấy ra bộ áo choàng liền nhét nhét vào trong nhưng cô bé vẫn cảnh giác nhìn hắn, trên khóe mắt vẫn còn ẩn ẩn vết mờ của hai dòng nước mắt, chứng tỏ nàng đã khóc rất nhiều. Hắn liền quay mặt đi rồi nhẹ nhàng nói.

- Em cầm lấy mặc vào đi, ta không làm gì em đâu.

Mãi lâu sau nàng mới vội giật nhanh chiếc áo choàng rồi khoác nhanh lên người. Lúc này hắn mới từ từ quay lại nhìn, rồi đi một vòng quanh tìm chốt khóa.

- Em là ai sao lại bị nhốt ở đây?

Nàng vẫn im lặng sợ hãi không nói gì. Hắn sốt ruột vì tìm mãi mà không thấy chốt đâu, dường như cái lồng sắt này được đúc nguyên khối vậy.

- Hừ...! Bình thường thì có thể làm khó ta đấy, nhưng ở đây thì không được.

Hai tay hắn cầm vào hai thanh sắt vận lực bắt đầu kéo nó ra, lúc này trên hai thanh sắt liền xuất hiện những ký tự màu đỏ sáng rực lên thiêu đốt bàn tay hắn. Dĩ nhiên đây là cấm chế, gia cố sức bền của lồng sắt cũng như trừng phạt kẻ nào có ý định phá nó.

- Muỗi đốt inox.

Cấm chế này đối phó với Trúc Cơ còn được chứ với hắn thực sự còn chưa đủ để kích hoạt Ngân thể. Tiếng gãy vụn bắt đầu lớn dần, hắn lại giật mạnh một phát lập tức hai thanh sắt liền bị bung ra. Nhưng mà lỗ hổng vẫn còn quá nhỏ.

- Ngươi thiếu Pháp bảo à? "Trong đầu hắn liền hiện ra giọng nói đầy máy móc của Lục Ngọc".

- Pháp Bảo? À ừ nhỉ!

Hắn đờ người ra một lúc rồi mới nhớ ra, tiểu Minh liền lấy từ túi trữ vật một Pháp Bảo dạng đoản đao, đánh vào trong đó mấy cái hồn ấn rồi chuyền Linh Lực vào. Đoản Đao liền sáng rực lên đầy linh tính, lưỡi đao sắc bén lộ rõ hàn quang sắc lạnh. Hắn vung nhẹ chém liền bốn nhát chuẩn xác cả chiếc lồng bị bung ra.

- Em có thể đi ra được rồi! Nào lại đây ngồi xuống ghế chúng ta nói chuyện.

Lúc này hắn ngồi xuống bàn mới nhìn thấy trên đấy để một tấm lệnh bài và một tờ giấy có ghi.

"Cửa Hàng Sủng Nữ kính gửi quý khách, đơn hàng Kiều Nguyệt nữ 4000NL, lệnh bài dùng để mở lồng giam. Chúc quý khách vui vẻ. Hân hạnh!".

- Con móe nó, đọc từ sớm thì có phải đỡ tốn sức không! "Hắn cầm trên tay lệnh bài rồi lầm bẩm".

- Hóa ra nàng là cái gì thần thú mà ta hôm kia có đặt mua! Thế mà bảo gửi luôn, vậy mà để tận đến hôm nay mới đem tới thực sự là làm ta xuýt chút nữa thì quên mất. Khoan đã, không đúng, cũng may là hôm nay mới đưa đến chứ không để Phượng muội thấy cảnh này thì có nhảy cầu cũng không thanh minh được. Phù vậy là hên rồi.

- Nàng gọi là Kiều Nguyệt? Lại đây ta không ăn thịt bé đâu mà sợ.

Cô bé nghe thấy vậy liền rụt rè đứng dậy ngồi co người trên ghế.

- Nè tiểu Lục, sao ngươi bảo nó mang huyết thống thần thú gì cơ mà? Sao ta thấy nó giống như người bình thường vậy?

- Nó đúng là một con Tuyết Lang Yêu, trong lúc độ kiếp hóa nhân hình thì xảy ra biến cố, có lẽ chọn ngày không tốt. Bị lôi kiếp xóa bỏ gần như hết linh trí, tu vi chuyển đổi từ yêu sang linh bị gián đoạn cho nên trong người cô ta bây giờ không có chút pháp lực nào rõ ràng cả.

- Hử độ kiếp mà cũng phải chọn ngày đẹp nữa hả?

- Tất nhiên rồi, nó mang huyết mạch thần thú Bạch Nguyệt Lang Vương thuộc hệ âm phong mà đi độ kiếp vào giờ Chí Dương ngày Chí dương tháng Chí Dương thì lôi kiếp tự nhiên cũng sẽ nhiễm Dương khí, nó không chết cũng là may mắn rồi.

- Vậy phải làm sao bây giờ?

- Ngươi giờ chỉ cần khiến nó nhận ngươi làm chủ là mọi chuyện sẽ được giải quyết.

- Làm sao để nó nhận chủ?

- Dựa vào ngươi thôi, nhận chủ yêu thú khác với Linh Bảo, yêu thú phải hoàn toàn can tâm tình nguyện mới được người ngoài không thể can thiệp.

- Thế giờ ta phải làm thế nào?

- Ta nghĩ giờ ngươi nên tạo thiện cảm với nó trước đi. Ta có thể giúp ngươi đôi chút kích hoạt Bạch Nguyệt Lang Vương trứng cho ngươi mang chút khí tức của nó, có lẽ sẽ làm giảm bớt sự đề phòng của nàng với ngươi.

- Này? Nàng không biết nói sao? "Hắn một lần nữa chủ động bắt chuyện với nàng".

Nhưng mà nàng vẫn ngồi im giữ đề phòng với hắn, tiểu Minh đau đầu day day chán đứng dậy, đi đi lại lại suy nghĩ.

- Đúng rồi! Tiểu Lục nàng thích ăn gì?

- Yêu thú, linh quả, linh đan, chỉ cần là đồ có Linh tính thì yêu thú nào cũng yêu thích.

Nghe vậy, hắn liền tung ra bàn vô số các loại Linh quả mỗi thứ một ít, cuối cùng thì cũng thấy ánh mắt của nàng có chút thay đổi, thậm chí còn thấy chút nước bọt chảy ra từ khóe miệng nàng.

- Nàng ăn đi. Ta cho nàng đấy.

Tiểu Minh liền cười cười cầm một Linh quả đưa cho nàng, lúc này trong Linh Vực vòng xoáy Thiên Ngân Tinh một viên tinh tú màu trắng lóe sáng rực rỡ mơ hồ có thể thấy bóng mờ một con Sói ẩn hiện. Nàng liền phát hiện ra khí tức quen thuộc trên người tiểu Minh, bắt đầu trong tâm trí nàng đã có chút nơi lỏng. Nàng từ từ thò tay ra rồi chụp vội Linh quả đó trên tay hắn đưa lên miệng ăn vội vã, thỉnh thoảng vẫn ngước nhìn hắn. Tiểu Minh chỉ cười đáp lại, rồi lại đẩy qua ít Linh quả tới gần chỗ nàng. Hắn tự nhiên trong lòng có chút thương sót, nàng cũng chỉ trông giống cô bé mười ba mười lăm tuổi mà thôi, mặc dù có vài chỗ phát triển hơi phổng phao chết người. Nàng trông nhỏ con mà sức ăn cũng phải khiến hắn kinh ngạc, phút chốc cả bàn Linh quả đã bị nàng đánh bay. Lúc này ánh mắt của nàng nhìn hắn đã có chút thân thiên.

- Nàng ăn nữa không? Ta còn nhiều đây nữa.

Hắn lại bày ra một bàn linh quả nữa ra, trong mắt nàng hiện lên sự vui sướng trông thấy, lần này là nàng vừa ăn vừa cười nhìn hắn như muốn cảm ơn. Nàng mải ăn mà không để ý tới y phục, mà cũng là do cái áo choàng quá rộng so với nàng, cả một phần trước ngực bị lộ ra toàn bộ, đã thế từng dòng nước dịch của Linh quả từ miệng chảy xuống, chậm rãi chạy dọc theo làn da trắng mịn tuột vào giữa hai cái đó, nó tròn tròn xinh xinh vừa bằng một nắm đấm nhỏ. Lúc này mặt hắn đã đỏ bừng lên rồi, tà hỏa lại bốc lên ngùn ngụt, có dấu hiệu sắp không kiểm soát được. Tiểu Minh dứt khoát đưa tay lên túm lấy ngực nàng.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.