Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Yêu Chân Thành

2499 chữ

Quỷ Hồn trung niên tội nghiệp nhìn Thạch Đầu, hai chân hắn cong xuống xem bộ dáng là chuẩn bị liều lĩnh quỳ xuống cầu xin.

Thạch Đầu bắt đầu phát hỏa, cơn tức càng ngày càng lớn.

"Nói một là một, ông đủ chưa hả, có thể hay không đừng có lòng tham không đáy như thế!"

Người tham lam Thạch Đầu không phải chưa thấy qua, thế nhưng lòng tham không đáy như quỷ hồn trung niên này, hắn thật đúng là mới gặp lần đầu. Được voi đòi tiên, lòng tham ngày càng tăng lên không dứt.

Nhìn Thạch Đầu đang có xu thế bạo phát, quỷ hồn trung niên không cam lòng đứng thẳng người.

"Tiểu ca, là người thì sẽ có thứ không bỏ xuống được, tôi cũng giống như vậy a."

Quỷ hồn trung niên cực kỳ bi thương, xoa xoa khóe mắt rưng rưng rơi nước mắt.

"Tôi chết đã mấy ngày rồi, lập tức sẽ qua tuần đầu, qua ngày thành lập Đảng cộng sản Trung Quốc sẽ hồn quy địa phủ. Thế nhưng tôi thực sự không bỏ xuống được vợ con của mình a, tình cảnh của bọn họ thật không tốt họ trải qua vạn phần gian nan, khiến tôi đây làm sao có thể ly khai bọn họ, tôi làm sao có thể an tâm."

Quỷ hồn trung niên nỗi lòng xúc động lệ như suối trào, hắn phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đất, gắt gao ôm hai chân Thạch Đầu.

"Tiểu ca, xin cậu thương xót, hãy giúp tôi một chút được hay không, vì bọn họ, ta nguyện ý trả giá tất cả, cho dù là hồn phi phách tán, vĩnh viễn không thể siêu sinh cũng sẽ không hối tiếc."

Thạch Đầu ngây ngẩn cả người, trong chăn quỷ hồn trung niên đang lay động tột đỉnh. Hắn lăng lăng nhìn quỷ hồn trước mắt, không biết nên trả lời như thế nào. Thực sự là thấy quỷ, lại nói tiếp quỷ hồn này thực sự rất tham lam, quả thực kỳ cục.

Thế nhưng rõ ràng đều tham thành như vậy, vì sao tuyệt nhiên không thấy phản cảm. Trái lại sinh lòng kính nể, bị hắn cảm động ni? Thạch Đầu lau lau nước mắt tràn ra khóe mắt.

Trong khoảng thời gian này, hắn tiếp đãi khách hàng rất nhiều, mỗi vị đều muôn hình muôn vẻ. Có cầu sống lâu trăm tuổi, có cầu vinh hoa phú quý, ngay cả muốn thanh danh hiển hách, thê thiếp thành đàn hiếm thấy, hắn cũng không phải chưa từng thấy. Có thể nói Thạch Đầu đã thấy qua các loại tham lam.

Thế nhưng như quỷ hồn trung niên trước mắt này lại có vẻ không giống người thường. Nói hắn tham lam sao, đích xác rất tham, được cho là lòng tham không đáy. Tựa hồ cùng với các khách hang khắc không hề sai biệt.

Thế nhưng có thật sẽ không có khác biệt sao? Đối với lần này, Thạch Đầu rất không thừa nhận. Có khác biệt hơn nữa khác biệt rất lớn.

Dĩ vãng này, tất cả khách hàng tham lam cũng là vì để thỏa mãn nguyện vọng của chính mình. Quỷ hồn trung niên này tuy nói so với bọn họ còn muốn tham lam hơn, nhưng lại đối với chính hắn vô dục vô cầu. Tất cả tham lam cũng là vì người nhà của hắn. Vì vợ cùng con, hắn bất chấp tất cả dù cho hồn phi phách tán vĩnh viễn không siêu sinh cũng sẽ không tiếc, không oán, không hối hận. Thử hỏi thế gian này có mấy người có thể làm được như vậy.

Điều này còn được gọi là tham lam sao? Đây là vô tư, đây là chân ái a, chính là người nhà, móc tim móc phổi không giữ lại chút nào yêu thương. Tình yêu này, giản dị tự nhiên mà không khoa trương, nhưng lại có thể kêu gọi sấm sét san phẳng đất đai, mang đến rung động thật lớn.

Ngay cả Thạch Đầu bây giờ, thất phách bị hao tổn, thất tình trì độn đều bị cảm động đến rơi lệ. Có thể tưởng được quỷ hồn trung niên làm cho Thạch Đầu chấn động lớn như thế nào.

Thế nhưng, chấn động thì chấn động, cảm động thì cảm động, Thạch Đầu dù cho bị cảm động khóc thành lệ nhân, cũng như cũ lực bất tòng tâm.

Hắn chỉ là một học đồ làm công cho Hiệu Cầm Đồ Hoàng Tuyền hay một người thi hành các quy tắc của cửa hiệu. Lại ở đâu ra quyền lực thay đổi quy tắc giao dịch. Dù cho như thế nào đi nữa, đồng tình muốn hỗ trợ thật sự là hữu tâm vô lực.

Tình cảnh lúng túng như vậy, làm cho Thạch Đầu cảm giác được bản thân vô cùng bất lực và lo lắng.

"Kẻ đần độn, ngươi thật đúng là một kẻ đần độn mà. Rõ ràng có thủ đoạn nghịch thiên nhưng lại bị cái rắm lớn một chút làm cho khó khắn tới bối rối thành như vậy. Ngươi bảo ta làm sao nói ngươi đây, cô nãi nãi ta chưa từng thấy qua ai ngu đần như ngươi vậy. Dĩ nhiên lại ngu xuẩn đến cảnh giới như vậy, tiểu tử thối ngươi thế nhưng là chủ nhân của thiên đạo luân bàn có được hay không, rõ ràng thần khí nơi tay vì sao không biết đường sử dụng?"

Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm nữ nhân, Thạch Đầu được chỉ dẫn bừng tỉnh đại ngộ. Thanh âm này Thạch Đầu thực không thể quen hoen, đây không phải là khách ở trong thiên đạo luân bàn đang chỉ giáo đây sao.

"A di, đa tạ người..."

"A cái gì di, ngươi nghĩ cô nãi nãi ta già như vậy sao, kêu Sa Hoa tỷ!"

Có thể là bởi vì không lâu trước đây mới chịu qua lời nói ác độc của Thạch Đầu, bi ảnh hưởng rất lớn nên nữ tử đối với tuổi tác có chút mẫn cảm.

Trực tiếp cắt đứt lời Thạch Đầu, tức giận thở gấp mở miệng sữa đúng.

"Tốt, Hoa tỷ, thế nhưng gọi như vậy không quá hợp sao, tôi hình như bị ngươi chiếm tiện nghi, chị thoạt nhìn giống như là một tiểu la lỵ, còn không có lớn như tôi, tôi nên gọi tỷ Hoa muội muội mới đúng."

Cảm thấy được sai lầm của mình Thạch Đầu biết sai liền sửa.

"Ngươi chỉ được cái nói nhiều, hừ, không lớn không nhỏ." Nữ tử tuy rằng mở miệng trách cứ, nhưng trong giọng nói vui sướng khó có thể che giấu.

Đợi một hồi lâu không thấy Sa Hoa nói gì nữa, Thạch Đầu biết cửa ải này rốt cuộc đã qua, không khỏi len lén lau một phen mồ hôi lạnh.

Hắn ngoắc gọi quỷ hồn trung niên tới, thấp giọng mở miệng kể ra.

"Muốn hoàn thành một nguyện vọng cũng không phải không được, bất quá phải muốn nhìn vận khí của ông, đi thôi, mặc niệm nguyện vọng của ông đi, kích thích cái kim đồng trên thiên đạo luân bàn kia, nếu là ông vận khí đủ tốt cái nguyện vọng kia có thể là sẽ được thực hiện. Bất quá nếu như ông vận khí không tốt, rất có thể sẽ hồn phi phách tán vĩnh viễn không thể siêu sinh."

"Thật vậy chăng? Có phải thật vậy hay không? không phải là đánh bạc bằng cái mệnh quỷ này của tôi sao, chỉ cần có thể để vợ con tôi thoát khỏi khốn cảnh, cái gì tôi cũng đều có thể bỏ được."

Quỷ hồn trung niên thân hình thoắt một cái liền xuất hiện trước thiên mệnh luân bàn, không chần chờ chút nào trực tiếp kích thích kim đồng.

Nhìn một màn này Thạch Đầu âm thầm gật đầu.

"Xem chừng không chỉ là ngoài miệng nói thật dễ nghe, mà làm cũng rất đẹp a, người như vậy đáng giá giúp đỡ."

"Ong ong ông..."

Kim đồng bắt đầu chuyển động với tốc độ rất nhanh. Theo kim đồng chuyển động một thanh âm hư ảo vang lên trong đâu Thạch Đầu.

"Chủ nhân thỉnh xác nhận một chút mong muốn của cậu, ý nguyện này là kết quả của vận may hồn quỷ này, quyết định kết quả cũng là cậu trực tiếp nhúng tay can thiệp vào kết quả."

"Tôi phải giúp hắn."

"Muốn giúp hắn cậu có hai lựa chọn, một là nhận lãnh tất cả nhân quả để hắn được đền bù như mong muốn. Hai là khi hắn đổ mệnh đổ thua thì sẽ đem tất cả hình phạt phải chịu trực tiếp xóa bỏ."

"Như vậy hai loại lựa chọn này sẽ mang đến hậu quả thế nào?" Thạch Đầu chần chờ. Dù sao, bị quỷ hồn trung niên làm cho cảm động là một chuyện, thay hắn gánh chịu tất cả nhân quả lại là một chuyện khác.

Giúp người loại sự tình này sao, không nên nhiệt huyết bồng bộp bằng xức động nhất thời, phải hiểu rõ ràng mới tốt.

"Nếu như chọn thứ nhất nó tương đương với việc nhận lấy tội lỗi và phúc báo của quỷ hồn này. Một khi làm không tốt sẽ tội nghiệt triền thân, hậu quả rất khó đoán trước. Về phần lựa chọn thứ hai, kết ra nhân quả nhỏ hơn, chẳng qua là phải bỏ ra một ít đại giới bảo trụ hồn phách của hắn là tốt rồi."

Khí linh dừng lại, chỉ chốc lát mở miệng bổ sung lần nữa.

"Bất quá, chủ nhân đã xem qua hồn thụ ở tại trung tâm thiên đạo luân bàn rồi, vô luận nhân quả tốt xấu thế nào đều sẽ trở thành hồn cây chất dinh dưỡng, có thể trợ giúp hồn cây sinh trưởng."

"Vậy thì liều mạng chọn cái thứ nhất đi!"

Khí linh nhắc tới hồn cây khiến cho Thạch Đầu mười phần lo lắng. Đúng vậy, hắn có hồn thụ bên mình, quản nó tội nghiệt ngập trời còn là vận rủi triền thân hết thảy đều không phải là chuyện khó gì.

"Đến đây đi, tới mãnh liệt hơn một chút, đem hết thảy trở thành chất dinh dưỡng của hồn thụ để nó lớn lên càng nhanh quyền hạn của mình sẽ càng cao, hắc hắc."

Thạch Đầu hào hùng đầy ngực, thống khoái làm ra lựa chọn.

"Thế nhưng..."

"Không có gì thế nhưng dựa tôi nói mà làm đi."

Khí linh rõ ràng còn phải nhắc nhở, lại bị Thạch Đầu trực tiếp cắt đứt.

"Ong ong ông "

Thiên đạo luân bàn kim đồng đang chuyển động với vận tốc quay càng ngày càng chậm. Theo kim đồng chuyển động, đồ án trên vòng tròn bát quái dần dần nổi lên.

Toàn bộ vòng tròn bị phân ra rất nhiều ô vuông, trong mỗi ô đều xuất hiện các chữ viết bất đồng.

Có tăng phúc, sửa thọ, sửa vận vân vân, nội dung bên trong đều không giống nhau.

Theo Thạch Đầu hạ xuống chỉ lệnh cuối cùng, kim đồng xoay tròn càng chuyển càng chậm rốt cục ngừng lại vững vàng tương đương dừng ở ô sửa vận.

Khi kim đồng dừng lại ở ô sửa vận kia, chữ viết trong ô lần thứ hai có biến hóa.

"Thay tử nữ sửa vận, đạt thành tử nữ sẽ có 30 năm đầu may mắn."

"Oa " Quỷ hồn trung niên khóc tới tê tâm liệt phế.

"Xong rồi a, tôi rốt cục hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, tạ ơn tiểu ca, cảm tạ ân công." Quỷ hồn trung niên phịch một tiếng quỳ xuống đất, bang bang hướng Thạch Đầu dập đầu.

Lúc này Thạch Đầu hai mắt mơ màng, trên mặt biểu tình thống khổ mà quấn quýt. Khi nguyện vọng đạt thành một khắc kia Thạch Đầu cảm thấy tầng tầng ràng buộc. Nồng nặc hắc khí hướng Thạch Đầu tầng tầng bao vây.

Đây là tội nghiệt, là hậu quả xấu. Cho dù Thạch Đầu thôi động hồn thụ trong thiên đạo luân bàn bắt đầu toàn lực hấp thu hắc khí kia rồi nhưng phải qua thật lâu nó mới bắt đầu tiêu giảm.

Bởi vì hấp thu quá nhiều hắc khí, nguyên bản xanh tươi ướt át hồn thụ lúc này biến thành màu đen phát ám, nhìn lên quỷ khí âm u.

Nhìn một màn như thế Thạch Đầu sợ hết hồn. Lại cảm thụ mình một chút, trên người hắc khí nhè nhẹ quấn quit lấy, Thạch Đầu khỏi hút ngụm lãnh khí.

"Khí linh, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Hồn thụ vì sao biến thành như vậy, còn có trên người tôi hắc khí vì sao không có toàn bộ tiêu tán?"

"Chủ nhân, thiên đạo luân bàn chỉ là bước đầu nhận chủ, hồn cây còn là cây non hấp thu năng lực hữu hạn."

"Cậu biết rõ như vậy vì sao không có nhắc nhở?"

"Nhắc nhở bị cậu cắt đứt, liền nghĩ đến cậu đã sớm biết."

Khí linh trả lời đáp án khiến Thạch Đầu khóc không ra nước mắt.

"Chủ nhân, lần thứ hai phát sinh nhắc nhở nếu là hồn thụ hấp thu quá nhiều tội nghiệt lệ khí sẽ cải biến thiên đạo luân bàn thuộc tính, sẽ thay đổi bạo ngược thích giết chóc còn xin cậu đúng lúc điều chỉnh, nuôi nấng nó bằng phúc báo công đức nhiều hơn, để trung hoà đạt được cân đối."

Khí linh tuyệt không hàm hồ chút nào, không để ý tới Thạch Đầu tâm tình, lúc này tẫn chức tẫn trách phát ra cảnh cáo.

Thạch Đầu thật sự có chút phát điên, áo não tới vò đầu bứt tóc của mình.

"Xem ra trang bức còn là một kỹ thuật sống a, hỗn đản, lần đầu tiên lắp đặt thiết bị trang bức lớn đem mình một kẻ ngu ngốc."

Tức giận lên cao Thạch Đầu trực tiếp túm lấy quỷ hồn trung niên.

"Nói, ông cmn đời này đều làm cái gì, rốt cuộc là chết như thế nào?"

"Ách cái này có thể hay không không trả lời."

Quỷ hồn trung niên có chút ngượng ngùng.

"Nói, phải nói, nói rõ, lập tức, lập tức!"

Thạch Đầu tức giận bùng nổ.

Giờ này, khắc này, hắn đã cảm thấy sai rồi, quỷ hồn trung niên này nếu là một người bình thường thì tại sao có thể có nhiều như vậy tội nghiệt triền thân.

"Nhất định phải nói sao, nếu ân công muốn nghe, ta nói là được chứ gì, tuyệt không có nửa điểm giấu diếm."

Bạn đang đọc Hiệu Cầm Đồ Hoàng Tuyền (Dịch) của Sa Mạc Nướng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thuytienho
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.