Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cục Nguồn

Tiểu thuyết gốc · 1092 chữ

- Cái kia đi.

Lập Địa liền chỉ tay tới một khối hình vuông rỉ sét, một góc được khảm vào một tảng đá nhỏ được đặt bên dưới làm đế. Bên dưới đề giá giám định lên tới 5000NL coi như là mắc nhất trong đây rồi.

- Là ngươi nhìn tiền a.

Hắn cười cười nhìn Lập Địa mà nói.

- Cũng còn xem huynh biết nó là gì không đã.

Lập Địa cũng là cười lại hắn, với bộ mặt nham nhở chuẩn bị xem trò.

- Chủ quầy ngươi có thế đem thứ đó xuống cho ta xem kỹ hơn được không?

    Chủ quầy nhìn lại thấy là một thanh niên trẻ tuổi còn đang tưởng là muốn vui đùa chơi mà thôi, nhưng nhìn lại chỗ cổ tay thì thấy thanh niên có đeo vòng khách quý hắn cũng liền vui vẻ chiều lòng Tiểu Minh.

Mọi người thấy vậy cũng xúm lại xem xét chỉ trỏ, sau một hồi thì Tiểu Minh liền lên tiếng:

-Chủ quầy ta có thể mua lại món đồ này được chứ?

- Rất tiếc thưa Công Tử giám định quán chỉ Giám định đồ vật chứ không buôn bán.

- Ồ ra vậy, 50 ngàn NL ta sẽ nói tất cả từ lai lịch công dụng lẫn cách sử dụng nó ra sao.

- Việc này?

- Hoặc ta sẽ mua lại nó với gia 500 ngàn NL ngươi nên cân nhắc.

- Công tử chờ ta một chút.

Cả khu lại một lần nữa vỡ òa lên, mọi người gọi nhau rối rít tới xem trò hay.

- Vị thiếu niên trẻ tuổi này là ai mà lại có đảm lược đến như vậy?

- Hay chỉ là trò đùa của hắn.

- Ta nghĩ lại là một công tử thế gia nào ra ngoài vui chơi đùa giỡn thôi.

- Dù là công tử thế gia nào đi nữa đùa giỡn Giám Định Hội quán thì đều có kết cục không mấy êm đẹp đâu chờ mà xem.

- Đại ca người đùa có hơi quá rồi không?

    Lập Địa lúc này mồm miệng méo sệch cả đi, lo lắng hỏi, đâu còn dáng vẻ cười đùa như trước nữa.

- Ha ha đệ yên tâm đi, mới chỉ là món đầu tiên thôi. Lại trùng hợp món ta thích.

Tiếng xôn xao dần im lặng xuống khu chủ quầy đi ra. Vẫn phong thái ấy, hắn chỉ mỉm cười điềm đạm nói:

- Chúng ta sẽ đồng ý với giá của vị công tử này đưa ra để Giám Định, còn việc bán lại nếu công tử có nhã hứng xin tới Đấu Giá hội của Vạn Hoa Thành ba ngày tới tổ chức biết đâu chủ nhân món đồ này sẽ bán nó.

- Lại còn có tính toán này, thế cũng được.

- Xin thỉnh giáo.

Chủ quầy bình tĩnh mời hắn ngồi rồi lấy ra một bộ trà mới rót mời hắn.

- Đây thực ra là một bộ nguồn.

- Bộ nguồn?

- Đúng vậy, nó là nguồn năng lượng cung cấp cho một loại pháo thần công. Nếu ta đoán không nhầm thì vật này là được tìm thấy ở sâu dưới lòng đất chắc hẳn là một di chỉ cổ xưa nào đó đi.

Chủ quầy chỉ nghe và nhẹ gật đầu mỉm cười chứ cũng không phủ nhận hay xác nhận điều gì.

- Đại ca, pháo thần công là thứ gì?

- Đó là một món đồ chơi rất lâu rồi, từ lúc mà con người bắt đầu chuyển từ tập tính bày đàn sang tập tính xã hội, những khu thành thị lớn mọc lên dân cư bắt đầu đông đúc, cũng là lúc nhu cầu được bảo vệ an toàn được đặt ra. Các thành trì không thể chống cự được lâu, thủa đó con người còn mới chập chững bước đầu tu luyện sao có thể chống lại yêu thú yêu tộc hùng mạnh kia. Các loại hình vũ khí mạnh mẽ được ưu tiên nghiên cứu, đỉnh cao nhất đó là Pháo Thần Công, một phát bắn có thể tiêu diệt gọn một bầy yêu thú hơn ba bốn nghìn năm tuổi rồi.

- Ùm truyền thuyết này cũng có được ghi lại quả thực là như vậy.

Chủ quầy hớp ngụm trà xác nhận nói.

- Khi nhân loại đã đủ an toàn trong các bức tường thành với các khẩu pháo thủ bảo vệ, thì chúng ta bắt đầu nghiên cứu từ những con yêu thú yêu tộc mà săn giết được, qua các hiểu biết về con người về trời đất, các hình thức tu luyện bắt đầu được xây dựng lên. Tu luyện càng cao con người càng trở nên mạnh mẽ, các loại phụ trợ cũng được nghiên cứu ra như cấm chế, trận pháp, bùa chú, pháp bảo thay thế cho các loại hình phòng thủ trước đây. Dần dần các khẩu thần pháo bị lãng quên và không còn ai nghiên cứu phát triển nó nữa. Nhân loại chỉ tập chung phát triển sức mạnh bản thân, các pháp bảo uy lực lớn cho bản thân mà thôi.

- Ồ, vậy vật này thì có giá trị gì đâu.

- Vừa nãy bán với giá 500 nghìn NL chẳng phải là Hội quán quá hời rồi sao, giờ thì còn ai muốn mua nó nữa?

- Còn xin công tử chỉ cách sử dụng.

Tiểu Minh mỉm cười một tay đặt lên nó sau đó Linh lực bắt đầu truyền ra từ năm đầu ngón tay rồi bao bọc lấy nó lại, đất đá rỉ sét trên khối lập phương bắt đầu bong tróc ra để lại một khối hình vuông đen bóng hiện ra. Hắn ấn tay vào một mặt vuông rồi mở ra thành một cái lỗ nhỏ:

- Chỗ này để đổ NL vào làm nguyên liệu, và chỉ cần tìm một khẩu thần công đặt nó vào là sử dụng được rồi.

- Ha ha, xin công tử nhận tiền thưởng đa tạ công tử chỉ điểm bến mê.

- Đại ca quả nhiên kỳ tài học rộng tài cao, nhưng đệ không hiểu vật đó thì có tác dụng gì mà huynh lại đòi mua với giá cao đến như vậy?

- Bí mật haha, còn hai vật phẩm nữa ngươi mau chọn đi.

- Humk, không tin huynh lại biết rõ hết mọi thứ ở đây, chắc chắn vừa rồi chỉ là trùng hợp mà thôi.

Khổ thân Lập Địa, quả thực thì Tiểu Minh nhà ta có biết mọe cái gì ở đây đâu, tất cả là nhờ google Lục Ngọc hết mà thôi.

Bạn đang đọc Hoàn Mỹ Tu Luyện sáng tác bởi cookcuuk
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cookcuuk
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.