Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tấn Thăng Dưỡng Khí Cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1635 chữ

Chương 27: Tấn Thăng Dưỡng Khí Cảnh

Sau khi trở về, Chấn Nguyên nhận lấy đan dược rồi ra khỏi khu chiến trường. Lúc này trời cũng đã tối, hắn vừa mới đi ra thì gặp ngay lão giả....

Vì nôn nóng đợi Chấn Nguyên, ông là dựng luôn một cái chòi, đốn lửa nướng một cái đùi siêu to không lồ mừng Chấn Nguyên trở về.

Thấy Chấn Nguyên từ xa lão giả là vô cùng vui sướng nói:

“ Chấn Nguyên, bên này....ngươi về rồi à?” Lão giả ha hả lên tiếng, giọng điệu có chút hấp tấp.

Thấy Chấn Nguyên chạy vội tới, lão chính là liên tiếp hỏi thăm liên tục như cha già lâu ngày gặp lại con..

“ Ngươi thế nào rồi? “

Quay một vòng ta xem

“ Không bị thương ở đâu chứ?”

“ Thất Đại Mê cung nguy hiểm lắm không?”

“ À mà chắc ngươi đói lắm phải không? Lại đây ta có nướng cho ngươi một ít đồ”

“ À mà trước tiên phải đi tắm cái đã nhỉ...Ngươi đợi một chút ta đi chuẩn bị nước cho ngươi “

Đầu Chấn Nguyên bị lão hỏi xoay như chong chóng, cậu lúc này là mới chính trầm lại mở miệng trả lời:

“ Con về rồi “ Chấn Nguyên nhẹ nhàng nói.

Thấy giọng điệu Chấn Nguyên có chút buồn, lão giả là trầm giọng hỏi: “ Ngươi không sao đấy chứ? “

Chấn Nguyên chạy tới ôm chặt lấy lão giả, đầu cậu cậu dúi chặt vào phần bụng của ông, trong cái màn đêm yên tĩnh này, lão là nghe thấy Chấn Nguyên khúc khích.

“ Sư phụ, làm sao để thoát khỏi nổi sợ? “

Chấn Nguyên lên tiếng hỏi, giọng điệu có chút đau thương, hắn chính là chịu quá nhiều áp lực, sắp đến mức không chịu nổi rồi. Hắn sợ...hắn sợ rằng một ngày nào đó lòng hận thù sẽ nuốt chửng tâm can hắn, hắn sợ rằng hắn sẽ lại phải chết.

Cứ nghỡ rằng một kẻ như hắn sau khi trải qua sinh tử sẽ càng trở nên mạnh mẽ, bất quá không phải như vậy, hắn đã trải qua cơn thiếu thôn tình cảm từ rất nhỏ, hắn thật sự không biết phải giải toả tầm tình cho ai, có ai muốn lắng nghe hắn đâu...mà hắn thời điểm đấy chính hắn là không dám giải bày cho ai.

Bất quá bây giờ thì lại hoàn toàn khác, ngay lúc này đây, hắn chính là xem lão giả như là cha mình, hắn cũng muốn có người để quan tâm, để hắn có thể giải toả mỗi khi có phiền muộn trong lòng.

Lão giả thấy vậy thì lòng dạ mỉm cười thoả mãn, ông ôm chặt Chấn Nguyên, tay không ngừng xoa xoa vào đầu cầu. Lớn rồi mà sao cứ như con nít thế này. Bất quá lòng lão là vui mừng vô tận, một sự hạnh phúc tràn ngập đến muốn tràn cả ra ngoài...

“ Nỗi sợ hãi giống như một hòn đá lớn trong lòng chúng ta, ta càng sợ hãi, nó càng to lớn, rồi sẽ đến ngày nó đè chết ta. Chính vì như vậy nên ta phải đánh bể nó, mặc cho thân xác này tổn thương, mặc cho nổi sợ hãi bủa lấy, đánh nó, ta nhất định phải đánh bể nó, vì ta...đã không còn sợ nó nữa” Lão giả là giọng điệu một lúc một nghiêm lại, tăng phần chắc chắn cho câu nói của mình.

Lão chỉ là nghĩ cách để giúp cho tâm trạng của Chấn Nguyên khá hơn, bất quá cậu lại là không nghĩ vậy, “đánh chết nổi sợ hãi?” Mắt Chấn Nguyên trở nên sáng rạo rực, khuôn mặt trở nên nghiêm túc, nước mắt ngưng chảy, cậu buông lão giả ra... rất nhanh Chấn Nguyên liền lấy lại vẻ trưởng thành vốn có.

“ Sư phụ...con muốn trở nên thật mạnh, rồi sẽ có ngày ..ha...nổi sợ?... ta đến đồ sát cả nhà ngươi “ Chấn Nguyên nói

Lão giả thấy Chấn Nguyên mít ướt kia lúc này lại là thập phần kiên định. Ông không khỏi tự hào...

“ Được, từ giờ trở đi, ta sẽ dốc toàn lực giúp đỡ ngươi. Chấn Nguyên, ta tin con sẽ làm được“ lão giả nghiêm túc nói

Chấn Nguyên là một lòng vui sướng, lần đầu tiên cậu có thể cảm nhận được, lão giả thật sự rất yêu thương cậu. Vì vậy, cậu nhất định phải hoàn thành được nhiệm vụ mà ông giao phó.

Sau khi tắm rửa, Chấn Nguyên chính là tiến vào một tràng ăn uống, mặc dù là không phải đầu bếp chuyên nghiệp gì, bất quá món ăn hôm nay cậu cảm thấy rất ngon. Có thể là do tâm trạng của cậu đang hết sức vui vẻ...Vừa ăn uống Chấn Nguyên là kể lại toàn bộ sự việc xảy ra trong khu chiến trường kia. Lão gỉa nghe thì không khỏi vẻ mặt trầm trồ, nào là tự tạo thế giới? Nào là tạo ra quái vật bằng nguyên lực. Vị thần này quả thật rất tài giỏi...

( Khen ta ít thôi ta ngại âhha: Nguỵ said :))

Chấn Nguyên sau một tràng ăn uống thì điên đầu tu luyện, cậu lại tiếp tục ngâm mình trong đống dược liệu của lão giả.

Lão giả trong lúc trông coi Chấn Nguyên thì tiện tay đem rất nhiều đồ vật kì quái, những bản thiết kế, những tấm kim loại, những hòn đá đủ loại màu sắc. Nói nhẹ đến những hòn đá này, lão chính là thu thập chúng ở khu núi lửa trong khi Chấn Nguyên vẫn còn đang chiến đấu ở khu chiến trường. Mấy hòn đá đều là những nguyên liệu bậc nhất cho luyện kim khí bất quá lão định làm gì thì không ai hay biết.

Còn Chấn Nguyên thì chìm vào trong trạng thái minh tưởng, ồ ạt hấp thụ Nguyên khí, cậu đã liên tục vẫn chuyển các vòng nguyên khí. Bất quá vẫn là chưa thể ngay lập tức đột phá.

.........Ba canh giờ trôi qua nhanh chóng.......

Ùm...tiếng nước bị thứ gì đánh động

Khai mạch cảnh đệ cửu tầng

Chưa dừng lại Chấn Nguyên ngay lập tức ghồng mình, nhảy ra ngoài...

“ Ta lại muốn thử xem...đệ nhất quyền...Oanh THIÊN “ Chấn Nguyên nghiêm dụng nói

Bùm!!!

Một tảng đá gần đó thật xui xẻo bị Chấn Nguyên đánh nát thành nghàn mảnh vụn.

Uy lực của một quyền này sớm đã vượt qua hoàng cấp thượng phẩm công pháp rồi ahh. Hắn bây giờ mặc dù đã là khai mạch cửu tầng, một chút nữa thôi nếu hắn may mắn thì có thể đột phá rồi, bất quá nóng vội không mang lại điều tốt. Mặc dù nguyên khí đã có thể lưu trữ một ít trong kinh mạch, bất quá nó vẫn là không thể so được với dưỡng khí.

—————— Ngày hôm sau ——————

Keng keng keng

Những tiếng binh khí va chạm, Chấn Nguyên chính là đang luyện tập thương pháp cùng lão giả.

Ngày qua lão giả bảo Chấn Nguyên lựa chọn một loại vũ khí và hiển nhiên thứ cậu chọn mọi người cũng đã biết rồi là một cây thương.

Nói sơ qua một chút về cây thương này, nó được tạo ra chủ yếu nhờ một viên phá lôi kim, kết hợp với vài loại kim thạch khác. Lão giả là mất cả đêm qua để nung luyện ra nó.

Chia một binh khí thành mười phẩm, thì cây thương này hiện tại chắc nịch là thất phẩm ahh. Cây thương này thất phẩm thật sự không quá, chỉ mới nói tới nguyên vật liệu để tạo ra nó đã vô cùng quý, loại nguyên binh này có thể cho người dùng truyển tải nguyên lực vào bên trong, nguyên vật liệu lại là phong lôi kim có cộng hưởng rất lớn cho lôi hệ. Rất có lợi cho Chấn Nguyên.

Về thương pháp, Chấn Nguyên là học cùng lão giả một bộ thiểm điệm kích, Huyền cấp trung phẩm. Loại công pháp này liên tục biến ảo, lấy tốc độ là chủ đạo đề hòng đè nát đối thủ không cho một kẻ đich có thời giờ phản công. Ra nhiêu nhất định phải chết, không chết thì cũng là trọng thương không khác gì chết.

Ba ngày trôi qua nhanh chóng....

Ùm.....Một tiếng nước bị chấn động

“ Thành Công rồi, cuối cùng cũng đã đột phá ...”

Dưỡng Khí Cảnh sơ kỳ

Mấy ngày này Chấn Nguyên là không ngừng luyện tập, ngày thì luyện thương pháp, chiều lại đi đến khu chiến trường để đấu luyện. Khu đấu luyện này đúng là hết sức tuyệt vời ahh, nó khiến cho trình độ chiến đấu của Chấn Nguyên tăng lên một cách nhanh chóng. Lão giả luyện thương pháp cùng với hắn ba ngày này đúng là có thể cảm nhận được sự phát triển vượt bậc này, bất quá vẫn là chưa đụng được gì đến ông. Thế nhưng vẫn là vô cùng khả quan. Tối trở về thì không ngừng tu luyện, ngoại trừ lúc tắm, lúc ăn uống và ngủ ra thì hắn không dành riêng cho mình một thời gian để thả lỏng. Bất quá chỉ mới hơn sáu ngày để một kẻ vừa mới khai mạch nhảy lên một cái dưỡng khí, tốc độ này thật sự là quá nhanh rồi.

Với mấy kẻ được gọi là thiên tài ở bên ngoài cũng phải mất ít nhất 10 ngày ahh.

---------

Ta tính hôm nay không đăng, bất quá đào hố thì phải lấp hố ahh

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.