Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CHAP 13

Phiên bản Dịch · 3385 chữ

CHAP 13

Từ lúc thành thân đến nay cũng đã nửa năm trôi qua mà Taeyeon và Miyoung vẫn chưa hề có cái gọi là động phòng. Người ngoài nhìn vào cứ ngỡ cả hai rất là ân ân ái ái và sẽ sớm có hài nhi ẵm bồng nhưng thực chất chỉ người trong cuộc mới hiểu và Miyoung bắt đầu sinh nghi về vấn đề là chẳng lẽ Taeyeon không muốn nàng ?!!

Do đó Miyoung quyết định đêm nay, nàng sẽ là người chủ động câu dẫn Taeyeon, nàng không tin với sắc đẹp của mình không thể không làm động lòng tà của Taeyeon. Taeyeon đã đi công vụ từ sớm, dự đoán đến tối mới về nên trong lúc ở phủ Miyoung quyết định trang trí tân phòng của mình trở nên thật lãng mạn, chưa kể là nàng còn thắp thêm trầm hương, góp phần làm tăng thêm không khí dễ chịu trong phòng.

Trước khi tắm nàng dặn dò Soonkyu chuẩn bị ình một bộ y phục mà nàng cho rằng đẹp nhất và cũng dễ làm người khác ngơ ngẩn nhất. Bộ y phục này từ lúc vào phủ phò mã đến nay Miyoung hầu như không có dịp để mặc, một phần thì nó khá hở hang nên nàng cũng ngại không dám mặc.

Sau khi tắm xong, lúc mặc y phục vào ngay cả Soonkyu nhất thời cũng bất động vì nàng. Nếu dùng từ để miêu tả vẻ đẹp của Miyoung thì có thể gọi là tiên nữ giáng trần. Y phục màu hồng nhạt khoét sâu ở cổ, lộ ra khe rãnh chết người kia. Váy dài chấm đất, tóc được vén hết qua một bên để lộ vùng cổ trắng ngần. Gương mặt chỉ cần trang điểm nhẹ là quá đủ để tôn vinh lên dáng vẻ cao quý của Miyoung.

Lúc nàng bước ra khỏi phòng thì tất cả bọn người hầu đang bận rộn làm việc đều trở nên bất động mà ngắm nhìn nàng. Cảm thấy thỏa mãn với điều đó nên Miyoung cười tít cả mắt làm xuất hiện đôi mắt cười chết người. Đúng lúc đó, Taeyeon xong việc trở về phủ thì bắt gặp bọn họ không chịu làm việc nên lên tiếng rầy la.

-Này, các ngươi làm gì đứng yên như bị hóa thạch vậy ? – Taeyeon ngạc nhiên chỉ vào từng người một.

-Phò mã gia, người thật có phước mà – Một tên nô tài gần đó lên tiếng nói.

-Ngươi nói gì ta không hiểu ? – Cảm thấy mình như người ngoài cuộc, Taeyeon có phần tò mò.

-Nè, tên kia ngươi có sao không vậy, làm việc nhiều quá hay sao đến nỗi chảy cả máu mũi ra thế ? – Taeyeon thấy một tên nô tài khác đang cuống quýt đưa tay cầm máu che mũi lại.

Rồi Taeyeon phát hiện cả đám bọn chúng chỉ nhìn về một hướng mà ngay cả bọn cung nữ cũng nhìn về hướng đó làm cho Taeyeon cũng không khỏi thắc mắc mà trông theo. Khổ nỗi lúc Taeyeon nhìn tới thì bị một cái cây khác che đi nên Taeyeon chỉ thấy được mỗi mình Soonkyu đang đứng cười khúc khích.

Taeyeon tò mò nên tiến lại gần thêm vài bước nữa thì bắt gặp một người đang vận một bộ y phục rất tỏa sáng. Theo phản xạ Taeyeon nhìn từ dưới nhìn lên, đôi chân đứng khép nép, dáng đứng ủy mị, hai tay cung kính nắm lại với nhau ở phía trước bụng. Ngước lên một chút nữa Taeyeon cảm giác mình không thở được, nhìn chằm chằm vào khe rãnh chết người đó thật lâu rồi nuốt khan một cái. Ngước lên nữa thì Taeyeon trông thấy gương mặt rạng rỡ của Miyoung khi biết mình đã về tới phủ. Đôi mắt cười cong lên làm Taeyeon phải điêu đứng, không thở được rồi Taeyeon bất ngờ khi thấy gương mặt hốt hoảng của Miyoung chạy về phía mình.

-Taeyeon bị đau bệnh ở đâu à, sao lại chảy máu thế kia ? – Miyoung cuống cuồng rút chiếc khăn trong người mình ra lau đi máu trên mũi Taeyeon đang chảy ngày càng nhiều kia.

Lúc này Taeyeon mới biết tình hình hiện giờ của mình như thế nào. Cảm giác xấu hổ làm mặt Taeyeon cũng đỏ bừng bừng theo. Bây giờ thì Taeyeon đã hiểu vì sao tên nô tài kia lại chảy máu mũi như thế. Cảm giác những kẻ khác đang nhìn mình cười, Taeyeon bẽ mặt nên lên tiếng.

-Các ngươi rãnh lắm sao, còn không mau đi làm việc của mình. Đứng ở đây ngó như thế này không phải là việc của các ngươi.

Nghe giọng Taeyeon rầy la như vậy cả bọn cũng sợ sệt không dám nhìn nữa mà tiếp tục công việc của mình. Miyoung cẩn thận lau những vết máu đó cho Taeyeon xong rồi cũng không quên để tay mình lên trán Taeyeon để kiểm tra nhiệt độ vì gương mặt đang đỏ bừng của Taeyeon.

Taeyeon cảm thấy vui mừng vì Miyoung không hiểu sự việc của mình nếu không Taeyeon thật không biết phải giấu mặt vào đâu nữa. Nhìn gương mặt lo lắng quan tâm của Miyoung nên Taeyeon gạt bỏ ý niệm vui mừng đó qua một bên mà nắm lấy tay Miyoung.

-Ta không sao đâu, chắc do hôm nay làm việc quá căng thẳng thôi.

-Taeyeon thật sự không sao chứ ?

-Ta không sao nữa rồi. Nàng xem máu đã hết chảy rồi đúng không. Nàng đợi ta đi rửa mặt lại rồi chúng ta cùng nhau ăn tối. Ta đói bụng lắm rồi này – Taeyeon vừa cười nói vừa lấy tay xoa xoa bụng của mình.

Khi rửa mặt xong nhìn mình trong chậu nước, Taeyeon vẫn thấy được gương mặt đỏ ửng của mình. Lấy tay vỗ vỗ vào mặt vài cái cho tỉnh táo, cũng như làm dịu bớt sự bức rứt khó chịu từ lúc gặp Miyoung đến giờ. Taeyeon thầm nghĩ : “Lần sau không cho Miyoung mặc bộ y phục đó nữa…à không tốt hơn hết là tuyệt đối không nên mặc những bộ y phục giống như thế này mới đúng”.

Lần này may mắn là Miyoung chỉ mặc ở trong phủ nếu nàng đi ra đường với dáng vẻ như thế này thì Taeyeon thật sự không dám tưởng tượng mọi người trong kinh thành sẽ phản ứng ra sao nữa. Ngay cả Taeyeon còn chịu không nổi, chưa kể đến bản thân mình là nữ nhi mà còn phải lao đao vì Miyoung thì thử hỏi những kẻ phàm phu tục tử ngoài kia sẽ như thế nào cơ chứ.

Coi như là ích kỷ cũng được, ghen tuông cũng được, Taeyeon chỉ cho phép Miyoung mặc như vậy khi chỉ có mình và nàng mà thôi. Ngoài ra không cho ai được ngắm Miyoung như thế cả. Do đó Taeyeon đi vào phòng lấy ra một cái áo choàng lớn rồi tiến về bàn ăn tối nơi Miyoung đang ngồi chờ.

-Trời tối trở lạnh nàng nên mặc thêm áo ấm vào đi – Taeyeon nhanh chóng khoác áo lên người Miyoung.

-Khí trời đang chuyển sang hạ rồi thì còn lạnh gì nữa chứ ? – Miyoung giả bộ ngây thơ hỏi vì lúc nãy nàng đã nghe Soonkyu kể lại lý do vì sao Taeyeon lại bị như vậy nên trong lòng đang cười thầm.

Taeyeon hắng giọng : “Nói chung là nàng mặc như vậy thì tốt hơn. Cũng như giữ gìn sức khỏe cho cả nàng và cho cả người khác nữa”.

-Nhưng mà thiếp không thích mặc như thế này – Miyoung vừa nói vừa đưa tay cởi áo choàng ra.

-Yahhh, nhưng mà ta không thích. Nàng mặc vào cho ta – Taeyeon bặm môi bất mãn.

-Thừa nhận đi, Taeyeon đang ghen đúng không – Miyoung nheo mắt hỏi.

-Ghen gì mà ghen – Taeyeon đảo mắt cố chối.

-Không ghen mà Taeyeon nhìn chằm chằm vào những kẻ đang nhìn thiếp như thể Taeyeon muốn móc mắt của bọn họ ra hết vậy đó – Miyoung cong khóe môi.

-Ta không có nga

~Nhìn gương mặt khó xử của Taeyeon, Miyoung cũng thôi không chọc ghẹo nữa vì nàng biết Taeyeon thật sự đã bại trước nước cờ này của nàng rồi. Do đó nàng không khỏi vui mừng mà nâng đũa gắp thức ăn ình và cho cả Taeyeon.

-Taeyeon ăn đi, đồ ăn sắp nguội cả rồi kìa. Ăn xong rồi còn phải đi nghỉ sớm nữa.

-Giờ này còn sớm mà – Taeyeon hơi nhăn mày khó hiểu.

-Taeyeon cau mày lại làm gì, ăn nhanh đi, không phải Taeyeon nói hôm nay làm việc căng thẳng nên mệt người sao ? Vì vậy thiếp mới bảo Taeyeon ăn xong thì nên đi tắm rửa rồi ngủ sớm đi cho khỏe lại sức.

Nghe Miyoung nhấn mạnh chữ “ngủ” Taeyeon cảm thấy trong lòng bất an, một cảm giác bồn chồn khó tả. Taeyeon nhận ra Miyoung hôm nay có gì đó là lạ mà bản thân mình vẫn chưa thể nào đoán ra được nên trong lòng vô cùng khó chịu.

-Không biết nàng ấy đang định giở trò gì nữa đây – Taeyeon thầm nghĩ.

----------------

Tắm sạch sẽ xong Taeyeon trở về phòng ngủ của mình thì thấy Miyoung đang ngồi trên giường nhìn thẳng về phía mình với ánh mắt nóng rực, điều đó làm cho Taeyeon không khỏi rùng mình. Nhìn Taeyeon lúc này thật giống một con cừu non đang bước vào hang cọp.

-Taeyeon lại đây, đi ngủ thôi nào – Giọng Miyoung nhẹ nhàng ngọt ngào.

Taeyeon cảm thấy căn phòng này ngày hôm nay vô cùng ngột ngạt khó thở, có phần quỷ dị nên càng gia tăng thêm sự sợ hãi.

-Ta… ta chưa buồn ngủ. Ta…ta muốn đọc sách. Nàng muốn ngủ thì đi ngủ trước đi – Taeyeon đảo mắt, không dám nhìn thẳng vào Miyoung.

Taeyeon rút lấy một cuốn sách gần đó vội vàng mở ra đọc. Qua một hồi lâu, Taeyeon không thấy Miyoung lên tiếng nên khẽ nâng sách xuống thấp dưới tầm mắt mình mà ngó về phía Miyoung. Thấy Miyoung vẫn ngồi yên trên giường và giương mắt đầy vẻ cám dỗ nhìn về phía mình. Chưa kể y phục của nàng dường như có hơi hướng bị kéo trễ áo xuống một chút làm Taeyeon cứ nhìn chằm chằm vào khuôn ngực đầy đặn nửa kín nửa hở kia.

-Nàng…nàng còn chưa ngủ hả ? – Taeyeon lắp bắp.

-Taeyeon còn chưa ngủ thì làm sao thiếp dám ngủ được chứ – Giọng Miyoung đầy vẻ dụ hoặc.

-Ta…ta còn nhiều việc phải làm lắm, nàng đi ngủ trước đi đừng chờ ta.

Miyoung đứng dậy đi về phía Taeyeon và không quên vươn vai ưỡn ngực về phía trước vì nàng biết Taeyeon đang nhìn gì rồi nàng vòng ra sau lưng Taeyeon để tay lên vai Taeyeon.

-Để thiếp làm cho Taeyeon cảm thấy dễ chịu nha – Miyoung áp sát hai khỏa mềm mại của nàng vào lưng Taeyeon và nhẹ nhàng xoa bóp vai cho Taeyeon.

Đụng chạm bất ngờ này làm Taeyeon cảm giác rùng mình, nổi cả gai óc. Hai tay cầm sách run rẩy không vững rồi đánh rơi nó xuống bàn.

-Đa tạ nàng nhưng ta không mỏi vai đâu, nàng làm vậy ta chỉ sợ mỏi tay nàng mà thôi.

Miyoung ngưng lại động tác nhưng đưa tay ôm lấy cổ Taeyeon và thì thầm vào tai Taeyeon : “Taeyeon thấy thiếp hôm nay thế nào ?”

-Đẹp…đẹp lắm – Taeyeon mềm nhũn cả người.

Miyoung hôn nhẹ vào vành tai Taeyeon làm Taeyeon nhất thời cứng người, hơi thở trở nên dồn dập và tim đập ngày càng nhanh. Taeyeon cảm giác Miyoung lúc này thật giống hồ ly tinh chuyên đi dụ dỗ mọi người và mình giống như một miếng mồi ngon đang chờ được xử sạch.

-Chúng ta nên đi ngủ thôi – Miyoung phả hơi nóng vào tai Taeyeon.

Đầu óc Taeyeon trở nên trống rỗng, chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì đã bị đôi môi ai kia áp vào môi mình. Miyoung đang bực mình vì tên Taeyeon này hôm nay sao lại khờ khạo đột xuất làm nàng phải chủ động trong cái việc tế nhị này.

Nụ hôn làm cho Taeyeon mê muội quên hết mọi chuyện mà chỉ chú tâm vào việc đẩy nụ hôn đi xa. Kéo Miyoung ngồi trên đùi mình, một tay đặt sau cổ nàng còn tay kia để trên eo nàng nhằm áp sát cơ thể hai người lại với nhau.

Khẽ mỉm cười trong nụ hôn, Miyoung đắc ý vì lần này nàng lại thắng cuộc trong việc câu dẫn Taeyeon. Hai người hôn nhau đến đỏ bừng cả mặt vẫn chưa chịu rời ra, đến lúc cảm giác Miyoung không thở nổi nữa thì Taeyeon mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi ngọt ngào kia mà di chuyển nụ hôn xuống cổ của nàng.

Gặm nhấm chán chê trên cổ, Taeyeon di chuyển tới xương quai xanh của Miyoung. Cảm giác với tư thế này không thoải mái nên Taeyeon gạt đồ đạc trên bàn xuống rồi đặt người Miyoung lên và tiếp tục công việc dang dở của mình.

Taeyeon cứ liên tục hôn vào những chỗ nhạy cảm nên làm cho Miyoung cảm giác bứt rứt trong lòng rồi bất tri bất giác rên rỉ nhẹ và vòng tay ôm lấy đầu Taeyeon, điều này như càng kích thích cho Taeyeon hôn nàng nhiều hơn. Sau khi để lại vô số vết hôn ngân trên người Miyoung, Taeyeon trở lên đối mặt với Miyoung và nối lại nụ hôn ban nãy.

Cắn nhẹ môi dưới Miyoung như chờ sự cho phép để mình có thể thâm nhập vào bên trong, Miyoung hiểu ý nên hé môi để cho chiếc lưỡi không xương kia tùy ý trượt vào làm càn. Vào được bên trong Taeyeon nhanh chóng tìm kiếm bằng hữu của nó để vuốt ve trêu đùa với nhau.

Vờn chán chê trong khuôn miệng của Miyoung, Taeyeon nhẹ nhàng tinh ý hướng dẫn Miyoung đưa lưỡi ngược trở về phía trong mình. Miyoung lúc đầu tuy còn rụt rè nhưng về sau hành động khá hơn rất nhiều. Cả hai có một cuộc chiến lưỡi và hôn nhau đến độ chỉ còn nghe được nút lưỡi cùng tiếng thở gấp gáp của nhau mà không nghe được bất kỳ âm thanh bên ngoài nào khác.

Trong lúc bận rộn hôn Miyoung thì tay Taeyeon đã không còn yên phận mà đang giải khai đai thắt lưng của Miyoung xuống. Taeyeon không vội cởi y phục của Miyoung ra ngay mà luồn tay mình vào khe rãnh câu dẫn của Miyoung rồi đẩy y phục nàng xuống để lộ ra một bên ngực và đưa tay nhẹ nhàng xoa nắn.

Bị Taeyeon đụng chạm vào chỗ nhạy cảm nên Miyoung bối rối ngại ngùng, việc lần này so với việc ở hồ nước lần trước e rằng còn ngượng hơn. Lần trước Miyoung thật sự không biết mình lấy can đảm từ đâu ra, có lẽ là do quyết tâm muốn vạch trần rõ thân phận của Taeyeon, điều mà nàng khúc mắt bấy lâu nay.

Nhưng lần này lại là việc mà những cặp phu thê hay làm nên nàng bắt đầu cảm thấy xấu hổ. Miyoung cảm giác thân thể dường như không nghe theo lời nàng nữa, vượt ngoài tầm kiểm soát. Miyoung không hiểu vì sao mình lại phát ra những tiếng rên rỉ tà mị như vậy, nó như từ cổ họng nàng mà bật ra theo một lẽ tự nhiên, như là tiếng nói trả lời giúp cho thân thể của nàng.

Đến khi thần trí Miyoung quay trở lại hiện tại thì y phục của nàng đã bị Taeyeon trút bỏ sạch sẽ từ lúc nào. Thân thể tuyết trắng mềm mại của nàng trừ bỏ tiết khố ra, không còn một mảnh vải che chắn và rồi cơ thể nàng giật bắn người khi Taeyeon đang ngậm một bên ngực của nàng. Tay còn lại của Taeyeon cũng vì thế mà xoa nắn một bên còn lại.

Taeyeon đưa lưỡi rà liếm xung quanh nụ hoa đầy mê hoặc ấy và để lại nơi đó nhiều dấu đỏ chi chít. Miyoung cảm giác thân thể nàng thật ẩm ướt, bứt rứt khó chịu, nàng có thể biết chắc chắn được là từ ngực nàng trở lên không chỗ nào không có những vết hôn ngân của Taeyeon.

-Uhm…..Hmmmmm ~ ~ ~ Taeyeonnn…. ahhh…

Nghe tiếng rên đầy kích thích của Miyoung càng khiến Taeyeon trở nên kích động há miệng nuốt trọn một bên ngực Miyoung vào trong. Khi cảm giác được nụ hoa bên này đã bị se cứng lại nên Taeyeon chuyển sang bên còn lại tiếp tục chơi đùa.

Không kiềm được cảm xúc nên Miyoung bất giác đưa đôi tay giữ chặt đầu Taeyeon vào ngực của mình như thể khuyến khích Taeyeon trở nên hư hỏng hơn. Đầu óc Taeyeon tràn đầy dục vọng, trong ánh mắt chỉ còn có thân thể đẹp tuyệt trần của Miyoung.

-Ahhhhh….đau thiếpppp… – Miyoung la lên khi Taeyeon cắn mạnh vào ngực nàng.

Nghe Miyoung rên lên vì đau, Taeyeon vội trườn lên nối lại nụ hôn để dỗ ngọt nàng. Cảm thấy thân thể Miyoung thả lỏng hơn nên Taeyeon tiến xuống gặm nhấm, chơi đùa tiếp tục trên ngực Miyoung như hài nhi đang thèm khát sữa mẫu thân.

Cảm giác đôi bồng đào ấy đều đã se cứng và ướt đẫm dịch vị của mình, Taeyeon mới di chuyển xuống bụng của Miyoung và rê lưỡi một vòng xung quanh rốn, hôn liếm và để lại những dấu vết yêu thương.

Chẳng bao lâu sau, Taeyeon bồng Miyoung lên tiến về phía chiếc giường êm ái kia. Nhẹ nhàng đặt Miyoung xuống Taeyeon mau chóng trèo lên phía trên người nàng. Cúi xuống hôn lấy đôi môi đỏ tươi và có phần hơi sưng lên ấy của Miyoung. Một cuộc chiến lưỡi khác lại tiếp tục, cả hai hôn nhau đến khi hết dưỡng khí mới luyến tiếc rời ra. Taeyeon thật sự đã nghiện đôi môi của Miyoung mất rồi.

Taeyeon đưa môi về phía vành tai của Miyoung mà ngậm và hôn lấy nó.

-Ta yêu nàng, Miyoung à – Taeyeon thì thầm vào tai Miyoung.

Taeyeon co gối lên chạm nhẹ vào nơi tư mật của Miyoung khiến nàng giật bắn người. Lúc này Miyoung mới cảm giác được nơi ấy của mình đã ẩm ướt từ lúc nào. Cảm giác khi tay Taeyeon đang di chuyển xuống và nhẹ vuốt ve bên ngoài tiết khố khiến cơ thể Miyoung mềm nhũn cả ra.

-Uhmmm……Hmmm……mmmm – Miyoung xấu hổ khi bản thân nàng lại phát ra âm thanh như thế này.

Cảm giác cồn cào như có hàng nghìn con kiến đang bò lên trên người làm cho Miyoung vô cùng ngứa ngáy, bên cạnh đó lại bị người bên trên đè như thế này cùng với bộ y phục không mấy mềm mại kia chạm vào da thịt làm cho Miyoung cảm thấy khó chịu bội phần nên nàng cố đưa tay gỡ chúng ra. Chẳng mấy chốc đai thắt lưng của Taeyeon đã rơi xuống.

Đến khi Taeyeon nhận thức lại mọi việc thì y phục của Taeyeon đã bị Miyoung làm cho loạn cả lên. Lúc này Taeyeon mới thật sự giật mình với hành động mình và Miyoung đang làm vừa rồi. Taeyeon biết bản thân mình hoàn toàn bị dục vọng cám dỗ, không ý thức được mọi việc rõ ràng nữa. Và có lẽ thời khắc này chỉ còn cần một động tác của Miyoung nữa thôi là thân phận nữ nhi của Taeyeon sẽ bị Miyoung phát hiện ngay lập tức.

Bạn đang đọc Hiệp Khách Phò Mã của TaeNy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.