Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Cá Cược

Tiểu thuyết gốc · 1529 chữ

- Ây gu... Đây chẳng phải đại công tử Lập Địa của Trảm Không Kiếm môn sao? Bữa nay lại còn cả gan lên Danh Vọng Đài, sao? Ngại mạng mình quá dài à?

- Ha ha Sư huynh chắc hắn lần trước bị huynh đánh cho hỏng đầu rồi cũng nên.

- Các ngươi nói bé thôi, dù sao người ta cũng là đệ tử của thập đại môn phái a, rất là có khí phách đó.

Đột nhiên từ đâu chui ra một đám người buông lời trâm chọc, có vẻ như là quen biết với Lập Địa.

- Ta làm gì không liên quan các ngươi, tránh đường hôm nay ta không rảnh.

- Ây! Xem kìa hôm nay Lập Địa đại công tử lại có khí phách đến bậc này, hóa ra là có người đẹp đi cùng.

- Đại ca, tiểu mỹ nhân này nhìn quả là được mắt đó đại ca. "Một tên bên cạnh liền không kiêng nể gì nhìn thẳng vào ngực Kim Phượng mà cợt nhả.

Cả đám chúng đi hôm nay có hết thảy sáu người, thấy bên Lập Địa chỉ có ba người lại còn một nữ, một thiếu niên trẻ tuổi, nên chúng càng không kiêng dè xếp thành hàng chặn ba người lại.

- Tiểu mỹ nữ, hay là đi theo bọn ta đi, đi với mấy mấy tên phế vật này làm gì cho lãng phí tài sắc của nàng a.

- Đúng đúng, đi theo đại ca bọn ta muốn gì được nấy, tài nguyên tu luyện là không thiếu cảnh giới của nàng sẽ tăng nhanh hơn nhiều đấy.

- Haha ta cũng muốn cho nàng đây này.

- Ngươi đến lượt sao, là ta. Haha.

Kim Phượng vẫn đứng đó nhìn mấy kẻ này mà không nói gì, nàng cũng lấy làm lạ, rõ ràng là bọn họ không biết tới nàng, vậy mà nàng trước đây còn nghĩ mình nổi tiếng lắm. Cũng không thể trách bọn họ được, mấy tiên môn nằm ngoài Thập Đại thì muốn gặp nàng cũng là trăm năm nghìn năm mới thấy một lần, mà mỗi lần nàng đều ăn vận khác nhau, muốn nhận ra lúc nhất thời cũng là khó.

- Tiểu bạch kiểm này tránh ra để ta hàn huyên tâm sự với mỹ nhân nào.

- Ngươi giám. "Lập Địa liền đứng ra ngăn cản, nhưng mà ngay lúc này thì cái chân của tiểu Minh đã nhấc lên rồi, một cước nhanh như thiểm điện đá thẳng vào bụng tên kia, khiến hắn cong gập cả người bay về phía sau va vào mấy tên phía sau làm cả đám nằm lăn ra. Kim Phượng thấy vậy cũng phải bật cười nhưng nàng cũng không quên nhắc hắn.

- Minh huynh ở đây cấm đấu pháp.

- Ta có thi pháp đâu, chỉ là nhấc chân lên cho đỡ mỏi ai bảo hắn đứng gần ta quá làm gì?

- Đại ca, cái này chắc chắn là huynh lợi hại hơn cha ta rồi. "Bất giác hắn xoa xoa mông của mình nhìn tiểu Minh".

- Làm gì lợi hai được như cha ngươi, ta mới chỉ làm hắn ngã thôi, còn ngươi là bay a.

Đám người kia thẹn quá hóa giận, cả đám há miệng phun pháp bảo ra, linh lực ba động cả một khoảng. Nhất là tên đại ca kia hai mắt đã đỏ ngầu lên rồi, không ngờ trước mặt huynh đệ hắn mà lại bị một tên tiểu tử đá cho ngã dúi dụi như vậy, còn làm trò cười cho gái nữa chứ. Ba động nổi lên khiến mọi người ở sảnh đều dồn sự chú ý nhìn lại.

- Các ngươi muốn bị trục xuất vinh viễn khỏi Vạn Hoa Thành?

Một vị trung niên lướt nhanh tới trước mặt đám người liền nghiêm nghị nói. Hắn chính là chủ sự ở đây, nghe hắn nói cả đám người liền thu lại pháp bảo chắp tay hành lễ.

- Vãn bối là nhất thời tức giận xin tiền bối lượng thứ. Chúng ta cũng chỉ là tự vệ, là bọn chúng động thủ trước.

- Là chân ta mỏi nhấc lên thư giãn chút, ai bảo hắn tự nhiên tiến lại gần chỗ ta làm chi. "Vị chủ sự kia nhìn về phía đám người tiểu Minh, hắn không làm sao cả nhún vai nói".

- Tiểu tử ngông cuồng rõ ràng ngươi đánh lén ta, lại còn thái độ vô lễ như vậy.

- Chuyện kết thúc tại đây, nếu các ngươi còn làm loạn ta sẽ tự tay tiễn các ngươi ra cổng thành. "Hắn liền phất áo rời đi, hắn làm như vậy là hoàn toàn cho Kim gia mặt mũi, là lúc đầu hắn tới hắn đã nhận ra nàng trong nhóm người chính là đại tiểu thư Kim gia.

- Ngươi, tiểu tử có giám cùng ta lên Sinh Tử Đài hay chỉ giỏi đánh lén cắn trộm mà thôi. "Hắn vẫn ôm hận trong lòng nhìn chằm chằm vào tiểu Minh, hắn cố tình nói to để mọi người nghe thấy.

- Đại ca, bỏ đi chấp nhặt gì tên vô lại này.

Cả cả người mặc kệ bọn chúng đang hằn học đứng nhìn liền quay mặt bỏ đi. Nhưng cả sáu người liền chia ra vây chặn lại ba người.

- Hóa ra cũng là đệ tử Trảm Không Kiếm môn, chả trách chỉ biết rụt đầu, đánh lén mà thôi. Ha ha.

Mọi người sau khi nghe liền xi xào bàn tán, cái danh Trảm Không Kiếm môn nào có ai là không biết.

- Ta nghe nói Trảm Không Kiếm môn suy tàn, Vạn Tiên đại hội lần này còn không chắc giữ được danh mười tiên môn đứng đầu nữa không đấy.

- Trả trách đệ tử lại càng ngày càng yếu kém đến vậy.

- Bé mồm thôi, có thất thế thì người ta vẫn là đại danh môn, cẩn thận họa mồm.

Tiểu Minh nghe vậy cũng khá tức giận, hắn không ngờ danh tiếng môn phái bên ngoài lại kém đến vậy. Cứ như thế này thì không được ổn cho lắm, sau khi đổi mới thì có ai tin tưởng mà đăng ký vào học viện hắn học chứ. Mà cái tên này từng đánh Lập Địa nữa, bỏ qua thì hắn còn là đại ca gì nữa.

- Được nếu ngươi đã muốn ăn đòn đến như vậy thì ta sẽ cho ngươi được toại nguyện, ta sẽ lên đài chiến với ngươi nhưng ta có một điều kiện. "Tiểu Minh nhìn hắn không nhanh không chậm cười cười nói, cái dáng vẻ non choẹt của hắn cộng thêm vẻ mặt đầy coi thường đối thủ kia càng khiến tên kia sôi máu".

- Được, có gì cứ nói, coi như là ta làm phước cho ngươi làm di nguyện cuối cùng trước khi chết. "Hắn nhìn chằm chằm vào tiểu Minh mà nói".

- Ta không có hứng thú với cái mạng của ngươi, nghe ngươi vừa nói, xem ra ngươi cũng là kẻ có tiền a, 10 triệu NL tiền cược thắng thua ta sẽ đồng ý đánh ngươi một trận.

- 10 triệu NL? Khẩu khí ngươi cũng lớn a? Cái mạng ngươi mà cũng đáng giá 1 triệu NL sao? "Hắn không ngờ đối phương lại có yêu cầu này, 10 triệu NL với hắn cũng là một con số lớn không phải là nhỏ, gần như là cả gia tài hắn tích cóp bấy lâu nay. Một cước vừa rồi của đối phương tuy nhanh nhưng cũng là một phần vì hắn không đề phòng nên mới chúng chiêu mà thôi, nhìn đối phương còn thiếu niên không thể có tu vi cao được. Nhìn mặt rất lạ, đồng môn với Lập Địa chắc là thiên tài mới nổi được bồi dưỡng nên mới kiêu ngạo như vậy mà thôi, tu vi không thể quá Kim Đan hậu kỳ được, tính về nhiều mặt là hắn vẫn nắm phần thắng rõ ràng".

- Sao? Đáng hay không đáng chưa đến lượt ngươi bình phẩm. Cái ta nhìn vẫn là Linh Nguyên. "Hắn lật tay lấy ra một thẻ Ngân Nguyên ngắm nghía rồi nói".

Cả đám người nhìn thấy đều nuốt nước bọt, quay lại nhìn đại cả của mình.

- Đại ca, nếu thiếu tiền huynh cứ cầm lấy của đệ.

- Ta cũng góp thêm vào. "Bọn họ cũng nhìn thấy sự béo bở trong kèo này, nên kẻ nào cũng muốn góp phần".

- Được! Nếu như ngươi đã có lòng như vậy ta sẽ nhận, nể tình ngươi hào phóng như vậy ta sẽ không lấy mạng ngươi, để cho ngươi chút bài học là được rồi. "Hắn nhìn thẻ Ngân Nguyên kia trên tay tiểu Minh hắn càng thêm chắc chắn với suy đoán của mình, nhưng nếu vậy hắn cũng cân nhắc sẽ không lấy mạng của tiểu Minh dù sao những kẻ được tuyển chọn và bồi dưỡng sẽ được Tông Môn rất chú trọng nếu lấy mạng của tiểu Minh hắn sợ sẽ tạo ra phiền toái, lấy được số tiền kia coi như là cũng thỏa mối hận trong lòng".

- Được, mà ta chỉ lấy tiền mặt.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.