Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết môn (2)

Phiên bản Dịch · 1462 chữ

Năm trăm huyết ảnh tràn ngập huyết khí, chỉ nhìn thôi liền thấy khủng bố rồi.

Trong năm trăm người Huyết Thần Vương dáng người đặc biệt cao to, da thịt huyết hồng, có vẻ tà mị anh tuấn khoanh tay đứng. Huyết Thần Kinh của gã đã luyện đến cảnh giới cao nhất, không cần giữ huyết hình mà có thể dùng hình người đi ra. Toàn thân Huyết Thần Vương có pháp lực mạnh đến cực điểm, đây là pháp lực thế giới cảnh thất tầng, là pháp lực cấp thiên tôn.

Huyết Thần Vương khoanh tay đứng, nhìn Lục Nguyên. Gã không thèm nhìn hướng Kiếm Diệt lão tổ, cỡ như lão ở trong mắt gã chỉ là một con kiến mà thoi, có thể dễ dàng nghiền nát, không cần chú ý. Lục Nguyên thì có rất tiềm lực, đáng giá gã để ý.

- Lục Nguyên đúng không? Tốt lắm, sớm nghe danh tiếng ngươi, vốn coi như không cừu không oán gì với ngươi. Nhưng mà, nếu ngươi dám giết người Huyết Môn chúng ta, thật là gan chó nhỉ, ngày hôm nay ta phải giết chết ngươi, sau đó sẽ phái ngươi tiến hành diệt môn chiến với Kiếm Môn các ngươi. Ta muốn Kiếm Môn triệt để biến mất trong trung ương thiên triều.

- Hùng tâm tráng chí của ngươi sẽ bị đánh vỡ tại đây.

- Máu thịt của ngươi sẽ thành máu thịt của ta, hòa thành một phần trong ta, dùng để tăng trưởng pháp lực của ta, tiềm lực của ta.

Huyết Thần Vương nói câu này là có nguyên nhân, Huyết Thần Kinh chính là một loại công pháp tà ác chỉ cần chạm vào đối thủ, xuyên qua người liền hấp thu tinh hoa của đối thủ, giết chết đối phương.

Mặc dù bây giờ chưa khai chiến nhưng khí thế Huyết Môn đã đè Kiếm Môn gắt cao, thực lực cách biệt quá xa xôi.

Bây giờ Lục Nguyên còn trong tinh thần hoảng hốt, vẻ mặt như vậy khiến người xem và đám Huyết Môn đều cho rằng không lẽ Lục Nguyên bị người Huyết Môn hù đến ngu ra? Theo lý thì không thể nào, nhưg trạng thái hiện tại của Lục Nguyên đúng là không thích hợp, vẻ mặt ngơ ngác.

Bây giờ Lục Nguyên còn đang nghĩ đến chuyện hạch tụ biến.

Trong kiếm chi không gian của mình ngọn lửa trên không trung nhiệt độ đã tới một ngàn ba trăm vạn độ, hạch tụ biến cần một ngàn năm trăm vạn độ, chỉ kém hai trăm vạn độ mà thôi. Làm sao tăng hai trăm vạn độ cuối cùng đây? Bình thường Lục Nguyên lười biếng nhưng nghĩ đến vấn đề gì là rất say mê, không nghĩ ra kết quả thì tuyệt không bỏ qua.

Mình đã thiêu đốt thất tình chỉ hỏa rồi, giờ đốt lửa gì nữa có thể tăng lên hai trăm vạn độ?

Lửa! Lửa! Mình đi đâu tìm lửa đây!

Lục Nguyên nghĩ tới nghĩ lui vẫn không nghĩ ra đi đâu tìm lửa gì, hết cách, bình thường mình không chưoi với lửa.

Khoan đã, đúng là mình không có lửa nhưng có thể sáng tạo ra nó.

Ma sát dấy lửa! Lúc ma sát có thể ra lửa.

Nếu mình dùng tốc độ cao nhất ma sát thì có xuất hiện ngọn lửa độ cực cao không? Khiến cuối cùng đến một ngàn năm trăm vạn độ?

Được rồi! Cứ cách này đi, chắc là thành công thôi, chỉ cần tốc độ kiếm của mình đủ nhanh thì nhất định được.

Chính trong chớp mắt này, Lục Nguyên cảm giác nguy hiểm từ chính diện ập đến. Lục Nguyên bản năng mở mắt ra, bình tĩnh tinh thần, Dưỡng Ngô tiên kiếm ra khỏi vỏ, giơ ngang chắn. Keng một tiếng, một đoàn huyết quang va chạm với Dưỡng Ngô tiên kiếm, và tà niệm mạnh đập vào thân kiếm. Lục Nguyên có thể khẳng định nếu không phải Dưỡng Ngô tiên kiếm có thuộc tính chính khí thì e rằng luồng huyết quang sớm thuận theo thân kiếm xâm ngập vào người rồi, công pháp thật là tà. Dưỡng Ngô tiên kiếm hú dài, đoàn huyết quang rụt lại, tà khí trên huyết quang không bị thương Dưỡng Ngô tiên kiếm nhưng pháp lực mạnh mẽ khiến Lục Nguyên bỗng thụt lùi ra sau.

Người ra tay rõ ràng chính là Huyết Thần Vương.

Huyết Thần Vương nhẹ nhàng thu hồi một vệt huyết tuyến, mới rồi gã chỉ tùy tiện ra một kích đã đánh Lục Nguyên lùi xa vậy, thực lực của gã trên hắn nhiều. Đọc Truyện Online Tại TruyệnYY

Lục Nguyên thầm than nguy to, bây giờ mình chỉ thiếu chút thời gian, nếu cho mình một nén nhang thì chắc chắn có thể khiến nhiệt độ lên tới một ngàn năm trăm vạn độ, khóng chế hạch tụ biến và tăng lên thế giới cảnh lục tầng, nhưng chết tiệt là bây giờ Huyết Thần Vương tấn công, căn bản không có thời gian.

Cuộc chiến quyết định tiến tám cường đã bắt đầu.

Đây là trận chiến đã định trước rất đặc sắc, cũng quyết định tám môn phái nào tiến vào tám cường. Một khi có ai vào được tám cường thì có thể lấy được cơ hội đi văn minh thánh địa. Văn minh thánh địa có tác dụng rất lớn cho trùng kích văn minh cảnh, đối với Vô Thượng Đại Giáo thì cơ hội như vậy chỉ có mười cái, mọi người phải tranh nhau.

Nhưng một khi thành công thì sẽ có ích lợi to lớn.

Văn minh thánh địa nha, tiến vào trong mặc dù tu thành văn minh cảnh rất khó nhưng muốn tăng lên chút thực lực là chuyện vô cùng đơn giản.

Thực lực Vô Thượng Đại Giáo và thực lực cao thủ đệ nhất môn phái của họ liên quan lẫn nhau.

Bây giờ đang tiến hành trận chiến Huyết Môn đấu Kiếm Môn.

Trận này Huyết Môn chắc chắn thắng, Kiếm Môn không khả năng thắng nổi.

Huyết Thần Vương chắp tay sau lưng, mới rồi tùy ý huyết tuyến đánh ra đã khiến Lục Nguyên bay xa xa, khí huyết cuòn cuộn khó chịu. Huyết Thần Vương làn da đỏ rực, áo đỏ rực, có sức hấp dẫn tà dị đến cực điểm.

- Lục Nguyên, thực lực của ngươi còn kém xa lắm.

Lần này Huyết Môn không dùng chung cực binh khí Huyết Thần Chi Cổ. Huyết Thần Chi Cổ có thể phát huy một loại lực lượng kỳ lạ cường đại, là sát chiêu chung cực của Huyết Môn nhưng lại không dám dùng trước mặt Lục Nguyên. Lục Nguyên có thể nuốt chung cực binh khí, nếu Huyết Thần Chi Cổ bị nuốt thì trong thời gian nhất định không thể sử dụng lần thứ hai.

Hơn nữa đối mặt Lục Nguyên có cần thiết dùng không?

Huyết Thần Vương nhảy lên không trung công kích Lục Nguyên liên tục, huyết quang bay loạn.

Kiếm trong tay Lục Nguyên biến hóa muôn vàn tư thế, vạn lần thay đổi, chiêu thức tuyệt diệu vô cùng. Dù là vậy nhưng đối mặt công kích đến từ Huyết Thần Vương chỉ có nước không ngừng đón đỡ, cố tình lúc này Lục Nguyên phát hiện trong đợt oanh kích đang luyện thất tình kiếm thì bị thương dường như sắp hiện ra, ngụm máu dâng tận cổ suýt phun ra.

Không có cơ hội sao?

- Chết tiệt, nếu ta có thêm thời gian là có thể phản kích.

Lục Nguyên bực mình nói:

- Ta phải xông mười hàng đầu, lấy được tư cách văn minh thánh địa!

Huyết Thần Vương lạnh lùng cười:

- Đừng nằm mơ.

Kiếm Diệt lão tổ bỗng nhiên nói:

- Lục Nguyên không nằm mơ!

Huyết Thần Vương nhìn hướng Kiếm Diệt lão tổ, dùng ánh mắt khinh thường nhìn lão.

- A, con kiến nhà ngươi có thể lấy ra thủ đoạn gì? Để ta xem thử?

Gã coi khinh Kiếm Diệt lão tổ.

Tay Kiếm Diệt lão tổ lóe tia sáng, là một vật hình kiếm chậm rãi bay lên trời, cùng lúc đó tất cả kiếm tu trên cao nguyên người tỏa ánh sáng.

Một chụp ánh sáng hoàn toàn ngăn cách Huyết Môn và Kiếm Môn.

Huyết Thần Vương ngẩn ra, nói:

- A, pháp bảo loại phòng ngự ư, hãy xem ta phá nó đây!

Trong tay gã xuất hiện mười luồng huyết quang đánh thẳng về phía chụp phòng ngự, nhưng nó chẳng hề sứt mẻ chút nào.

Bạn đang đọc Hoa Sơn Tiên Môn của Mạt Lăng Mạc Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.